Trước đây, mỗi năm công ty sẽ lựa chọn một số dự án chất lượng để tiếp cận và đàm phán. Thông thường, trong năm dự án được chọn, nếu có thể đạt được thỏa thuận với ba dự án đã là rất tốt, thậm chí chỉ hai dự án cũng có thể chấp nhận được. Thế nhưng bây giờ, đột nhiên cả năm dự án đều thành công, khối lượng công việc vì vậy mà không chỉ đơn giản là tăng gấp đôi.
Khi giao xấp tài liệu cho trợ lý hành chính mang đi, Lộ Tranh thuận tiện đưa ra yêu cầu tuyển thêm nhân sự.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Vâng, Lộ tổng." Trợ lý hành chính Tiểu Ngụy lập tức đồng ý, "Tôi sẽ đăng tin tuyển dụng ngay, chậm nhất là thứ Sáu tuần này sẽ gửi danh sách ứng viên phỏng vấn cho anh."
"Ừ." Lộ Tranh gật đầu, "Cậu đi làm việc đi, bảo Tiểu Trương qua đây một lát."
Tiểu Trương đến rất nhanh: "Lộ tổng, anh có gì dặn dò?"
Lộ Tranh im lặng một lúc, không vội mở miệng ngay.
"Lộ tổng?" Tiểu Trương chờ một lát, không nhịn được gọi một tiếng.
Lộ Tranh hoàn hồn, nói: "Tôi muốn mua một căn hộ gần Đại học Diệp Thành, cậu dành hai ngày tới đi xem giúp tôi, chọn vài nơi phù hợp."
Nghe đến 4 chữ "Đại học Diệp Thành", Tiểu Trương lập tức đoán được chuyện này có liên quan đến ai, nên hoàn toàn không ngạc nhiên trước yêu cầu đột ngột này. Anh ta gật đầu dứt khoát: "Được ạ."
"Còn nữa," Lộ Tranh ngập ngừng một chút rồi mới nói tiếp, "Giúp tôi tìm một huấn luyện viên. Tôi cần lấy bằng lái xe càng sớm càng tốt."
Yêu cầu này có phần nằm ngoài dự đoán của Tiểu Trương. Bởi vì Lộ Tranh có tài xế riêng, mà không chỉ một người. Nếu cần, ngay cả anh ta và trợ lý thực tập cũng có thể làm tài xế thay phiên nhau. Theo lý mà nói, Lộ Tranh hoàn toàn không có nhu cầu tự lái xe.
Nhưng suy nghĩ lại, trước đây sức khỏe của Lộ Tranh không tốt, anh buộc phải phụ thuộc vào tài xế. Giờ thể trạng anh đã hồi phục, muốn tự mình trải nghiệm cảm giác lái xe cũng không có gì lạ.
Thế nên Tiểu Trương gật đầu đồng ý ngay.
"Còn nữa…" Lộ Tranh vừa thốt ra hai chữ, lại đột ngột dừng lại. "Thôi, chỉ vậy thôi. Cậu đi làm việc đi."
Tiểu Trương không hỏi thêm, lập tức nhận lệnh rồi rời đi.
Lộ Tranh cầm điện thoại lên nhìn một chút, vẫn không thấy tin nhắn của Hướng Tình. Anh ngẩn người trong giây lát, sau đó đứng dậy rời khỏi phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Lúc này đã rất khuya, nhưng vì Lộ Tranh chưa đi nghỉ, nên nhân viên trong nhà vẫn đang trong trạng thái chờ lệnh. Anh vừa bước về phía bếp, đầu bếp đã ló ra hỏi: "Anh Lộ muốn ăn khuya không ạ?"
"Ừm." Lộ Tranh gật đầu.
"Anh muốn ăn gì?" Đầu bếp hỏi tiếp. "Hiện có sẵn mì, bánh trôi, chả cá và chè ngọt. Nếu muốn món khác thì phải nấu từ đầu, có lẽ sẽ mất thêm một chút thời gian."
"Mì đi." Lộ Tranh bước vào bếp, nhìn quanh một lượt rồi nói: "Tôi tự nấu."
Đầu bếp có chút bất ngờ, vì đây là lần đầu tiên Lộ Tranh đưa ra yêu cầu như vậy. Nhưng từ khi Hướng Tình đến sống ở đây, cô thường xuyên tự mình vào bếp nấu nướng, khiến phòng bếp cũng quen dần với điều đó. Vì vậy, đầu bếp chỉ lui về vị trí hỗ trợ, hướng dẫn anh cách chọn nồi, lấy nước bao nhiêu, bật lửa mức nào, thêm gia vị ra sao…
Nói chung, lần đầu vào bếp của Lộ Tranh diễn ra khá suôn sẻ, đến mức khiến anh không khỏi sinh ra một loại ảo giác, có khi nào mình cũng có năng khiếu nấu ăn?
Thế nên, sau khi mì nấu xong, thay vì ra bàn ăn ngay, anh lại cầm bát mì trên tay, hỏi đầu bếp: "Nếu tôi muốn học nấu ăn, anh có gợi ý gì không?"
Lần này, đầu bếp thực sự kinh ngạc. Anh ta dè dặt hỏi: "Tại sao đột nhiên anh lại muốn học nấu ăn vậy, Lộ tổng?"
Lộ Tranh liếc nhìn anh ta, suy nghĩ một chút, cảm thấy chuyện này cũng chẳng cần giấu diếm, bèn thản nhiên đáp: "Căng tin trường đại học nấu ăn không ngon lắm."
Ban đầu, đầu bếp còn hơi căng thẳng, lo lắng không biết có phải mình nấu không hợp khẩu vị của anh không. Nhưng khi nghe câu trả lời, anh ta lập tức thở phào nhẹ nhõm. Theo phản xạ, anh ta định vỗ n.g.ự.c đảm bảo rằng mỗi ngày đều có thể gửi cơm từ nhà đến trường cho Hướng Tình. Nhưng suy nghĩ kỹ lại, anh ta chợt nhận ra điểm mấu chốt.
Nếu chỉ là muốn chuẩn bị cơm cho Hướng Tình, vậy thì để bếp núc lo liệu là được rồi, hà cớ gì Lộ Tranh lại phải tự học nấu ăn?
Thực ra, năm ngoái khi Hướng Tình mới chuyển đến đây, đám nhân viên trong nhà còn tưởng rằng cuối cùng Lộ Tranh cũng đã "lão thụ nở hoa", chuẩn bị bắt đầu một mối quan hệ. Dù sao trước đó, anh chưa từng đưa ai về nhà, càng chưa từng có ai sống chung với anh lâu như vậy.
Nhưng theo thời gian, hai người họ luôn cư xử bình thường, không hề có dấu hiệu gì đặc biệt. Mọi người cũng dần quen với sự hiện diện của Hướng Tình, chuyện này chẳng còn ai nhắc đến nữa.
Nhưng ngay lúc này, có thể là vì đêm khuya đầu óc minh mẫn hơn, cũng có thể là vì biểu hiện của Lộ Tranh quá mức rõ ràng, đầu bếp đột nhiên nhớ lại chuyện cũ.
Một ý nghĩ lóe lên, khiến anh ta bừng tỉnh hẳn.Nếu là như vậy… thì vấn đề này dễ giải quyết thôi! Đầu bếp trầm ngâm suy nghĩ một chút, sau đó đề nghị: "Nấu ăn thực ra khá phức tạp, có rất nhiều món và cách chế biến khác nhau. Nếu anh muốn học, tôi khuyên nên bắt đầu với món canh."