Rosa hừ lạnh một tiếng: "Ngươi quên tại sao mình bị trục xuất khỏi gia tộc rồi à? Hay để ta giúp ngươi nhớ lại nhé. Ngày hôm đó bốn tộc tụ họp, ngươi đè ta trong bụi cỏ bắt nạt ta, xé rách quần áo của ta, chuyện đó cả bốn tộc thú nhân đều thấy."
Giọng nói của cô ta mềm mại, chực trào nước mắt: "Thân thể của ta đều bị ngươi nhìn hết, sờ hết, ta mới muốn nhận ngươi làm giống đực, ngươi lại không biết điều, chẳng trách không chịu giao phối thật sự, ra là chỉ muốn chơi đùa ta."
Bạch Tinh Tinh: "..." Lượng thông tin này có hơi lớn.
Mấy bạn đời của Rosa đều nổi giận, nhe răng gầm gừ với Parker, đi qua đi lại ở cửa thành đá, căm giận muốn chiến.
Parker lo lắng quay đầu lại nhìn Bạch Tinh Tinh một cái, tức giận nói: "Ngươi nói bậy, quần áo rõ ràng là do chính ngươi xé! Ta tưởng ngươi ngã nên muốn đỡ ngươi dậy, ngươi lại tóm lấy ta không buông. Chẳng phải ngươi nhìn trúng ta vừa thành niên đã trở thành nhị văn thú sao? Muốn kéo ta vào chủng tộc của các ngươi để tăng cường thực lực gia tộc, đúng là lợi dụng! Ta sẽ không thích loại giống cái như ngươi!"
Rosa vỗ vỗ con hổ đang xao động dưới thân: "Cơ hội ta đã cho ngươi, nếu không muốn làm bạn đời của ta, ngươi bây giờ quay lại tộc báo, muốn khơi mào chiến tranh giữa hai tộc sao?"
Nói rồi cô ta cười lạnh một tiếng: "Đừng quên, tộc Hổ chúng ta có hai con tứ văn thú đấy."
Bạch Tinh Tinh cũng đã hiểu ra, xem ra giống cái này thật sự đã gài bẫy Parker, để Parker bị bắt quả tang, ép Parker phải vào khuôn khổ. Giống đực chỉ có thể kết đôi một lần, nếu Parker đồng ý, cũng chỉ có thể toàn tâm toàn ý đối với cô ta, nhưng sẽ không trở thành thú nhân của tộc Hổ.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
"Hừm!"
Bên cạnh Bạch Tinh Tinh truyền đến tiếng gầm nhẹ, cô nghiêng đầu nhìn, ra là cha của Parker, báo vương.
Nhận ra ông ấy là vì thân hình của báo vương lớn hơn nhiều so với báo đốm bình thường, khí thế đó cũng không thể nhầm lẫn được.
Mai Mễ đứng bên cạnh báo vương, trấn an nhìn Bạch Tinh Tinh một cái, sau đó nói với Rosa: "Tộc Báo chúng ta cũng không phải để mặc người khác bắt nạt, chiến thì chiến."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Mẹ, không cần." Parker quay đầu lại nói: "Chiến đấu sẽ có rất nhiều thú nhân chết, Vạn Thú Thành là một thể thống nhất, đây là tàn sát lẫn nhau. Con và Tinh Tinh sẽ dọn đi ngay."
Parker nói xong lại nhìn về phía Rosa, ngữ khí bình tĩnh như đang trần thuật sự thật: "Một ngày nào đó, ta cũng sẽ trở thành tứ văn thú, để các ngươi mất đi ưu thế tùy ý làm bậy."
Lời nói của Parker ngông cuồng, nhưng cậu ta quả thật có tư cách để nói điều này.
Cha cậu ta là một tứ văn thú, chỉ riêng huyết mạch đã rất có tiềm lực. Hơn nữa Parker còn là người mạnh nhất trong lứa sinh cùng, là nhị văn thú duy nhất trong số mấy anh em, tuổi tác tiến vào giai đoạn nhị văn còn nhỏ hơn cha mình, sau này thực lực rất có thể sẽ vượt qua cha.
Nếu không phải Parker ưu tú, Rosa cũng sẽ không chọn cậu ta.
Bạch Tinh Tinh trong phút chốc nhìn Parker bằng ánh mắt khác. Không ngờ Parker ở độ tuổi nhiệt huyết như vậy lại có thể nghĩ cho đại cục, bị bắt nạt đến thế mà vẫn trầm ổn.
Rosa không cười nhạo sự tự cao của Parker, im lặng nhìn Parker một lúc, vỗ vỗ con hổ dưới thân: "Chúng ta đi."
"Parker." Bạch Tinh Tinh khẽ gọi.
Parker xoay người ôm chặt lấy Bạch Tinh Tinh, sau đó buông ra một chút, có chút căng thẳng hỏi: "Cậu không tin lời của Rosa chứ? Tôi thật sự không bắt nạt cô ta."
"Tôi đương nhiên tin cậu." Bạch Tinh Tinh gật đầu nói, nếu Parker thật sự là loại thú nhân đó, thì sớm đã đối xử với cô như vậy sau khi cứu cô trở về rồi.
Đặc biệt là cô còn được Parker cứu, không thể từ chối sự theo đuổi của cậu ta, chỉ có thể để Parker chủ động từ bỏ.