Có lẽ là khá có kinh nghiệm trong lĩnh vực chị em nhừa nhựa, trong những chuyện này, Tiểu Dao gần như có một loại trực giác thiên bẩm, nói đến đây lập tức hiểu ngay: "Vậy cậu muốn tôi chụp chuỗi hạt này, đăng lên vòng bạn bè, tốt nhất là để Hướng Hồng Ngư thấy được?"
Hướng Tình giơ ngón cái với cô: "Đúng là không giấu được cậu cái gì cả."
Tiểu Dao cười đắc ý: "Xì, cái này tính là gì? Cậu yên tâm, giao cho tôi. Tôi đảm bảo sẽ chụp cho cậu thành thần tiên tỷ tỷ, chụp chiếc vòng này thành bảo vật quốc gia, lấp lánh blink blink, để người ta nhìn một cái là biết đây là báu vật."
"Vậy phiền cậu rồi!" Hướng Tình nói: "Những cái khác, cậu muốn chụp gì cũng được, chỉ cần đừng chụp đến nhà hàng xóm là được."
"Tôi thích nhất người thẳng thắn như cậu." Tiểu Dao đã lấy điện thoại ra, trực tiếp tiền vào trạng thái.
Cô còn tưởng Hướng Tình có việc gì khó xử cần cô giúp, không ngờ chỉ là chụp ảnh khoe khoang. Cái khác Tiểu Dao không dám nói, mặt này cô có thể nói là cực kỳ chuyên nghiệp! Hơn nữa đây là chụp biệt thự Thủy Ngạn, cô lần đầu tiên đến, đám bạn trong vòng bạn bè của cô chắc cũng chưa đến. Tư liệu khoe khoang chất lượng thế này, không đăng chục bài thì uổng quá?
Tư duy của Tiểu Dao dần dần phấn khích lên, linh cảm như suối phun, vừa tìm góc độ vừa nói: "Tôi nghĩ ra rồi, đăng xong vòng bạn bè xong, tôi sẽ gửi vào nhóm nhỏ, đảm bảo để Văn Sa Sa có thể thấy. Gần đây cô ta không phải đang nịnh bợ Hướng Hồng Ngư sao, thấy được chắc chắn sẽ giúp chúng ta nói với chính chủ."
"Sao không gửi tin nhắn riêng luôn?"
"... Cái này….không phải là do đã trở mặt sớm rồi sao.
Hướng Tình cũng xóa bạn bè với Văn Sa Sa sớm: ... Biết trước còn có diệu dụng này, lúc đó cô nhất định phải giữ người ta thêm một lúc.
May tốt là trong vòng tròn này, không bao giờ thiếu những người nhiệt tình.
Chẳng bao lâu sau, bộ ảnh chuỗi hạt của Tiểu Dao đã được chuyển tiếp đến điện thoại của Hướng Hồng Ngư.
Khác với những con nhà giàu kia, chẳng có gì để hỏi, chỉ liên tục cảm thán "to" và "khủng", Hướng Hồng Ngư là người sành sỏi. Tuy chỉ là ảnh, nhưng kỹ thuật của Tiểu Dao quả thật không tệ, chi tiết đều chụp rất rõ ràng, người am hiểu nhìn một cái là có thể nhận ra nhiều đặc điểm.
Tất nhiên, không ai dám chỉ nhìn ảnh mà khẳng định đây nhất định là đồ tốt, nhưng... đây là thứ Hướng Tình đưa ra.
Hướng Hồng Ngư ngón tay đặt trên chuỗi hạt ở cổ tay, khẽ lần những hạt trên đó.
Chuỗi hạt này của cô, là vật cũ của Khổ Chân đại sư khi còn sống, trước khi viên tịch đã trực tiếp đeo vào cổ tay Hướng Tình, được Đàm Thanh Bình tháo xuống đeo cho cô. Trước đây, Hướng Hồng Ngư không thấy có vấn đề gì, đã đến tay cô thì là của cô, mặc kệ nó từ đâu đến?
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Hung sát không có thiện ác, không có đạo đức, tự nhiên cũng không bị ràng buộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nhưng bây giờ, Hướng Hồng Ngư nhìn nó, trong lòng không khỏi để tâm, để tâm rằng nó đã từng, hay nói đúng hơn là vốn nên thuộc về một người khác.
Và người đó, còn có một chuỗi hạt tốt hơn cô.
Tuy chỉ là vài tấm ảnh, nhưng từng chi tiết đều được chụp rõ nét. Nên Hướng Hồng Ngư tự nhiên có thể nhìn ra, hai chuỗi hạt được làm từ cùng một loại gỗ - thậm chí rất có thể là từ cùng một khúc gỗ.
Huống chi những bức ảnh này còn kèm theo chữ, nói rõ hạt là do "bạn" từ chùa Trường Ninh thỉnh về, người đăng chỉ mượn để chơi.
Đã có người tag cô trong nhóm, bề ngoài là nhờ cô giám định thật giả, nhưng họ nghĩ gì trong lòng, Hướng Hồng Ngư hoàn toàn có thể đoán được. Mọi người đều biết, cô cũng có một chuỗi hạt tương tự, họ đương nhiên càng biết, chuỗi hạt trong tay Hướng Tình, hạt to hơn của cô, số lượng nhiều hơn của cô.
Giống như chuỗi hạt của cô, cùng với con người cô, một lúc đều trở thành hàng phẩm cấp hai.
Đây là điều Hướng Hồng Ngư tuyệt đối không thể chịu đựng được!
Quá chướng mắt...
Di vật của Khổ Chân đại sư như vậy cũng quá nhiều rồi.
Nhưng không sao, chỉ cần trừ khử người đó, hủy diệt chuỗi hạt đó, chuỗi hạt trong tay cô vẫn là tốt nhất.
Đúng lúc suy nghĩ của Hướng Hồng Ngư càng lúc càng thiên lệch, toàn thân cô run lên, đột ngột tỉnh táo lại từ suy nghĩ, phát hiện cơ thể mình lại trở nên nặng nề hơn một chút.
Cảm giác đó giống như... giống như trời mưa, cô không mang ô, toàn thân đều bị ướt, quần áo thấm đẫm nước bám trên người, vừa dày vừa nặng vừa lạnh, đè cho lưng cô dường như cũng cong xuống một chút, xương cốt lạnh đến đau nhức.
Khí vận!
Hướng Hồng Ngư lập tức mở mắt cho mình, ngẩng đầu nhìn lên, thấy khí vận trên đầu cô, đã nhạt như một làn khói sẽ tan trong gió, không còn hình trụ nữa.
Phát hiện này khiến Hướng Hồng Ngư cảm thấy một cảm giác cấp bách vô cùng mạnh mẽ.
Ban đầu, trong việc đoạt khí vận này, Hướng Hồng Ngư luôn khá bảo thủ.
Bảo thủ này, không phải nói cô do dự hay rút lui - khí vận nhất định phải đoạt lấy, quyết định này, mười tám năm trước cô đã đưa ra rồi.