Thế nhưng, nếu được làm lại một lần nữa, có cơ hội suy nghĩ kỹ càng hơn, liệu anh có thay đổi quyết định không? Lộ Tranh biết câu trả lời là không, anh sẽ chỉ càng thêm kiên định mà thôi.
Lúc quyết định tặng Hướng Tình món quà này, trong lòng Lộ Tranh vốn mang theo một thái độ bi quan. Anh bằng lòng để Hướng Tình "biển rộng mặc cá lội, trời cao tùy chim bay", suy cho cùng là vì anh biết rõ rằng bản thân không thể nào thực sự giữ cô lại, cho nên điều này vốn chẳng phải là một sự lựa chọn.
Điều duy nhất anh có thể làm chính là để lại bên cô một chút dấu vết thuộc về mình.
Như vậy, có lẽ vào một khoảnh khắc nào đó, khi Hướng Tình nhìn thấy món quà này, cô sẽ nhớ đến anh, nhớ đến khoảng thời gian hai người đã cùng nhau trải qua.
Khi đó, Lộ Tranh nghĩ rằng chỉ cần như vậy là đủ rồi.
Nhưng hôm nay, sau khi cùng Hướng Tình đến trường nhập học, suy nghĩ của anh đã thay đổi hoàn toàn.
Những chàng trai cùng tuổi với cô, ai nấy đều tràn đầy nhiệt huyết, giống như những con công trống trong mùa tìm bạn đời, chẳng chút e dè mà thể hiện bản thân trước mặt cô. Dù trong mắt Lộ Tranh, hành động của bọn họ có phần nông cạn và tầm thường, chắc chắn không thể lọt vào mắt xanh của Hướng Tình. Nhưng điều đó vẫn khiến anh cảm nhận một nỗi bất an mãnh liệt.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Thế giới này phần lớn đều là những con người tầm thường, nhưng vẫn có những kẻ xuất chúng. Hướng Tình theo học tại Đại học Diệp Thành, một trường danh tiếng lâu đời, trong số các sinh viên tất nhiên cũng có không ít nhân tài kiệt xuất.
Ai biết được chừng nào cô sẽ gặp được một người khiến cô động lòng chứ?
Chỉ đến lúc này, Lộ Tranh mới nhận ra rằng, cái gọi là "không để tình cảm của mình ảnh hưởng đến Hướng Tình", thực chất chỉ là một sự tự lừa dối bản thân.
Anh có thể không ở bên cô, nhưng với điều kiện là cô cũng sẽ không ở bên ai khác. Chỉ như vậy, bọn họ mới có thể duy trì mối quan hệ không quá xa mà cũng chẳng quá gần như hiện tại. Như vậy, trong lòng anh vẫn còn một chút may mắn, một chút hy vọng.
Giống như một kẻ đói khát, chỉ cần còn đang nhai một cọng cỏ dại, vẫn có thể cảm nhận được một tia ngọt ngào mong manh.
Nhưng chút ngọt ấy, không thể, cũng sẽ không bao giờ làm dịu cơn đói cồn cào trong dạ dày.
Anh có thể mãi mãi dừng chân tại chỗ, nhưng Hướng Tình thì không. Nếu anh không làm gì cả, thì chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ngày càng rời xa mình, bước vào một cuộc sống mới không có anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vậy nên, anh nhất định phải làm gì đó.
Điều này cũng không phải là một sự lựa chọn, giống như một kẻ sắp c.h.ế.t đói, khát khao miếng ăn một cách mãnh liệt, vì nếu không có, anh sẽ chẳng thể nào tồn tại nổi.
Có lẽ cô sẽ chọn một người khác, cũng có thể sẽ rất hạnh phúc. Nhưng còn anh thì sao?
Suy nghĩ này không nghi ngờ gì là vô cùng ích kỷ. Nhưng cứ như vậy mà từ bỏ, lại hoàn toàn trái với nguyên tắc hành xử của Lộ Tranh. Anh chí ít cũng phải thử một lần, phải tranh đấu vì bản thân. Nếu cuối cùng vẫn thất bại, anh sẽ không hối hận. Nhưng nếu… nếu cô bằng lòng cho anh một cơ hội, vậy thì anh sẽ dùng cả quãng đời còn lại để chứng minh rằng lựa chọn của cô không hề sai.
Hướng Tình không trả lời nữa. Lộ Tranh nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc, rồi mới đặt điện thoại xuống, tiếp tục công việc còn dang dở.
Hôm nay vì tiễn Hướng Tình mà anh đã trì hoãn một chút thời gian, khiến công việc tồn đọng khá nhiều. Anh lại bận rộn thêm một lúc lâu, cuối cùng mới hoàn thành xong mọi thứ. Lộ Tranh xoa nhẹ phần cổ hơi nhức mỏi, trong lòng suy nghĩ, có lẽ nên tìm thêm vài trợ thủ nữa.
Anh vốn không phải kiểu ông chủ thích tự mình nhúng tay vào mọi việc. Vì vấn đề sức khỏe, anh không thể dành quá nhiều thời gian và tinh lực cho công ty, thậm chí cũng hiếm khi đến văn phòng làm việc. Hầu hết các công việc cụ thể đều được giao xuống cho các trưởng bộ phận, còn anh chỉ phụ trách tổng quản lý toàn cục.
Dù vậy, bên cạnh anh vẫn có ba trợ lý để hỗ trợ công việc.
Ngoài trợ lý đời sống Tiểu Trương, còn có một trợ lý hành chính, chuyên xử lý các văn kiện trong công ty cũng như truyền đạt thông tin, và một trợ lý đặc biệt, chuyên phụ trách các cuộc đàm phán thương mại, công tác khảo sát và các chuyến đi công tác. Mỗi trợ lý này lại có hai đến ba thực tập sinh hỗ trợ.
Với cơ cấu như vậy, về lý thuyết đã là quá đủ. Ít nhất bao nhiêu năm nay, dù anh vừa đảm nhiệm vai trò đại sư huyền học, vừa bận rộn tìm kiếm người hữu duyên khắp nơi, công ty vẫn được quản lý chặt chẽ và vận hành ổn định.
Nhưng dạo gần đây, khối lượng công việc của anh lại ngày càng nhiều lên.
Lý do rất đơn giản: quy mô công ty tiếp tục mở rộng, lượng công việc cần xử lý cũng theo đó mà tăng vọt.
Về điều này, Lộ Tranh vốn đã có sự chuẩn bị trong lòng. Dù sao thì ngay cả hoa cỏ trong nhà anh cũng sinh trưởng tươi tốt hơn bên ngoài, huống chi bản thân anh, người đã cùng Hướng Tình trải qua bao chuyện, gắn bó mật thiết với cô.
Cẩm lý khí vận sẽ vượng cả người bên cạnh, không phải chỉ là lời nói suông.