Thiên Hạ Của Ta, Tim Người Cũng Thế nữ tôn

Chương 4



"Đọc sách?" Nghiêu Khinh Hàn nhếch môi cười. "Ngươi nghĩ rằng đọc sách có thể giúp ngươi thoát khỏi nơi này sao?"

"Thần không biết." Ngụy Ly đáp. "Nhưng thần tin rằng, đọc sách có thể giúp thần hiểu rõ hơn về thế giới này."

"Hiểu rõ hơn về thế giới này?" Nghiêu Khinh Hàn lặp lại, rồi lắc đầu. "Thế giới này không đơn giản như ngươi nghĩ đâu. Ngươi chỉ là một con ếch ngồi đáy giếng, không biết gì về những nguy hiểm và cạm bẫy đang chờ đợi ngươi."

"Có lẽ vậy." Ngụy Ly đáp. "Nhưng thần không sợ nguy hiểm. Thần sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách."

"Ngươi thật ngốc nghếch." Nghiêu Khinh Hàn nói. "Ngươi không hiểu rằng, ngươi không có quyền lựa chọn. Ngươi là người của ta, là phu quân của ta. Số phận của ngươi đã được định đoạt kể từ khi ngươi bước chân vào điện này."

"Thần không tin vào số phận." Ngụy Ly đáp. "Thần tin rằng, con người có thể thay đổi số phận của mình."

"Ngươi thật kiên định." Nghiêu Khinh Hàn nói. "Nhưng sự kiên định của ngươi sẽ không giúp được gì cho ngươi đâu. Ngươi sẽ sớm nhận ra rằng, ngươi không thể chống lại ta."

"Thần sẽ không bỏ cuộc." Ngụy Ly đáp.

Nghiêu Khinh Hàn im lặng một hồi lâu, rồi đột nhiên tiến lại gần Ngụy Ly. Nàng cúi xuống, đôi mắt phượng nhìn thẳng vào mắt hắn.

"Ngươi biết không, ta rất ghét ngươi." Nàng nói, giọng nói thì thầm. "Ta ghét sự kiêu ngạo và ngông cuồng của ngươi. Ta ghét cái cách ngươi nhìn ta, như thể ta là kẻ thù của ngươi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Thần không có ý đó." Ngụy Ly đáp.

"Đừng nói dối." Nghiêu Khinh Hàn nói. "Ta biết ngươi nghĩ gì về ta. Ngươi cho rằng ta là một kẻ độc tài, một kẻ tàn nhẫn, một kẻ không xứng đáng với ngôi vị này."

"Thần không dám." Ngụy Ly đáp.

"Đừng giả vờ." Nghiêu Khinh Hàn nói. "Ta biết ngươi không phục ta. Ngươi cho rằng, ta không xứng đáng với sự kính trọng của ngươi."

"Thần không có ý đó." Ngụy Ly đáp.

"Đừng nói dối." Nghiêu Khinh Hàn nói. "Ta biết ngươi muốn gì. Ngươi muốn tự do, ngươi muốn thoát khỏi ta. Nhưng ta sẽ không cho phép ngươi làm điều đó."

Nói xong, Nghiêu Khinh Hàn đứng thẳng dậy, quay lưng bước đi. "Hãy nhớ kỹ lời ta nói." Nàng nói. "Ngươi không thể trốn thoát được đâu."

Khi cánh cửa phòng đóng sầm lại, Ngụy Ly ngồi bất động trên giường, trong lòng tràn ngập sự hoang mang và lo lắng. Hắn không hiểu tại sao Nghiêu Khinh Hàn lại đến đây, tại sao nàng lại nói những lời đó với hắn.

"Nàng đang muốn gì?" Ngụy Ly tự hỏi. "Nàng muốn thử thách mình, hay nàng muốn cảnh cáo mình? Hoặc giả, nàng đang có một âm mưu nào đó?"

Ngụy Ly cảm thấy rằng, hắn đang bị cuốn vào một trò chơi nguy hiểm, một trò chơi mà hắn không biết luật lệ, không biết đối thủ của mình là ai. Hắn phải cẩn thận hơn, phải suy nghĩ kỹ lưỡng hơn, nếu không, hắn sẽ bị nghiền nát dưới bánh xe quyền lực của Nghiêu Khinh Hàn.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com