Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 140



 

Lại một ngày nữa, Hướng Tình đẩy xe lăn đưa Lộ Tranh đến Trường Ninh Tự.

 

Dưới gốc cây tử vi, Hướng Hồng Ngư không còn nằm trên mặt đất nữa. Cô ấy cũng đã có một chiếc xe lăn, là do Lộ Tranh sai người mang đến.

 

Bên cạnh xe lăn là một giá truyền dịch di động. Dù có cây tử vi duy trì sinh cơ, nhưng với tư cách là một con người, trong tình trạng không thể ăn uống, cô ấy vẫn cần truyền dịch mỗi ngày.

 

Dù vậy, cô ấy vẫn đang gầy đi với tốc độ có thể thấy rõ bằng mắt thường, sắc mặt cô ấy ngày càng tái nhợt, thân hình ngày càng gầy gò. Những nét đặc trưng thuộc về Hướng Hồng Ngư cũng theo sát khí tiêu tán mà dần dần phai nhạt.

 

Có lẽ đây cũng là một trong những động lực thúc đẩy Hướng Tình cố gắng hết sức mỗi ngày để cá chép khí vận của cô hấp thụ sát khí.

 

Thắng thua từ lâu đã không còn quan trọng nữa. Giờ đây, cô không còn phải lo lắng cho sự an nguy của bản thân, nên mới có thể dành tâm sức quan tâm đến người khác. Cô rất mong chờ đến ngày một người khác tỉnh lại trong thân thể này.

 

Nhưng hôm nay, sự chú ý của Hướng Tình không đặt vào người đang ngồi dưới gốc cây, mà là vào chính cây tử vi.

 

"Có phải hoa trên cây đang rụng ngày càng nhiều không?" Cô nhìn lên tán cây, rồi lại nhìn xuống những cánh hoa rơi đầy mặt đất, không nhịn được quay sang hỏi Lộ Tranh.

 

Lộ Tranh gật đầu, xác nhận: "Đúng vậy."

 

"Có vấn đề gì sao?" Hướng Tình hiếm khi tỏ ra lo lắng như vậy, cảm giác nhìn thấy hoa tử vi rơi xuống cũng giống như buổi sáng chải tóc mà thấy tóc rụng, không khỏi nghi ngờ liệu có phải cây đang gặp vấn đề gì không.

 

"…Tôi nghĩ chắc là không." Lộ Tranh vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười nói. "Em quên rồi à? Bây giờ đã là tháng Chín."

 

"Tháng Chín thì sao…" Hướng Tình theo bản năng phản bác, nhưng nói được nửa câu thì bỗng nhiên phản ứng kịp.

 

Tháng Chín là mùa thu, kỳ nở rộ của hoa tử vi cũng sắp kết thúc. Vì vậy, dù tình huống đúng là giống như chuyện rụng tóc của cô, nhưng đối với cây thì hoàn toàn là điều bình thường.

 

Hướng Tình xấu hổ đưa tay che mặt, giả vờ như chưa từng nói gì, sau đó lặng lẽ di chuyển ngang như cua về phía Hướng Hồng Ngư, vờ như không có chuyện gì xảy ra, rồi bắt đầu công việc của ngày hôm nay.

 

Gió nhẹ lay động, thêm vài cánh hoa rơi xuống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Một số cánh hoa rơi vào mái tóc của Hướng Tình, nhẹ nhàng như một cái xoa đầu khẽ khàng.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Trong lúc làm việc, cô lại bắt đầu mất tập trung. Thật sự thì, quy trình này đã quá quen thuộc đến mức ngay cả con cá chép khí vận của cô cũng có thể tự động thực hiện mà không cần cô giám sát. Mà ngồi bên cạnh quan sát thì lại quá nhàm chán, thế nên suy nghĩ của cô tự nhiên trở nên bay bổng.

 

Cuộc trò chuyện vừa rồi khiến cô bỗng có cảm giác rõ ràng hơn về thời gian.

 

Tính từ lúc cô xuyên vào cuốn sách này, từ tháng Sáu đến tháng Chín, đã ba tháng trôi qua, cũng trùng khớp với kỳ nở hoa của cây tử vi. Nói đơn giản thì chỉ bằng một kỳ nghỉ hè, nhưng trong khoảng thời gian đó, đã xảy ra quá nhiều chuyện, hơn nữa, đều là những chuyện có thể thay đổi vận mệnh. Ngồi đây nhớ lại, cô có cảm giác như đã qua rất lâu rồi.

 

Và cô, từ một người ngoài cuộc, đã hoàn toàn trở thành một phần của thế giới trong sách.

 

Sau một khoảnh khắc cảm khái ngắn ngủi, suy nghĩ của Hướng Tình lại bắt đầu trôi dạt đến những điều khác.

 

Trên đường về nhà, Hướng Tình nói với Lộ Tranh: "Ngày mai tôi muốn xin nghỉ một ngày, Tiểu Dao hẹn tôi đi dạo phố."

 

Lộ Tranh có chút bất ngờ. Hướng Tình rất ít khi ra ngoài. So với những người cùng tuổi, cô có vẻ quá trầm lặng, cũng hiếm khi tham gia các trò chơi hay hoạt động náo nhiệt.

 

Trước đây thì không nói, vì lúc đó trên đầu cô vẫn luôn treo lơ lửng một thanh kiếm, khiến ai cũng không thể an tâm mà đi chơi. Nhưng bây giờ mọi chuyện đã giải quyết xong, dù vẫn còn một số việc phải xử lý, nhưng tất cả đều đã vào quỹ đạo, nếu Hướng Tình muốn ra ngoài thư giãn một chút, Lộ Tranh đương nhiên rất tán thành.

 

"Nếu muốn đi thì cứ đi." Anh nói, "Chuyện xin nghỉ tôi sẽ bảo trợ lý Tiểu Trương lo liệu, còn ở Trường Ninh Tự tôi cũng sẽ trông coi."

 

Hướng Tình vội nói: "Chỗ này không sao đâu. Trước khi ra ngoài tôi sẽ ghé qua một chuyến."

 

Lần trước khi hấp thu sát khí, Lộ Tranh cũng chỉ vừa mới ổn định lại, cơ thể anh vừa đạt được trạng thái cân bằng mới, không còn phải chịu đựng quá nhiều nữa. Bây giờ cô đâu dám để anh lại chịu thêm một lần nữa chứ?

 

Lộ Tranh cũng không phản đối.

 

Mặc dù có anh ở bên cạnh, Hướng Tình không cần bận tâm đến những thế lực ngầm trong giới huyền học hay những mưu mô đấu đá, nhưng thực lực mạnh mẽ dù ở bất cứ thời điểm nào cũng đều mang lại lợi thế. Hiện tại họ vẫn chưa hiểu rõ nguyên lý cá chép khí vận hấp thu sát khí, nhưng theo lời Hướng Tình, điều này không chỉ không gây hại, mà còn có lợi. Vậy thì tất nhiên phải tận dụng cơ hội này.

 

Hơn nữa, việc cô hỗ trợ xử lý hung sát cũng giúp củng cố địa vị của cô trong giới huyền học, đây là điều mà dù Lộ Tranh có suy nghĩ chu toàn đến đâu cũng không thể trực tiếp mang lại cho cô được.