Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 103



 

Thật lòng mà nói, so nơi phố thị với những mối quan hệ phức tạp, ở đây, anh lại cảm thấy tự tại hơn. Nếu không phải vì Hướng Hồng Ngư, Thường Minh sẽ không xuống núi, không ở trong thành phố, có lẽ sẽ sống cuộc sống như thế này.

 

Nhưng trên đời này rốt cuộc không có nếu như, Thường Minh đã quen biết Hướng Hồng Ngư. Từ cô, anh cảm nhận được những cảm xúc vui buồn giận hờn chưa từng có, cũng cảm nhận được cái đẹp của nhân gian. Vì thế dù có đi xa đến đâu, cuối cùng anh vẫn sẽ trở về bên cạnh cô.

 

Tuy nhiên lúc này, Thường Minh không rảnh để nghĩ những điều đó, anh đang nhanh chóng di chuyển, đồng thời toàn tâm toàn ý quan sát môi trường xung quanh, tìm kiếm những dấu vết nhỏ nhất khó phát hiện, để xác định phương hướng tiến tới.

 

Cho đến khi gần như xác định được vị trí, anh mới mở mắt, sử dụng thuật Vọng Khí.

 

Đừng thấy Hướng Tình vọng khí một cách tùy tiện, thậm chí không cần phải cố ý mở Thiên Nhãn, chỉ cần tinh thần tập trung một chút là có thể nhìn thấy vận khí trên người nào đó. Việc này đã đảm bảo rất lớn cho chất lượng cuộc sống của Hướng Tình, nếu không, khi ở giữa đám đông, có lẽ cô chỉ có thể nhìn thấy một màn khói mù với các hiệu ứng ánh sáng khác nhau. Thực tế, nhìn thấy "khí" chỉ là bước đầu tiên, quan sát sự lưu động và biến đổi của nó mới là cốt lõi của thuật Vọng Khí.

 

Và việc sử dụng năng lực này tiêu hao không nhỏ đến tinh thần của người trong giới huyền môn, nếu không đến lúc cần thiết, mọi người đều không tùy tiện kích hoạt.

 

Lúc này, Thường Minh trèo lên một cây cao, nhìn ngắm từ xa hồi lâu, thấy vùng đó khí rối loạn cực độ, linh khí nhiều màu sắc và sát khí màu đen cuộn trào đan xen, nhưng lại có thể cùng tồn tại hài hòa, liền xác định mình đã tìm đúng chỗ.

 

Theo lời Lộ Tranh, Khổ Thích đã sớm bắt đầu mò mẫm phương pháp sử dụng sát khí, những sát khí này phần lớn đều đã được y thu phục, nếu không sẽ không xuất hiện dị tượng như thế này.

 

Mà có dị tượng này, thuyết minh người đó thực sự đang ẩn náu ở đây.

 

Sau khi nhận được tin tức mới từ Lộ Tranh, Thường Minh kết hợp với phần mình đã điều tra được trước đó, nhanh chóng xác định một vài nơi Khổng tiên sinh có thể ẩn thân. Đây là nơi thứ hai anh thăm dò, vận may như vậy cũng coi là tạm được.

 

Để đảm bảo, bây giờ nên gọi điện thoại kêu người, viện binh càng nhiều càng tốt. Những người thuộc huyền môn nhưng đi lệch đường như Khổ Thích, trong tay ít nhiều nắm giữ vài tà pháp, khi giao chiến khiến người ta không thể đề phòng hết.

 

Thường Minh thì không sợ, đ.á.n.h một chọi một anh chưa từng thua. Nhưng vạn nhất đối phương thấy tình thế không ổn mà trốn mất, cũng là một rắc rối. Đặc biệt Khổng tiên sinh này rất giỏi ẩn nấp, đ.á.n.h cỏ động rắn, y nhất định sẽ càng thêm cẩn thận, muốn tìm lại y sẽ càng khó.

 

Nhưng Thường Minh nghĩ đến Hướng Hồng Ngư, chợt có chút do dự.

 

Những sự thật mà anh không dám nghĩ đến, luôn sẽ có lúc đột nhiên xuất hiện trong đầu, dù Thường Minh lập tức dẹp bỏ nó đi, nhưng vẫn không tránh khỏi để lại một số dấu vết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Và nếu trên người Hướng Hồng Ngư thực sự có vấn đề gì, Khổ Thích nhất định là một trong số ít người biết chuyện.

 

Nếu triệu tập người trong huyền môn cùng tấn công, bắt được người cũng nhất định phải công thẩm, vạn nhất y nói ra điều gì...

 

Cuối cùng, Thường Minh vẫn quyết định tự mình bắt Khổ Thích trước, thẩm vấn một phen.

 

Không có chuyện gì tất nhiên là tốt nhất, nếu thực sự hỏi ra điều gì... Thường Minh cũng chưa nghĩ kỹ, chỉ có thể đến lúc đó rồi tính tiếp.

 

Khi đưa ra quyết định này, anh rất tỉnh táo. Anh biết rằng mình thực ra đang che đậy cho Hướng Hồng Ngư, là thiên vị. Nhưng mà, trên đời này chỉ có một Hướng Hồng Ngư, làm sao Thường Minh có thể không quan tâm đến cô?

 

Thực ra, vào tối qua, sau khi khoanh vùng được vài địa điểm, quyết định lập tức ra cửa, trong lòng anh có lẽ đã chuẩn bị sẵn như vậy.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Hít sâu một hơi, đè nén mọi suy nghĩ hỗn loạn trong lòng xuống, Thường Minh nhảy xuống cây, lấy ra pháp kiếm thường dùng, đi về phía trước.

 

......

 

Ở trong khe núi không xa phía trước, Khổng tiên sinh cẩn thận mở tảng đá niêm phong của lò nung.

 

Nhiệt độ dư trong lò vẫn chưa tản hết, tảng đá vừa được dời đi, một luồng khí nóng đã ập vào mặt. Nhưng Khổng tiên sinh không quan tâm đến những điều này, gấp rút nhìn vào bên trong.

 

Khi thấy con búp bê đất sét đặt ở giữa lò vẫn còn nguyên vẹn, thậm chí trong môi trường tối tăm dường như còn tỏa ra ánh sáng nhạt, Khổng tiên sinh mới thở phào nhẹ nhõm, trong lòng mừng rỡ, vội vàng đưa tay, nóng lòng nắm lấy con búp bê đất sét trong tay, nâng lên đặt xuống ngắm nghía.

 

Đừng thấy con búp bê đất sét này bề ngoài đen thui thui, xấu xí, nó đã tiêu tốn của y phần lớn gia sản thu thập được nhiều năm, dùng bí pháp nuôi dưỡng, hôm nay trải qua lửa nung của lò, hoàn thành bước "Niết bàn tái sinh" cuối cùng này, nó đã trở thành một pháp khí mạnh mẽ, uy năng khó lường.

 

Nhiều năm mưu tính cuối cùng đã đến lúc được hưởng thành quả, làm sao Khổng tiên sinh có thể không vui mừng?