Tĩnh Tâm Các, đúng như tên gọi, là một nơi tĩnh lặng đến đáng sợ. Nằm khuất sau một rừng trúc um tùm, nơi đây dường như bị thời gian lãng quên. Cỏ dại mọc um tùm, tường vôi bong tróc, mái ngói xô lệch, tất cả đều toát lên vẻ hoang tàn, tiêu điều.
Ngụy Ly bước vào Tĩnh Tâm Các, cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo bao trùm lấy cơ thể. Mùi ẩm mốc xộc vào mũi, khiến hắn không khỏi nhíu mày. So với những cung điện lộng lẫy, xa hoa mà hắn đã từng nhìn thấy, nơi này chẳng khác nào một nhà tù tồi tàn.
"Đây là nơi ở của ngươi." Thái giám dẫn đường dừng lại trước một căn phòng nhỏ, giọng nói lạnh lùng. "Nên nhớ, ở đây ngươi không có quyền đòi hỏi bất cứ điều gì. Hãy ngoan ngoãn ở yên, đừng gây chuyện, nếu không đừng trách ta không khách khí."
Nói xong, thái giám ném cho Ngụy Ly một chiếc chìa khóa cũ kỹ, rồi quay lưng bỏ đi, không hề có ý định giúp đỡ hắn dọn dẹp hay sắp xếp đồ đạc.
Ngụy Ly nhặt chiếc chìa khóa lên, mở cửa phòng. Bên trong, một chiếc giường đơn sơ, một chiếc bàn nhỏ, một chiếc ghế gỗ và một chiếc tủ quần áo cũ kỹ là tất cả những gì hắn có. Bụi bám đầy trên đồ đạc, mạng nhện giăng kín các góc phòng.
Ngụy Ly thở dài, bắt đầu dọn dẹp. Hắn không quen với việc làm những công việc chân tay, nhưng hắn biết rằng, nếu không tự mình làm, sẽ không ai giúp hắn.
Mất gần một canh giờ, Ngụy Ly mới dọn dẹp xong căn phòng. Tuy vẫn còn bẩn thỉu và ẩm mốc, nhưng ít nhất cũng đã tươm tất hơn nhiều. Hắn ngồi xuống giường, cảm thấy mệt mỏi rã rời.
Trong lòng Ngụy Ly, không hề có chút oán hận hay thất vọng. Hắn đã chuẩn bị tinh thần cho những điều tồi tệ nhất, và Tĩnh Tâm Các không phải là điều hắn không thể chấp nhận. Điều hắn lo lắng là, làm thế nào để có thể thoát khỏi nơi này, làm thế nào để có thể giành lại tự do của mình.
"Muốn thoát khỏi nơi này, không phải là chuyện dễ dàng." Ngụy Ly tự nhủ. "Mình phải tìm hiểu tình hình, phải tìm ra điểm yếu của Nghiêu Khinh Hàn, phải tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài."
Nghĩ đến Nghiêu Khinh Hàn, trong lòng Ngụy Ly lại trào dâng một cảm xúc phức tạp. Hắn ghét nàng, ghét sự độc đoán và tàn nhẫn của nàng. Nhưng đồng thời, hắn cũng cảm thấy một chút tò mò và hứng thú. Nàng là một người phụ nữ mạnh mẽ và thông minh, nhưng cũng đầy bí ẩn và cô độc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Mình không thể đánh giá thấp nàng." Ngụy Ly nghĩ. "Nếu muốn đối phó với nàng, mình phải hiểu rõ nàng."
Trong những ngày tiếp theo, cuộc sống của Ngụy Ly ở Tĩnh Tâm Các trôi qua một cách tẻ nhạt và buồn tẻ. Mỗi ngày, hắn chỉ ăn một bữa cơm đạm bạc do thái giám mang đến. Thời gian còn lại, hắn dùng để đọc sách, luyện chữ và suy nghĩ về kế hoạch của mình.
Hắn cố gắng tìm hiểu về tình hình chính trị của Thiên Khương, về các phe phái trong triều đình, về những người có thể giúp đỡ hắn. Hắn cũng cố gắng tìm hiểu về Nghiêu Khinh Hàn, về tính cách, sở thích và những bí mật của nàng.
Tuy nhiên, mọi thứ đều không dễ dàng. Tĩnh Tâm Các là một nơi bị cô lập, hắn không có bất cứ thông tin gì từ bên ngoài. Những thái giám đến đây chỉ là những kẻ tầm thường, không biết gì về những chuyện lớn lao.
Ngụy Ly cảm thấy bế tắc và tuyệt vọng. Hắn bắt đầu nghi ngờ về khả năng của mình, nghi ngờ về việc liệu hắn có thể thoát khỏi nơi này hay không.
Một buổi tối, khi Ngụy Ly đang ngồi đọc sách dưới ánh đèn dầu leo lét, cánh cửa phòng đột nhiên mở ra. Một bóng người bước vào, mang theo một luồng gió lạnh lẽo.
Ngụy Ly ngẩng đầu lên, nhìn thấy Nghiêu Khinh Hàn đứng trước mặt mình. Nàng mặc một bộ long bào màu đen tuyền, khuôn mặt lạnh lùng và kiêu ngạo.
"Ngươi đang làm gì vậy?" Nghiêu Khinh Hàn hỏi, giọng nói lạnh như băng.
"Thần đang đọc sách." Ngụy Ly đáp, không hề có ý định đứng dậy hành lễ.