Thiên Hạ Của Ta, Tim Người Cũng Thế nữ tôn

Chương 6



"Nữ hoàng tin hắn sao?" Ngụy Ly hỏi.

"Nô tài không biết." Tiểu An đáp. "Nhưng nô tài nghe nói, Nữ hoàng rất tin tưởng Nam Cung Uyên. Nếu Nữ hoàng tin hắn, thì ngươi sẽ gặp rắc rối lớn đấy."

"Ta hiểu rồi." Ngụy Ly nói. "Ta phải làm gì đó."

Ngụy Ly suy nghĩ nhanh chóng. Hắn biết rằng, nếu để Nam Cung Uyên vu oan cho hắn, thì hắn sẽ không có cơ hội để minh oan. Hắn phải tìm cách chứng minh sự vô tội của mình.

"Tiểu An." Ngụy Ly nói. "Ngươi có thể giúp ta một việc được không?"

"Ngươi cứ nói đi." Tiểu An đáp. "Nô tài sẽ làm tất cả những gì có thể."

"Ta muốn ngươi tìm hiểu xem, món đồ mà Nam Cung Uyên nói bị mất là gì." Ngụy Ly nói. "Ta cũng muốn ngươi tìm hiểu xem, hắn đã báo chuyện này với Nữ hoàng như thế nào."

"Nô tài hiểu rồi." Tiểu An đáp. "Nô tài sẽ cố gắng hết sức."

Tiểu An vội vàng rời đi, để lại Ngụy Ly một mình trong phòng. Ngụy Ly ngồi xuống giường, nhắm mắt suy nghĩ. Hắn biết rằng, đây là một cơ hội, một cơ hội để hắn lật ngược tình thế. Nếu hắn có thể chứng minh sự vô tội của mình, thì hắn có thể khiến Nam Cung Uyên phải trả giá.

Nhưng để làm được điều đó, hắn cần phải có bằng chứng, cần phải có sự giúp đỡ từ bên ngoài.

"Mình phải tìm cách liên lạc với người của mình." Ngụy Ly nghĩ. "Mình phải cho họ biết chuyện gì đang xảy ra, để họ có thể giúp mình."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ngụy Ly đã từng là một học sĩ, một người có địa vị trong xã hội. Hắn có những người bạn, những người đồng chí, những người sẵn sàng giúp đỡ hắn.

Nhưng làm thế nào để liên lạc với họ? Tĩnh Tâm Các bị canh phòng nghiêm ngặt, hắn không có cách nào để gửi thư hay nhắn tin ra ngoài.

"Mình phải tìm ra một khe hở." Ngụy Ly nghĩ. "Mình phải tìm ra một cách để vượt qua sự canh phòng của quân lính."

Ngụy Ly bắt đầu quan sát những người lính canh gác Tĩnh Tâm Các. Hắn nhận thấy rằng, bọn họ thường xuyên thay ca, và trong những lúc thay ca, có một khoảng thời gian ngắn mà sự canh phòng trở nên lỏng lẻo hơn.

"Đó là cơ hội của mình." Ngụy Ly nghĩ. "Mình phải tận dụng cơ hội này để liên lạc với người của mình."

Ngụy Ly quyết định, hắn sẽ viết một bức thư, rồi nhờ Tiểu An lén lút mang ra ngoài.

Hắn lấy giấy bút, bắt đầu viết thư. Trong thư, hắn kể lại những gì đã xảy ra, kể về sự hãm hại của Nam Cung Uyên, và cầu xin sự giúp đỡ từ bạn bè của mình.

Viết xong thư, Ngụy Ly cẩn thận gấp lại, rồi đưa cho Tiểu An. "Hãy cẩn thận." Hắn nói. "Nếu bị phát hiện, thì đừng nhận tội. Cứ nói rằng ngươi không biết gì cả."

"Nô tài hiểu rồi." Tiểu An đáp. "Nô tài sẽ cố gắng hết sức."

Tiểu An lén lút mang bức thư ra ngoài, trong lòng đầy lo lắng và sợ hãi. Cậu ta biết rằng, nếu bị phát hiện, thì cậu ta sẽ bị trừng phạt rất nặng.

Nhưng cậu ta không hề hối hận. Cậu ta tin rằng, Ngụy Ly là một người tốt, và cậu ta sẵn sàng giúp đỡ hắn.

Trong khi đó, Ngụy Ly vẫn ở lại Tĩnh Tâm Các, chờ đợi tin tức từ bên ngoài. Hắn biết rằng, cuộc đời của hắn đang treo trên sợi tóc, và chỉ cần một sai lầm nhỏ, thì hắn sẽ mất tất cả.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com