Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 156



 

Bên ngoài, tuyết vẫn rơi lặng lẽ, âm thanh khe khẽ khiến buổi sáng mùa đông càng thêm yên ắng và lạnh lẽo. Nhưng trong phòng lại tràn ngập hương thơm ngọt ngào của hạt dẻ nướng, hơi ấm lan tỏa trong không gian, khiến người ta cảm thấy thư thái hơn.

 

"Lộ Tranh mang theo chút sát khí chưa tan, nhưng khi thấy cảnh tượng trước mắt, tâm trạng anh cũng dịu lại.

 

Anh cười hỏi: "Hạt dẻ ở đâu ra vậy?"

 

"Tôi xin từ nhà bếp." Hướng Tình đáp, rồi cười tít mắt: "Nghe nói đây là hạt dẻ từ cây trong Trường Ninh Tự, không biết có hấp thụ linh khí không, nhưng tôi thấy ngon ngọt hơn hẳn hạt dẻ mua ngoài chợ đấy."

 

Vừa nói, cô vừa nhanh nhẹn bóc một hạt dẻ vàng óng, đưa đến trước mặt anh: "Nếm thử không?"

 

Lộ Tranh cúi mắt nhìn. Thấy đầu ngón tay cô bị nóng đến đỏ lên, gò má cũng hồng hồng vì hơi nóng từ lò than, anh chậm rãi nói: "Em ăn đi, tôi tự bóc được."

 

Nói rồi, anh cầm lấy miếng sắt nhỏ đặt bên cạnh, bắt đầu tiếp quản việc nướng hạt dẻ, thỉnh thoảng còn giúp cô bóc sẵn, đặt vào một chiếc đĩa nhỏ bên cạnh. Bản thân anh chỉ thỉnh thoảng ăn một hai hạt, nhưng nhìn Hướng Tình ăn ngon lành, anh cũng thấy vui vẻ vô cùng.

 

Hai người vừa nướng hạt dẻ, vừa trò chuyện, rồi bất giác nhắc đến Hướng Hồng Ngư.

 

Hung sát đã hoàn toàn bị tiêu trừ. Nhưng hậu quả để lại mới chỉ bắt đầu. Không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo với Hướng Hồng Ngư, cũng không ai biết khi nào cô ấy sẽ tỉnh lại, hay sau khi tỉnh dậy cô ấy sẽ thế nào.

 

Dù sao cũng là người do bọn họ cứu, Hướng Tình đương nhiên rất quan tâm đến tình trạng của cô ấy.

 

Nhưng những câu hỏi này, Lộ Tranh cũng không thể trả lời. Anh chỉ có thể bảo cô cứ kiên nhẫn chờ đợi.

 

Hướng Tình cũng hiểu điều đó, không nhắc lại nữa. Nhưng bỗng nhiên, một vấn đề khác nảy ra trong đầu cô. "Nếu sau khi tỉnh dậy, cô ấy không có gì khác thường, vậy có cần đưa về nhà họ Hướng không?"

 

Nghĩ lại, dường như cô đã rất lâu rồi không nghe thấy tin tức gì về vợ chồng Hướng Quân Minh.

 

Ngược lại, cô vẫn luôn giữ liên lạc với Long Chấn Quốc và Phùng Tuyết Phi. Tuy nhiên, kể từ khi biết cô bắt đầu ôn tập và chuẩn bị cho kỳ thi đại học, Phùng Tuyết Phi cũng không còn mời cô đi xem biểu diễn nữa, mà chỉ gửi cho cô một số loại thực phẩm bổ dưỡng phù hợp với học sinh.

 

Thời gian qua, Hướng Tình cũng chưa từng nghĩ đến Hướng Quân Minh và Đàm Thanh Bình.

 

Thật ra điều này cũng không có gì lạ. Dù là Hướng Tình hay Hướng Hồng Ngư, cả hai chưa bao giờ xem cặp cha mẹ này ra gì, càng không có chút tình cảm nào dành cho họ. Trận chiến giữa họ cũng tự nhiên mà dần dần không còn liên quan gì đến hai người đó nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Đến khi Thường Minh xuất hiện, cuộc đấu tranh giữa họ thậm chí còn bước sang một tầng cấp huyền học, lại càng không phải là chuyện mà vợ chồng Hướng Quân Minh có thể can dự vào.

 

Nhưng bây giờ, khi phải cân nhắc về tương lai của Hướng Hồng Ngư, không thể không nhắc đến họ.

 

Nghe vậy, trên mặt Lộ Tranh lộ ra một biểu cảm kỳ lạ, anh nói: "Chắc là không cần đâu, có lẽ họ cũng chẳng rảnh để bận tâm chuyện này."

 

"Ý anh là sao?" Hướng Tình hơi khó hiểu.

 

Lộ Tranh thản nhiên nói: "Hướng Quân Minh đã phá sản rồi."

 

Hướng Tình bấy lâu nay không quan tâm đến chuyện bên ngoài, nhưng anh thì luôn theo dõi tin tức, nên đã biết chuyện này từ lâu. Chỉ là thấy cô không để ý, nên cũng không nhắc đến.

 

"Cái gì?!" Hướng Tình sửng sốt. "Sao lại thế? Chẳng phải trước đó Thường Minh đã bố trí lại phong thủy cho nhà họ Hướng rồi sao?"

 

Cô nhớ rất rõ, phong thủy cục mà Thường Minh thiết lập cực kỳ tinh diệu, ngay cả Lộ Tranh cũng từng khen ngợi. Dù không thể giúp họ phát tài lớn, nhưng ít nhất cũng phải đủ để duy trì hiện trạng chứ?

 

Làm sao mà lại phá sản được?

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Lộ Tranh thở dài, giải thích: "Dù phong thủy cục có tốt đến đâu, suy cho cùng, con người vẫn là nhân tố quyết định. Tính theo thời gian, tai họa ập đến với họ trùng khớp với thời điểm chúng ta bắt được hung sát ở Ngũ Phong Sơn. E rằng Khổ Thích không chỉ bày hậu chiêu trên người Hướng Hồng Ngư, mà còn động tay động chân với bọn họ."

 

Bây giờ đã biết khổ sư là một kẻ cướp đoạt vận khí, vậy thì rất có khả năng ông ta cũng đã ra tay với khí vận của nhà họ Hướng. Một khi vận rủi ập xuống, thì dù phong thủy có tốt đến đâu cũng không thể cứu vãn.

 

Lộ Tranh ngừng một chút, nhìn cô rồi mới tiếp tục: "Không chỉ Hướng Quân Minh và Đàm Thanh Bình, mà ngay cả sản nghiệp của nhà họ Hướng cũng bị ảnh hưởng không ít. Hai người họ không còn được chào đón trong gia tộc nữa, đã bị đuổi ra khỏi cửa. Hiện giờ họ vô cùng thê thảm."

 

Anh nói xong, ánh mắt nhìn Hướng Tình có chút do dự. Thấy thế, cô không nhịn được mà bật cười: "Anh nghĩ tôi sẽ mềm lòng, rồi chạy đến giúp đỡ họ, thậm chí ôm họ khóc lóc rồi làm hòa sao?"

 

Lộ Tranh im lặng, không trả lời.

 

Không đến mức ôm nhau khóc lóc, nhưng dù sao họ cũng là cha mẹ nuôi của cô, đã sống chung mười tám năm. Khi họ giàu có, Hướng Tình chưa từng dựa dẫm họ. Nhưng nếu họ sa cơ lỡ vận, liệu cô có thể dửng dưng đứng nhìn không?