Thời gian trôi qua chậm chạp như kim đồng hồ gỉ sét. Ngụy Ly sống trong Tĩnh Tâm Các như một tù nhân, chờ đợi tin tức từ Tiểu An và những người bạn ngoài cung. Sự lo lắng gặm nhấm tâm trí hắn, biến mỗi ngày trở thành một cực hình.
Trong khi đó, Tiểu An, với sự nhanh nhẹn và lòng trung thành, đã vượt qua nhiều lớp canh phòng nghiêm ngặt, mang lá thư của Ngụy Ly ra ngoài. Cậu ta tìm đến một người bạn cũ của Ngụy Ly, một vị quan nhỏ trong triều, tên là Diệp Thanh.
Diệp Thanh nhận được thư, đọc xong, sắc mặt liền thay đổi. Anh ta biết rõ Ngụy Ly là người thế nào, không bao giờ làm chuyện trộm cắp. Việc Nam Cung Uyên vu oan cho Ngụy Ly chắc chắn là có mục đích đen tối.
"Ta phải giúp Ngụy Ly." Diệp Thanh tự nhủ. "Nếu không, hắn sẽ gặp nguy hiểm."
Diệp Thanh vội vàng tìm đến một số người bạn khác của Ngụy Ly, những người có địa vị và quyền lực trong triều. Họ cùng nhau bàn bạc, quyết định sẽ tìm cách minh oan cho Ngụy Ly trước mặt Nữ hoàng.
Trong cung, Nam Cung Uyên đang đắc ý cười thầm. Hắn đã giăng một cái bẫy hoàn hảo, tin chắc rằng Ngụy Ly sẽ không thể thoát khỏi. Hắn đã tung tin đồn khắp nơi, bôi nhọ danh dự của Ngụy Ly, khiến mọi người đều tin rằng hắn là một kẻ trộm cắp.
"Ta sẽ khiến ngươi phải trả giá vì dám chống đối ta." Nam Cung Uyên lẩm bẩm, ánh mắt đầy thù hận.
Nhưng Nam Cung Uyên không hề biết rằng, âm mưu của hắn đã bị bại lộ, và những người bạn của Ngụy Ly đang âm thầm hành động.
Một buổi sáng, khi Nghiêu Khinh Hàn đang thiết triều, Diệp Thanh và những người bạn của mình đột nhiên quỳ xuống, dâng sớ tấu lên Nữ hoàng.
"Bẩm Nữ hoàng, thần có việc quan trọng muốn tâu." Diệp Thanh nói, giọng điệu khẩn thiết.
Nghiêu Khinh Hàn nhíu mày, ra hiệu cho Diệp Thanh nói.
"Thần nghe nói Ngụy Ly bị Nam Cung Uyên vu oan tội trộm cắp." Diệp Thanh nói. "Thần tin rằng Ngụy Ly là một người trong sạch, không bao giờ làm chuyện đó. Xin Nữ hoàng minh xét."
Những người bạn của Diệp Thanh cũng đồng loạt lên tiếng, khẳng định Ngụy Ly là người ngay thẳng, không thể nào phạm tội trộm cắp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nam Cung Uyên đứng trong hàng ngũ, nghe thấy những lời này, sắc mặt liền tái mét. Hắn không ngờ rằng Ngụy Ly lại có nhiều người ủng hộ đến vậy.
Nghiêu Khinh Hàn im lặng một hồi lâu, rồi hỏi: "Các ngươi có bằng chứng gì để chứng minh Ngụy Ly vô tội?"
Diệp Thanh đáp: "Bẩm Nữ hoàng, thần đã điều tra và phát hiện ra rằng, món đồ mà Nam Cung Uyên nói bị mất, thực chất đã được hắn cất giấu ở một nơi khác. Thần có thể đưa ra bằng chứng để chứng minh điều này."
Diệp Thanh ra hiệu cho một người lính mang một chiếc hộp đến trước mặt Nữ hoàng. Bên trong chiếc hộp là món đồ mà Nam Cung Uyên nói bị mất.
Nghiêu Khinh Hàn nhìn chiếc hộp, ánh mắt sắc bén như dao. Nàng quay sang nhìn Nam Cung Uyên, hỏi: "Ngươi có gì để nói?"
Nam Cung Uyên quỳ xuống, lắp bắp: "Bẩm Nữ hoàng, thần… thần bị oan. Thần không biết gì về chuyện này."
"Ngươi còn dám nói dối?" Nghiêu Khinh Hàn giận dữ quát. "Ngươi dám vu oan cho người vô tội, tội này đáng chết!"
Nam Cung Uyên run rẩy, biết rằng mình đã thua cuộc. Hắn cúi đầu, không dám nói thêm một lời nào.
Nghiêu Khinh Hàn ra lệnh cho quân lính bắt Nam Cung Uyên giam vào ngục tối, chờ ngày xét xử. Sau đó, nàng quay sang nhìn Diệp Thanh và những người bạn của Ngụy Ly, nói: "Ta biết các ngươi là những người trung thành. Ta sẽ minh oan cho Ngụy Ly."
Nghiêu Khinh Hàn ra lệnh cho người đến Tĩnh Tâm Các, giải oan cho Ngụy Ly và đưa hắn đến điện của mình.
Khi Ngụy Ly bước vào điện, Nghiêu Khinh Hàn đang ngồi trên long ỷ, vẻ mặt lạnh lùng.
"Ngươi có gì muốn nói với ta không?" Nghiêu Khinh Hàn hỏi, giọng điệu không hề thay đổi.
Ngụy Ly quỳ xuống, nói: "Thần tạ ơn Nữ hoàng đã minh xét."