Hai giờ sau.
Bạch Tinh Tinh thay chiếc váy làm từ da rắn lột không thấm nước, lội xuống mò một chiếc lờ, cảm giác lờ va chạm làm cô lập tức mừng rỡ.
"Có cá!"
Parker đang ngủ gật trên cây bên bờ sông, nghe tiếng liền tỉnh lại, vừa thấy Bạch Tinh Tinh ngâm mình trong nước, lập tức nhảy xuống.
"Cậu vẫn đang trong kỳ, sao lại xuống nước được chứ?" Parker một tay kéo Bạch Tinh Tinh từ dưới sông lên, tức giận nói.
"Đau." Bạch Tinh Tinh xoa xoa cánh tay bị Parker kéo đau.
Parker thấy Bạch Tinh Tinh mặc đồ làm từ da rắn lột, trong lòng ghen tuông nổi lên, vác bổng Bạch Tinh Tinh lên rồi đi thẳng vào nhà.
"Ui da bụng tôi." Bạch Tinh Tinh đập vào vai Parker một cái, giãy giụa chân: "Thả tôi xuống, á~ vai cậu thúc vào bụng tôi đau quá."
Parker vào đến phòng mới đặt Bạch Tinh Tinh xuống, mặt mày không vui nói: "Tôi đi thu lờ, cậu ở yên trong nhà đi."
Đang trong kỳ mà ngâm nước lạnh đúng là không nên, Bạch Tinh Tinh tự biết mình sai nên không cãi lại Parker.
Đợi Parker đi rồi, Bạch Tinh Tinh vào phòng ngủ thay váy da thú, lót bông gòn sạch sẽ. Vừa thay xong, Parker đã thu hết lờ về, cái nào cũng có cá.
"Chết rồi!" Bạch Tinh Tinh đá đá vào mấy cái lờ trên đất, đập đầu một cái: "Mình đã bảo là quên cái gì đó mà, giờ lấy cá ra kiểu gì đây?"
Parker lại rất vui vẻ: "Bắt được cá là tốt rồi, dù sao cũng nhỏ thế này, lấy ra cũng không đủ ăn."
"Cậu không đủ ăn chứ tôi đủ ăn mà." Bạch Tinh Tinh đảo mắt, ánh mắt dừng lại trên cây gậy tre tiện tay mang về, liền có ý tưởng.
Độ dày của cây tre vừa vặn tương đương với chiếc lờ, Bạch Tinh Tinh cắt một đoạn ống tre, thọc vào trong lờ đảo một cái, lắc hai cái, hai con cá liền theo ống tre rơi ra, ngã xuống đất giãy giụa yếu ớt.
Năm chiếc lờ bắt được tổng cộng mười ba con cá, con lớn dài bằng bàn tay, con nhỏ chỉ dài bằng ngón trỏ, ngoài ra còn có năm con tôm sông và một con tôm hùm. Chừng này đủ cho Bạch Tinh Tinh ăn một ngày.
"Cậu thông minh thật." Parker kinh ngạc nhìn Bạch Tinh Tinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bạch Tinh Tinh liếc Parker một cái, cười nói: "Bữa trưa có rồi, nhóm lửa đi!"
Parker lập tức đứng dậy chuẩn bị.
Bạch Tinh Tinh nhìn bóng lưng Parker do dự một lát, cuối cùng vẫn nói: "Để tôi tự làm đi, sau này tôi cũng sẽ tự nấu ăn, không cần phiền cậu nữa."
Động tác của Parker cứng đờ, sau đó tiếp tục gõ đá lấy lửa, không quay đầu lại nói: "Tôi là giống đực của cậu, thức ăn của cậu do tôi phụ trách."
Tâm trạng của Bạch Tinh Tinh cũng chùng xuống, những lời cần nói trước đây đều đã nói cả rồi, nói nhiều cũng vô ích. Dù sao Parker cũng còn nhỏ, cứ kéo dài thêm một thời gian cũng không sao.
Trong lúc Parker nhóm lửa, Bạch Tinh Tinh ra bờ sông xử lý nguyên liệu.
Cá quá nhỏ, nướng chắc chắn không được. Parker học theo Bạch Tinh Tinh dùng hai tảng đá kê thành bếp, đặt nồi đá lên trên.
Bạch Tinh Tinh quay về, nồi đá vừa lúc nóng lên, Parker hô: "Mau đưa cây du mộc cho tôi."
"Ừm." Bạch Tinh Tinh lấy cây du mộc ra, lúc này cổ chân trái đột nhiên siết chặt, nhưng cô không để ý, chỉ cảm thấy toàn thân như có sức lực dùng không hết, hai tay nắm lấy cây du mộc liền bẻ gãy.
"Rắc!"
Cây du mộc gãy làm đôi, một chuỗi dầu mỡ nhỏ xuống nồi đá.
Bạch Tinh Tinh và Parker đều ngây người.
"Cậu bẻ gãy nó à?" Parker không chắc chắn nhìn Bạch Tinh Tinh.
"Tôi làm gãy sao?" Bạch Tinh Tinh cũng ngơ ngác, cô có sức mạnh lớn như vậy từ khi nào?
Nghĩ mãi không ra, Bạch Tinh Tinh đột nhiên mềm nhũn người, ngã xuống.
"Tinh Tinh!" Parker phản ứng cực nhanh đỡ lấy Bạch Tinh Tinh, đột nhiên cảm nhận được một ánh mắt đầy tính xâm lược, nhạy bén nhìn ra ngoài.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Giữa sông có một người đàn ông với mái tóc đỏ rối tung đang đứng, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào họ, trên mặt sông lờ mờ có thể thấy một thân mãng xà đan xen hai màu đen đỏ.