Nhưng Lộ Tranh cũng không vội, bởi vì những gì anh nói đều là sự thật, chỉ cần Thường Minh bình tĩnh lại suy nghĩ, sẽ hiểu ra. Hơn nữa chuyện này, nói là không tin, nhưng ý nghĩ đã như hạt giống gieo vào trong đầu anh ta, sớm muộn gì cũng sẽ nảy mầm.
Huống chi Lộ Tranh còn biết, Thường Minh cũng như anh, đều đã điều tra hung sát mất tích mười tám năm trước.
Manh mối đã bày ra trước mắt, làm sao anh ta có thể làm ngơ?
Trong kế hoạch của Hướng Tình nhắm vào Hướng Hồng Ngư, Thường Minh vốn cũng được xếp vào cuối cùng. Lộ Tranh bây giờ chỉ là gieo sẵn một mầm mống, đợi đến khi thời cơ đến, hạt giống này sẽ đ.â.m chồi, mọc thành cây cổ thụ. Đến lúc đó, cú sốc từ người thân cận nhất như Thường Minh sẽ mang đến cho Hướng Hồng Ngư một đòn chí mạng.
Một khi cô ta mất lý trí, tự nhiên sẽ lộ sơ hở.
Lộ Tranh nghĩ vậy, đặt điện thoại xuống, gọi trợ lý Trương đến dặn dò công việc.
Vừa nói xong, điện thoại lại vang lên, cầm lên xem, không ngờ là Hướng Tình, sắc mặt Lộ Tranh lập tức dịu lại, nhận điện thoại, hỏi: "Sao vậy?"
"Tôi có một người bạn muốn đến thăm, có tiện không?" Hướng Tình hỏi.
Hướng Tình bây giờ, thực sự chẳng có mấy người bạn, Lộ Tranh nghĩ một chút, đoán ngay đó chắc chắn là Tiểu Da, người đã báo tin trước đó.
"Tất nhiên là được." Anh nói, "Nhà đã cho em mượn rồi, bây giờ em là chủ nhân, muốn làm gì cũng được."
Hướng Tình nghe câu này, không hiểu sao, chợt nhớ đến lúc mới chuyển đến, câu đùa của Lộ Tranh: ở đây không cần tự mình dọn dẹp.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Vấn đề là lúc đó ví dụ về sự xa xỉ mà cô đưa ra, than phiền biệt thự khó dọn dẹp, là nói về nữ chủ nhân trong nhà.
Cô là chủ nhân kiểu gì chứ?
Hướng Tình giơ tay, quạt quạt gương mặt hơi nóng lên, nói với người ở đầu dây bên kia: "Nhưng anh không phải đang ở bên cạnh sao? Tôi sợ sẽ làm phiền đến anh."
Ở đây lâu như vậy, ngoài đạo trưởng Xng Hoà ra, Hướng Tình chưa từng thấy có khách đến thăm Lộ Tranh.
"Không sao." Lộ Tranh nói, "Bạn em khi nào đến? Tôi có thể tránh đi trước."
"!" Hướng Tình lập tức cảm thấy mình trở thành một kẻ cướp chiếm tổ chim, không những chiếm nhà người ta, còn đuổi chủ nhân đi, cô vội vàng lắc đầu: "Không không không cần! Tôi là sợ làm phiền đến anh, chứ không phải sợ anh làm phiền tôi!"
"Vậy em cũng thoải mái một chút đi." Giọng Lộ Tranh dường như có chút ý cười, "Cứ xem chúng ta như hàng xóm. Em có vì lo làm phiền hàng xóm mà không mời bạn đến nhà chơi không?"
Đúng là không, Hướng Tình nghĩ vậy, lập tức an tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hơn nữa đây là biệt thự, khoảng cách giữa hai ngôi nhà thực ra khá xa, lại có nhiều vật che chắn, cũng không dễ bị làm phiền.
Vì thế ngày hôm sau, Tiểu Dao lái xe đến.
Tuy đã biết Hướng Tình ở tại biệt thự Thủy Ngạn, nhưng thực sự đến đây, Tiểu Dao vẫn không nhịn được kêu la ầm ĩ, phấn khích không thôi: "Đây là lần đầu tiên tôi vào đây đấy, ai mà nghĩ được nhỉ, đời này tớ lại có thể kết bạn với người ở biệt thự Thủy Ngạn!"
"Là ở tạm thôi." Hướng Tình sửa lại.
Nghe Hướng Tình nói vậy, Tiểu Dao lại lắc lắc tay liên tục: "Cái này tôi hiểu, vật họp theo loài, đại gia chỉ kết bạn với đại gia thôi, cậu có thể kết bạn với người ở đây, vậy chẳng phải cũng sắp thành đại gia rồi sao?"
Hướng Tình bật cười: "Vậy mượn lời cát tường của cậu vậy. Nếu sau này tôi thực sự mua nhà ở đây, nhất định để dành cho cậu một phòng."
"Đủ nghĩa khí." Tiểu Dao giơ ngón cái với cô, rồi lập tức lộ rõ dụng ý: "Vậy bây giờ tôi có thể chụp vài tấm ảnh, đăng lên vòng bạn bè không?"
"Đăng đi, tùy ý đăng." Hướng Tình cười híp mắt nói.
Tiểu Dao thấy vậy ngược lại có chút không chắc chắn.
Hướng Tình trước kia tuy tính tình không tốt, nhưng cũng không có đầu óc gì, dễ dàng lừa gạt. Hướng Tình bây giờ tính tình tốt hơn nhiều, nhưng cũng có đầu óc rồi, cô ấy dễ dàng thuận theo lời mình như vậy, cô lại cảm thấy có gì đó mờ ám.
Thế là cô dứt khoát cất điện thoại đi, nghiêm mặt thẩm vấn: "Nói đi, cậu có âm mưu gì?"
"Thực ra hôm nay tôi mời cậu đến chính là để đăng vòng bạn bè đấy." Hướng Tình thành thật nói.
Tiểu Dao nghi ngờ nhìn cô.
Hướng Tình đành phải dẫn người lên lầu: "Cho cậu xem một thứ, cậu sẽ hiểu ngay."
Thứ cô cho Tiểu Dao xem, tất nhiên là xâu chuỗi hạt kia.
Tiểu Dao tuy không nhận ra pháp khí, nhưng dù sao cũng là con nhà giàu, nhìn ra được tốt xấu. Cô nâng chuỗi hạt lên, thực sự có chút không dám tin: "Cái này cũng quá khoa trương rồi, không phải hàng giả chứ?" Nhưng vừa dứt lời, cô lại tự mình lắc đầu phủ nhận: "Cậu là đại gia tương lai có thể kết bạn với Lộ Tranh, không cần phải lấy đồ giả này để lừa người."
"Vậy nên..." Cô không chắc chắn cúi đầu nhìn chuỗi hạt trong tay mình, thậm chí còn ghé lại ngửi một cái: "Thật sự là thật à?"
Một lúc sau, cô cuối cùng cũng hoàn hồn, đặt chuỗi hạt xuống, vỗ tay một cái: "Tôi nhớ ra rồi! Hướng Hồng Ngư đeo trên tay một chuỗi hạt phải không? Nhưng mà, hình như hạt không to bằng của cậu, số lượng càng không thể so được..."