Thế Thân Này Lạ Lắm

Chương 1



Thế nhân đều biết ta là thế thân cho người trong lòng của thái tử Bắc Lương.

Để đổi lấy nụ cười của hắn, ta có thể mặc bộ vũ y mà người trong lòng hắn thích nhất, nhảy múa đến khi chân bật máu.

Ta cũng có thể đứng ra chắn một đao của thích khách để không cho hắn bị thương.

Thái tử nói: "Ngươi cũng có chút bản lĩnh trên giường đấy."

Thần dân phỉ nhổ ta: "Vì để leo lên vị trí thái tử phi mà làm bao nhiêu chuyện không biết xấu hổ."

Ta im lặng không nói, trước sau như một.

Bởi vì ——

Thái tử cũng chỉ là thế thân của ta mà thôi.

1

Thời điểm Thác Bạt Luật tới, ta vừa mới tắm rửa xong. Các cung nhân lập tức lui ra ngoài, ta ngoan ngoãn tiến lên cởi áo ngoài cho hắn.

Trên người hắn có mùi rượu mà ta quen thuộc nhất, chính là cống phẩm năm nay do Nam Đường gửi tới.

Ta cũng là cống phẩm được đưa tới đây từ ba năm trước.

Khi đó, năm nghìn cống nữ Nam Đường bị đưa vào đại doanh thiết kỵ của Bắc Lương để chúng quân sĩ hưởng lạc. Ta vốn định tự sát trước khi bị lăng nhục, nhưng rồi Thác Bạt Luật đã chọn ta.

Hắn mặc một thân áo giáp, thắt b.í.m hai bên thái dương và buộc tóc đuôi ngựa cao cao, trông rất tuấn mỹ. Mặc dù tuổi còn trẻ nhưng sát khí trên người hắn còn nặng hơn tất thảy mọi người xung quanh.

Hắn lấy roi ngựa nâng cằm ta lên, cây roi thô ráp cọ vào cằm ta rất đau.

"Của ta." Hắn nói.

Hai chữ này khiến các các quân sĩ Bắc Lương dự định tranh đoạt ta đồng loạt lui ra, câm như hến.

Khi đó ta vẫn chưa biết hắn là tiểu vương gia Bắc Lương, cũng không biết hắn chọn ta là vì bộ dạng ta giống người trong lòng hắn, nhưng trực giác mách bảo ra rằng hắn có thể giúp ta thoát khỏi khốn cảnh.

Đêm đó bên trong quân trướng, ta ra sức vụng về lấy lòng hắn.

Hắn che kín hai mắt ta, ra lệnh ta phải gọi hắn là A Luật.

2

Thứ rượu mà hôm nay hắn uống tên là Bạch Trụy Xuân, mang theo rất nhiều hồi ức của ta nên ta không kìm lòng nổi mà dán vào hắn sát hơn.

Hắn cũng không nhiều lời, lập tức bế ta lên giường.

Hôm nay ta nghe cung nhân nói người trong lòng hắn ở ngoài biên quan đã sinh con, là một đôi long phượng. Cho nên ta đoán trước hắn sẽ đến, dù sao cứ mỗi lần hắn có tin tức về người trong lòng đều đến chỗ của ta, xem ta là nàng, tìm mọi cách chiếm đoạt, tìm mọi cách để tưởng niệm.

Hôm sau tỉnh dậy, hắn đưa cho ta một chén thuốc tránh thai và một mệnh lệnh cấm túc tại chỗ.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

Các cống nữ đi cùng nhìn thấy những dấu vết xanh tím trên người ta thì rất thương hại: "Nguyệt Nương, ngươi chịu khổ rồi."

Các nàng thương cảm vì ta bị đối đãi như thế, càng thương cảm hơn khi ta chỉ là thế thân cho một nữ nhân khác.

Ta nói với các nàng rằng mình không thấy khổ. Thế nhưng các nàng không quá tin, nam tử Bắc Lương vốn cao lớn, lại không thương hương tiếc ngọc bằng nam tử Nam Đường, khiến cho các nàng chịu rất nhiều khổ sở đau đớn.

Ta chỉ đang nói thật, ta không khổ.

Bởi vì ta cũng xem Thác Bạt Luật là thế thân.

Dung mạo hắn rất giống người trong lòng ta, ngay cả cái tên cũng phát âm giống nhau.

Ta ở cùng hắn cứ như được ở bên Thừa Luật vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhưng Thừa Luật của ta đã c.h.ế.t từ lâu rồi.

3

Ta nằm mơ, mơ về ngày cuối cùng được gặp Thừa Luật.

Hắn vừa đánh thắng trận từ biên quan trở về, tướng quân thiếu niên cưỡi trên con ngựa cao to, tràn đầy sức sống và khí thế. Các nữ tử reo hò, nam tử ủng hộ tán thưởng y.

Ta chen chúc giữa đám đông nhìn y, hai nhà chúng ta đều là thế gia, ta và y là thanh mai trúc mã, cha mẹ đã sớm định hôn ước.

Y cũng nhìn thấy ta, lập tức nở nụ cười xán lạn.

Đêm hôm đó y trèo tường sang thăm ta, còn mang theo một chiếc nanh sói từ Bắc Lương. Y ôm ta vào lòng nói: "Uyển Thù, chờ ta và phụ huynh đoạt lại Yến Châu, chúng ta sẽ thành hôn."

Y còn nói lúc ở biên quan từng bắt gặp một thiếu niên Bắc Lương mang dáng vẻ tương tự mình, nhưng hung ác và dũng mãnh như một con ch.ó sói.

Chiếc nanh sói này cũng là vật được kéo xuống từ người thiếu niên đó trong lúc đánh nhau.

Y đeo nanh sói vào cổ ta, sau đó chúng ta cùng nhau uống Bạch Trụy Xuân, y kể về phong cảnh xứ bắc, ta nói về phong tục miền nam.

Hương rượu thoang thoảng, ấm áp và trong lành như ngày xuân ghé đến.

Cuối cùng y hôn ta. Chỉ là một cái hôn phớt nhưng cũng đủ làm nhịp tim chúng ta dồn dập không thôi.

Sau đêm hôm đó, y bị treo cổ trên tường thành vì can tội phản quốc thông đồng với địch, không biết bây giờ đã được ai chôn cất t.h.i t.h.ể hay chưa.

4

Lúc tỉnh lại, trên mặt ta đã tràn đầy nước mắt.

Thác Bạt Luật vẫn còn ở ngay bên cạnh.

Xem ra lần này bị tổn thương không nhẹ, trước đây hắn luôn vào triều từ sáng sớm, chưa từng ở lại lâu như thế này.

Ta dùng ngón tay miêu tả khuôn mặt, lông mày và lông mi hắn. Thời điểm ngủ say trông hắn càng giống Thừa Luật hơn, còn mang theo chút ấu trĩ trẻ con.

Trên cằm hắn có một vết sẹo nhàn nhạt, Thừa Luật không có.

Thừa Luật của ta thân thủ rất cao, không ai có thể làm y bị thương được.

Lông mi Thác Bạt Luật bỗng nhiên giật giật nhưng không tỉnh lại, hắn cau mày, không biết đang mơ thấy ác mộng gì.

"Điện hạ, nên dậy thôi." Ta nhẹ nhàng gọi hắn.

Hiện tại hoàng đế Bắc Lương ốm đau liệt giường, hơn một nửa sự vụ trong triều đều giao vào tay Thác Bạt Luật xử lý.

Ta không dám ở lại quá lâu, các đại thần trong triều sớm đã bất mãn với ả cống nữ Nam Đường là ta, cảm thấy ta có mưu toan rắp tâm hại người nên lúc nào cũng muốn g.i.ế.c ta, không thể để lại nhược điểm cho bọn họ nắm thóp.

Lúc này ta tuyệt đối không thể chết.

Thác Bạt Luật chậm rãi mở to mắt, hắn nhìn ta, ánh mắt dần dần trở nên lạnh lùng. Ta không phải người trong lòng của hắn, chỉ là một tên cống nữ Nam Đường đê tiện mà thôi.

May mắn là hắn không nổi giận, không giống như thời gian đầu mới tiến cung, lúc ấy hắn thường xuyên ném ta xuống giường không chút lưu tình.

Trong lúc hầu hạ hắn mặc quần áo, cung nhân theo lệ thường đưa tới một chén thuốc tránh thai.

Hắn lại đổ hết chén thuốc vào chậu hoa.

Ta hơi chút kinh ngạc, đoán rằng hắn đại khái muốn ta sinh con, như vậy cũng giống như người trong lòng sinh con cho hắn vậy. Thế nhưng ta không dám chắc với ý nghĩ đó, trong ba năm nay cũng chưa bao giờ đoán ra tâm tư của hắn.

Trong nửa tháng kế tiếp, hoặc là hắn đến chỗ ta, hoặc là gọi ta đến tẩm điện cũng không cho ta uống thuốc tránh thai nữa, điều này đã chứng thực suy đoán của ta.

Nhưng ta chưa kịp mang thai thì người trong lòng hắn bất ngờ trở lại.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com