Bạch Tinh Tinh trở lại nhà đá, cá trong nồi đang sôi ùng ục, bốc lên mùi thơm nồng nàn, nhìn thôi đã thấy thèm. Cô ngồi xổm bên nồi và ăn ngay, vị cá nhỏ còn tươi ngon hơn cả cá lớn, lại thêm vị ngọt của tôm.
Tay nghề của Parker ngày càng tốt, với món cá hầm hôm nay, ngay cả Tinh Tinh cũng không dám chắc mình có thể làm ngon hơn cậu. Chỉ là ăn không đối với Bạch Tinh Tinh mà nói vẫn có chút chưa hoàn hảo, nếu có thêm một bát cơm trắng thơm dẻo thì tốt biết mấy.
Nhớ đến cơm, Bạch Tinh Tinh lại nhớ đến Curtis, đột nhiên không còn muốn ăn nữa.
"Tủm!"
Bên ngoài vang lên tiếng vật nặng rơi xuống nước, Bạch Tinh Tinh bỗng giật mình, Parker vẫn còn đang đánh nhau với người ta!
Đang chuẩn bị ra ngoài xem, một con báo đốm đắc ý chạy vào nhà.
Bạch Tinh Tinh nói: "Parker, cậu đánh thắng rồi à?"
Parker khịt mũi một cái, quay đầu nhìn quanh phòng, đi đến bên chiếc váy da thú rồi biến trở lại thành người.
"Đương nhiên rồi, con gấu đó bị tôi ném xuống sông rồi. Cá ngon không?" Parker vừa mặc váy da thú vừa nói, trên người cậu ta bầm tím từng mảng, xem ra hùng thú cũng không phải kẻ xấu, không nhắm vào mặt Parker mà đánh.
"Ngon lắm." Bạch Tinh Tinh nhìn những vết bầm tím trên người Parker mà thấy đau thay, đặt bát đá xuống đi về phía cậu: "Đã bảo đừng đánh nhau mà, có đau không?"
Parker không hề để ý, mũi nhanh chóng khụt khịt mấy cái, nhìn về phía nồi đá: "Tôi cũng muốn ăn cá."
"Ăn đi." Bạch Tinh Tinh xoay người lấy cho Parker một cái bát đá, gắp mấy con cá lớn, đưa cho Parker rồi nói: "Để tôi xoa cho cậu, cho tan m.á.u bầm."
Parker lập tức dựng cả tai lẫn đuôi, trong lòng ngọt như ăn mật: "Không cần đâu, cậu ăn mau đi."
"Tôi ăn no rồi." Bạch Tinh Tinh ngồi xuống bên cạnh Parker, tay đưa đến n.g.ự.c cậu, nơi có vết bầm nghiêm trọng nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Khóe miệng Parker hơi nhếch lên, giọng điệu vô cùng vui sướng: "Còn nói không thích tôi, những giống cái khác đối với bạn đời đã kết đôi cũng chưa tốt được như vậy đâu."
Bạch Tinh Tinh mạnh tay xoa một cái lên cơ n.g.ự.c bầm tím của Parker, Parker hít một hơi lạnh nhưng không kêu đau, nắm chặt đôi đũa tre gắp một con cá, một miếng đã cắn hết nửa con.
Bạch Tinh Tinh vội nói: "Ăn từ từ thôi, cá nhỏ nhiều xương lắm."
Trong lòng Parker càng thêm ngọt ngào, ngoan ngoãn giảm tốc độ ăn cá.
Thức ăn trong miệng rất ngon, nhưng sự chú ý của cậu đều dồn vào đôi tay nhỏ đang dịu dàng chạm vào n.g.ự.c mình, tim đập có chút nhanh.
Bạch Tinh Tinh cảm thấy tim của Parker đập rất mạnh, như ẩn chứa một sức mạnh to lớn, cơ bắp dưới tay cô săn chắc, xoa nắn cảm giác rất tuyệt.
Cô bất giác đỏ mặt tim đập, ngượng ngùng chuyển tay sang xoa bụng Parker, lại phát hiện cơ bụng tám múi này còn quyến rũ hơn, một tay có thể sờ thấy hình dạng của mấy múi cơ.
Hai người không nói gì, nhưng trong lòng đều thầm rung động.
Bạch Tinh Tinh qua loa xoa bụng vài cái, vội vàng chuyển đến eo Parker, nói: "Chuyện này không có gì đâu, đổi lại là người khác tôi cũng sẽ giúp họ xoa, cậu đừng nghĩ nhiều."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Parker nhớ tới con gấu bị mình đánh cho đi không nổi, trong lòng chuông báo động vang lên: Tuyệt đối không thể để Tinh Tinh gặp con gấu đó!
"Sao không nói gì?" Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn Parker.
Parker vội cúi đầu ăn lia lịa, kiên định nói: "Cậu chính là thích tôi."
"Mặc kệ cậu." Bạch Tinh Tinh bị nói trúng tim đen có chút chột dạ, dùng sức xoa vài cái lên mỗi vết bầm trên người Parker, sau đó ôm bộ quần áo Curtis để lại đi vào phòng ngủ.
Vẻ ngoài điển trai cùng thân hình cường tráng của Parker có sức sát thương quá lớn đối với Bạch Tinh Tinh, đổi lại là bất kỳ cô gái Trái Đất nào có lẽ cũng khó mà cầm lòng được. Nếu không phải đã kết đôi với Curtis, Bạch Tinh Tinh cũng không nỡ dễ dàng từ chối một anh chàng đẹp trai thích mình như vậy.