Thiên Hạ Đệ Nhất Bao Cát

Chương 38: Duyên tới.....



Ngay khoảnh khắc ý thức của Trần Trường Sinh chìm vào bóng tối vô tận, thân thể của hắn, thứ đã phải chịu đựng sự tra tấn của cơn đau cực hạn, dường như được giải phóng khỏi một loại gông cùm vô hình.

Bên ngoài lò đan, Quỷ Thủ Đan Sư đang trong trạng thái cuồng nhiệt đến cực điểm. Lão ta không hề hay biết rằng" nguyên liệu" của mình đã ngất xỉu.

Lão ta chỉ cảm nhận được một luồng sinh cơ dồi dào và ổn định đến lạ thường từ bên trong lò tỏa ra, dù đang bị ngọn lửa Địa Tâm Ma Hỏa thiêu đốt.

"Tốt! Tốt lắm! Ha ha ha!" Lão ta cười lớn, tiếng cười a dua vang vọng khắp mật thất. "Không hổ là Nhân Hình Đan Lô! Dù bị Địa Tâm Ma Hỏa thiêu đốt, sinh cơ vẫn không hề suy giảm, ngược lại còn bắt đầu chủ động trung hòa năng lượng! Giai đoạn đầu tiên đã hoàn thành mỹ mãn!"

Lão ta cho rằng đây là một dấu hiệu tốt. Lão ta không biết rằng, đó là vì Trần Trường Sinh đã ngất đi, không còn cảm nhận được đau đớn để mà la hét, khiến cho sinh cơ của hắn trở về trạng thái ổn định nhất.

"Địa Tâm Ma Hỏa chỉ là món khai vị," Quỷ Thủ Đan Sư liếm đôi môi khô khốc, ánh mắt càng thêm điên cuồng. "Để luyện ra Thần Đan, sao có thể thiếu được chân hỏa!"

Lão ta lật tay, một lá bùa màu đỏ son, được vẽ bằng máu của một loại yêu thú hệ hỏa nào đó, hiện ra trong tay. Lão ta cắn vào đầu ngón tay, dùng máu tươi của mình nhỏ lên lá bùa, miệng lẩm nhẩm những câu thần chú tối nghĩa và tà dị.

"Lấy máu ta làm dẫn, mượn lửa trời luyện đan! Tam Muội Chân Hỏa, hiện!"

Lá bùa bốc cháy ngùn ngụt, hóa thành một con hỏa nha màu đỏ rực, bay thẳng vào một trong chín cái lỗ thông hỏa của lò đan.

"ẦM!"

Ngay lập tức, ngọn lửa màu xanh lục âm u bên trong lò đột nhiên bùng lên dữ dội, màu sắc của nó bắt đầu biến đổi. Từ màu xanh lục, nó chuyển dần sang màu đỏ thẫm, rồi cuối cùng hóa thành một màu vàng kim chói lọi!

Tam Muội Chân Hỏa!

Đây là một trong những loại hỏa diễm bá đạo nhất trong truyền thuyết, chỉ có những tu sĩ đại năng có cơ duyên đặc biệt mới có thể tu luyện được.

Ngọn lửa này không chỉ có nhiệt độ kinh khủng, mà còn ẩn chứa một tia ý chí của Thiên Hỏa, có thể thiêu đốt vạn vật, ngay cả pháp bảo Huyền Khí cũng sẽ bị nung chảy trong nháy mắt. Quỷ Thủ Đan Sư cũng chỉ là dùng bí pháp để vay mượn được một tia hỏa chủng của nó, nhưng cũng đã đủ để lão ta tự hào.

Nhiệt độ trong mật thất tăng vọt, những bức tường đá đen bắt đầu nóng lên hừng hực. Lão ta có thể cảm nhận được cái lò đan khổng lồ đang rung lên bần bật, dường như đang phải chịu đựng một sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.

"Bắt đầu!" Quỷ Thủ Đan Sư không dám chậm trễ, lão ta vung tay áo, hàng chục loại linh dược quý hiếm từ trong túi trữ vật bay ra, lơ lửng xung quanh lò đan. Có loại ngàn năm, có loại vạn năm, mỗi một cây đều đủ để khiến cho các luyện đan sư bên ngoài phải tranh giành vỡ đầu.

Lão ta bắt đầu ném từng cây, từng cây linh dược vào trong lò qua một cái cửa nhỏ đặc biệt.

"Ngàn năm Huyết Sâm, bổ sung khí huyết!"

"Vạn năm Linh Chi, củng cố linh hồn!"

"Địa Tâm Hỏa Liên, trung hòa hỏa độc!"

Lão ta vừa ném vừa lẩm bẩm, dáng vẻ thành kính như một tín đồ đang dâng lên vật tế phẩm cho vị thần của mình.

Và ở bên trong lò đan, một cảnh tượng mà nếu có người chứng kiến, chắc chắn sẽ phải kinh hãi đến mức vỡ cả đạo tâm, đang diễn ra.

Thân thể của Trần Trường Sinh, đang lơ lửng giữa biển lửa màu vàng kim, không hề bị thiêu rụi. Ngược lại, một luồng ánh sáng vàng kim mờ nhạt, cổ xưa và thần thánh, từ sâu bên trong cơ thể hắn tỏa ra, tạo thành một cái kén ánh sáng mỏng manh bao bọc lấy hắn.

Tam Muội Chân Hỏa kinh khủng, khi chạm vào cái kén ánh sáng này, không những không thể phá vỡ nó, mà còn bị nó từ từ hấp thu, chuyển hóa. Hỏa độc bá đạo, linh khí cuồng bạo của ngọn lửa. .. tất cả đều bị cái kén ánh sáng này hút vào, trải qua một quá trình thanh lọc và chuyển hóa kỳ diệu, biến thành một luồng năng lượng thuần túy nhất, tinh khiết nhất.

Và luồng năng lượng thuần túy đó, lại từ từ thẩm thấu ngược vào bên trong cơ thể Trần Trường Sinh.

Cơ thể hắn, giống như một mảnh đất khô cằn đã bị bỏ hoang từ lâu, lần đầu tiên trong đời được tưới tắm bởi một dòng suối năng lượng dồi dào đến vậy. Kinh mạch vốn nhỏ hẹp và tắc nghẽn của hắn bắt đầu được mở rộng, được gột rửa. Xương cốt vốn đã cứng rắn, nay lại càng thêm trong suốt như ngọc. Lục phủ ngũ tạng của hắn cũng đang được cường hóa với một tốc độ không thể tin được.

Quá trình này diễn ra một cách hoàn toàn vô thức. Thân thể hắn tự động vận hành, tự động hấp thu, tự động cường hóa.

Đây chính là năng lực thực sự của của thể hắn, không phải là" chịu đòn" , mà là" hấp thu vạn vật để trở nên bất diệt" ! Chỉ là từ trước đến nay, những đòn tấn công mà hắn phải chịu quá yếu ớt, năng lượng quá tạp nham, không đủ để kích hoạt được năng lực này.

Hôm nay, dưới sự" giúp đỡ" nhiệt tình của Quỷ Thủ Đan Sư, với Tam Muội Chân Hỏa làm chất xúc tác, tiềm năng thực sự của Thánh Thể, lần đầu tiên đã được đánh thức!

Những linh dược quý hiếm mà Quỷ Thủ Đan Sư ném vào, vừa vào trong lò đã lập tức bị ngọn lửa nung chảy, hóa thành những dòng dược dịch tinh thuần. Nhưng chúng không có cơ hội để ngưng tụ thành đan, mà toàn bộ đều bị cái kén ánh sáng của Trần Trường Sinh hút sạch, trở thành chất dinh dưỡng để nuôi dưỡng cơ thể hắn.

Nếu Quỷ Thủ Đan Sư biết được cảnh này, lão ta chắc chắn sẽ tức đến mức hộc máu mà chết. Lão ta đang dùng toàn bộ gia sản của mình, dùng cả bí pháp tâm huyết, không phải để luyện đan, mà là để. .. giúp kẻ địch tắm thuốc và luyện thể!

Trong lúc Trần Trường Sinh đang trải qua một cuộc lột xác kinh thiên động địa, thì" cục nợ" Tiểu Hắc cũng không hề nhàn rỗi.

Nó vẫn đang quấn chặt lấy lồng ngực của Trần Trường Sinh. Cái kén ánh sáng màu vàng kim cũng bao bọc lấy cả nó. Đối mặt với Tam Muội Chân Hỏa, nó không chỉ không bị tổn hại, mà còn cảm thấy vô cùng. .. ấm áp và thoải mái.

Luồng năng lượng thuần túy sau khi được Bất Diệt Thánh Thể chuyển hóa, một phần được cơ thể Trần Trường Sinh hấp thu, một phần lại bị tràn ra ngoài. Và Tiểu Hắc, với huyết mạch Thái Cổ Long Tộc nhạy bén của mình, đã không chút khách khí mà" hút trộm" .

Cơ thể nhỏ bé của nó giống như một cái hố đen, điên cuồng hấp thu luồng năng lượng tràn ra này. Đây là loại năng lượng tinh thuần và bổ dưỡng nhất mà nó từng được nếm, ngon hơn cả thịt nướng vạn lần!

Dưới sự tẩm bổ của luồng năng lượng này, huyết mạch của nó bắt đầu thức tỉnh với một tốc độ kinh hoàng. Vảy rắn đen tuyền trên người nó trở nên sáng bóng và cứng rắn hơn, những hoa văn hình vảy rồng mờ nhạt cũng trở nên rõ nét. Thân hình chỉ bằng gang tay của nó bắt đầu lớn dần, từ từ to bằng bắp tay người lớn. Trên đầu cũng nhú ra cái sừng nhỏ dài ra, trông có thêm một phần uy nghiêm.

Một người một rắn, một kẻ vô thức, một kẻ hữu tình, đang cùng nhau hưởng thụ một bữa tiệc cơ duyên thịnh soạn nhất mà không hề hay biết.

Quá trình này kéo dài suốt một ngày một đêm.

Bên ngoài mật thất, Quỷ Thủ Đan Sư đã sớm mệt lử. Lão ta đã ném vào trong lò hơn một trăm loại linh dược quý hiếm, linh lực trong cơ thể cũng đã tiêu hao gần hết. Nhưng vẻ mặt lão ta lại vô cùng hưng phấn.

"Sắp thành công rồi! Ta có thể cảm nhận được một luồng đan khí kinh người đang ngưng tụ! Ha ha ha! Thần Đan sắp thành rồi!" Lão ta cười lớn, ánh mắt điên cuồng nhìn chằm chằm vào lò đan đang rung lên bần bật.

Và ở bên trong lò, năng lượng tích tụ trong cơ thể Trần Trường Sinh cũng đã đạt đến cực hạn.

Cái đan điền nhỏ bé, đáng thương của hắn, sau khi được mở rộng và cường hóa, lần đầu tiên trong đời đã được lấp đầy bởi linh lực.

Không, không chỉ là lấp đầy, mà là sắp nổ tung! Luồng năng lượng quá mức khổng lồ, đã vượt xa giới hạn mà đan điền của hắn có thể chứa đựng.

Cơ thể hắn, theo bản năng, cần phải tìm một nơi để giải phóng luồng năng lượng này. Nếu không, kết quả duy nhất chính là. .. nổ tan xác.

Cùng lúc đó, ở bên ngoài bức tường ảo ảnh.

"RẦM!"

Sau một ngày một đêm không ngừng tấn công, Lâm Phong và Tuyết Nguyệt đều đã kiệt sức. Nhưng họ không bỏ cuộc. Lâm Phong cắn vào đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tâm huyết lên Thanh Phong Kiếm. Tuyết Nguyệt cũng vận khởi bí pháp của Băng Cung, mái tóc đen của nàng dần dần bị phủ một lớp băng sương trắng xóa.

Cả hai chuẩn bị tung ra một đòn tấn công cuối cùng, một đòn tấn công kết hợp cả sinh mệnh và linh hồn của họ.

"Sư phụ! Chờ con!"

"Trần Trường Sinh! Ngươi mà chết, ta sẽ không tha cho ngươi!"

Hai luồng sức mạnh, một nóng một lạnh, hòa quyện vào nhau, hóa thành một đạo kiếm quang băng hỏa lưỡng cực, chém về phía bức tường.

Nhưng ngay khi đạo kiếm quang đó sắp chạm vào bức tường, một sự biến đổi còn kinh khủng hơn đã xảy ra từ bên trong.

Bên trong lò đan, thân thể vô thức của Trần Trường Sinh, đối mặt với nguy cơ bị nổ tung, đã làm ra một hành động theo bản năng sâu kín nhất.

Toàn bộ luồng năng lượng khổng lồ, tinh thuần, được tích tụ từ Tam Muội Chân Hỏa và hàng trăm loại linh dược, được dồn vào nắm tay phải của hắn.

Hắn vung một cú đấm. Một cú đấm không có ý thức, không có mục tiêu, chỉ đơn giản là một sự giải phóng năng lượng.

Một cú" Bình Phàm Quyền" được tung ra từ bên trong thành lò.

"BÙMMMMMM! !! !! !! !!"

Một tiếng nổ kinh thiên động địa, còn lớn hơn cả tiếng Thiên Kiếp gầm thét, vang lên từ sâu dưới lòng đất của Đan Dương Thành.

Cái lò luyện đan khổng lồ, một món pháp bảo Huyền Khí đỉnh phong, dưới một cú đấm từ bên trong, đã không thể chịu đựng nổi. Những vết nứt màu đỏ rực xuất hiện trên thân lò, rồi trong nháy mắt, nó nổ tung thành hàng vạn mảnh vụn!

Sóng xung kích kinh hoàng, mang theo ngọn lửa Tam Muội Chân Hỏa và dược lực hỗn loạn, quét qua toàn bộ mật thất. Quỷ Thủ Đan Sư, người đứng gần nhất, không kịp phản ứng. Lão ta chỉ kịp hét lên một tiếng thảm thiết, cả người bị sóng xung kích đánh bay đi, đập mạnh vào bức tường, máu tươi phun ra như suối, sống chết không rõ.

Vụ nổ không chỉ phá hủy mật thất. Nó còn phá vỡ cả Khốn Không Trận đang bao bọc không gian này.

Trên con hẻm, bức tường ảo ảnh đột nhiên vỡ tung.

Không gian vặn vẹo, để lộ ra một cái hố đen ngòm dưới lòng đất, từ đó một cột lửa màu vàng kim mang theo dược khí kinh người phóng thẳng lên trời, chọc thủng cả mây xanh.

Lâm Phong và Tuyết Nguyệt sững sờ nhìn cảnh tượng như tận thế trước mắt.

Và rồi, từ trong cột lửa, một bóng người toàn thân đen kịt như than, tóc tai dựng đứng như bị sét đánh, từ từ bước ra. ..