Thế Giới Thú Nhân Nhàn Nhã: Cày Ruộng, Sinh Con

Chương 84: Thú tính của Parker



Bạch Tinh Tinh đột nhiên phát hiện sự bất thường của Parker, kỳ quái hỏi: "Cậu đang làm gì vậy?"

 

Đuôi của Parker quất mạnh mấy cái, "Còn có mùi của giống đực khác, gào!"

 

Nói rồi cậu ta biến thành báo, lăn mấy vòng trên đất, rồi lại nằm xuống, dùng chân sau đạp đất và ra sức cọ mình xuống nền nhà.

 

"Phụt!" Bạch Tinh Tinh không nhịn được mà bật cười, Parker đúng là một con báo đực chính hiệu, ý thức lãnh thổ chẳng kém gì dã thú trong rừng.

 

"Sao cậu không tè một bãi để đánh dấu?" Bạch Tinh Tinh không nhịn được trêu.

 

"Gào?" Con báo trên đất sáng cả mắt lên, vẻ mặt háo hức muốn thử.

 

Bạch Tinh Tinh hiểu ý trong ánh mắt của Parker, liền lôi chiếc lược gỗ từ trong ba lô ra ném về phía cậu ta: "Muốn tè thì cút ra ngoài mà tè!"

 

"Gàooo~" Parker lập tức ỉu xìu, mừng hụt một phen.

 

Tè ra thì mùi của cậu ta mới đậm hơn, nhưng từ mẹ mình, cậu đã hiểu rằng giống cái không thích giống đực làm vậy, họ đều thích sạch sẽ.

 

Bạch Tinh Tinh đột nhiên nhớ ra điều gì, cao giọng hỏi: "Cái nhà gỗ ở thung lũng lạc đà, không lẽ cậu cũng đã tè trong đó rồi chứ?"

 

Parker lập tức cụp đuôi lại, chột dạ nhìn Bạch Tinh Tinh.

 

"Chết tiệt!" Bạch Tinh Tinh tức đến nỗi ném cả cái ba lô về phía Parker, bảo sao cô cứ cảm thấy nhà gỗ có mùi gì đó, lúc ấy cô còn tưởng là mùi cơ thể động vật, thì ra Parker đã tè trong nhà!

 

Parker cũng không né, bị ba lô nện trúng đầu, chỉ biết vẫy đuôi xin tha.

 

Bạch Tinh Tinh lết thân thể mệt mỏi đứng dậy, nhặt ba lô lên: "Không thèm để ý đến cậu nữa, cậu cứ cọ tiếp đi."

 

"Gàooo~"

 

Parker để lại mùi của mình khắp gian phòng ngủ, lại chạy ra ngoài cắt một đống cỏ dài, mang về phơi trước cửa nhà. Bận rộn hai ngày, căn nhà đá mới trông giống một mái ấm.

 

Hai người yên ổn ở lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Lần này đến kỳ, lượng m.á.u của Bạch Tinh Tinh ra rất ít, nhưng bảy ngày trôi qua vẫn chưa hết hẳn, cứ ra rả rích.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Tuy nhiên, Bạch Tinh Tinh cảm thấy sức lực đã trở lại, mùi trứng thú vương trên tóc cũng đã rất nhạt. Sau khi được Parker cho phép, cô liền gội đầu sạch sẽ.

 

Buồn chán quá, Bạch Tinh Tinh quyết định tự mình đi tìm đồ ăn.

 

"Parker, gần đây có rừng trúc không?" Bạch Tinh Tinh từ trong phòng đi ra, ngồi xổm bên cạnh Parker đang nằm phơi bụng hỏi.

 

Parker xoay người biến thành người, tay chống cằm nhìn Bạch Tinh Tinh: "Có chứ, cậu muốn làm gì?"

 

"Này! Đây là trong bộ lạc đó." Bạch Tinh Tinh thấp giọng quát, vội nhìn quanh.

 

Khoảng cách giữa các ngôi nhà rất lớn, một vài thú nhân cũng đang phơi nắng bên ngoài giống Parker, không ai để ý đến bên này.

 

Parker vẫy vẫy cái đuôi, tạo ra từng cơn gió mát: "Lại không có giống cái khác, trời nóng thế này họ không ra ngoài đâu."

 

Bạch Tinh Tinh cũng cảm thấy nóng, bèn chọc chọc vào bờ vai rắn chắc của Parker: "Cậu mặc quần áo vào rồi đưa tôi đi tìm rừng trúc đi, tôi có việc cần dùng."

 

"Được." Parker nói xong, dứt khoát nhảy dựng lên.

 

Parker biến thành hình thú, chở Bạch Tinh Tinh ra khỏi Vạn Thú Thành.

 

Lần trước vào thành Bạch Tinh Tinh không để ý, lần này mới phát hiện Vạn Thú Thành được bao quanh bởi một vòng tường thành nguy nga, cao hàng chục mét, trông vô cùng kiên cố.

 

Đến rừng trúc, Bạch Tinh Tinh bắt đầu lựa chọn.

 

Không tồi không tồi, giống hệt rừng trúc lần trước gặp cùng Curtis, vừa to vừa dài, sau này có thể làm cơm lam. Dùng để đan lờ bắt cá chắc cũng được.

 

"Cậu cần tre để làm gì vậy?" Parker đi theo sau hỏi.

 

"Nó có nhiều công dụng lắm." Bạch Tinh Tinh lấy chiếc vảy rắn trên cổ ra, ngồi xổm xuống bắt đầu chặt tre.