Lớp vải dày dặn vẫn còn giữ lại chút hơi ấm nhàn nhạt, nhanh chóng xua tan cơn lạnh. Nhưng Hướng Tình lại không nhịn được mà nhớ đến cảnh trong nguyên tác, khi Lộ Tranh từng để lại chiếc áo khoác cho nguyên chủ để che đi thi thể. Người này trông có vẻ lạnh lùng, xa cách, nhưng thực chất lại có một tấm lòng tốt.
"Cảm ơn." Cô kéo áo lại chặt hơn, khẽ nói.
Lộ Tranh định mở miệng thì điện thoại đột nhiên vang lên. Anh lấy ra xem, khẽ cau mày, rồi quay sang Hướng Tình: "Vợ chồng Hướng Quân Minh đã đến."
Hướng Tình khựng lại một chút, lập tức hiểu ra, hẳn là có người đã báo tin. Dù sao xảy ra chuyện lớn thế này, cũng phải có phụ huynh đến giải quyết. Cô vô thức ngồi ngay ngắn hơn: "Vậy những người khác chắc cũng đến rồi? Anh ở đây mà bị họ thấy thì sẽ phiền phức lắm, hay là tránh đi trước đi?"
Lộ Tranh vốn cũng định tránh mặt, nhưng lời này từ miệng Hướng Tình nói ra, lại giống như cô đang muốn cắt đứt quan hệ với anh. Một cảm giác chua xót thoáng qua lòng anh.
Nhưng anh không thể hiện ra, chỉ khẽ gật đầu, đẩy xe lăn rời đi.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Những người vội vàng chạy đến không chỉ có vợ chồng Hướng Quân Minh, mà còn có cả cha mẹ của Văn Sa Sa và các thành viên trong nhóm nhỏ.
Một nhóm người đông đúc ùn ùn kéo đến, lập tức làm cho hành lang vốn lạnh lẽo trở nên náo nhiệt hẳn lên.
Dù Văn Sa Sa trong phòng phẫu thuật cũng rất đáng quan tâm, nhưng vì hiện tại không thể nhìn thấy cô ta, nên người đang ngồi trên xe lăn—Hướng Tình—trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn.
Đàm Thanh Bình vốn đã chuẩn bị sẵn tâm lý để nhập vai xúc động, nhưng khi nhìn thấy Hướng Tình, lời nói ra khỏi miệng lại lệch đi: "Chiếc áo khoác này của con…?"
"Cái này à?" Hướng Tình siết chặt áo khoác trên người, hạ mắt xuống đáp: "Vừa nãy có người tốt bụng đi ngang qua, thấy con lạnh run nên cho mượn."
Cô nói rất thản nhiên, nhưng khi lọt vào tai những người khác, lại có chút kỳ lạ.
Tuy nhiên, đây không phải lúc để bận tâm về mấy chuyện này, hơn nữa cũng đâu thể trách người tốt bụng đã giúp đỡ. Đàm Thanh Bình điều chỉnh cảm xúc một chút, ôm chầm lấy cô, nhưng vì có sự gián đoạn trước đó, nên sự bộc lộ tình cảm này lại mang đến một cảm giác gượng gạo, không tự nhiên.
Có lẽ chính bà ta cũng nhận ra điều đó, nên chỉ diễn một chút rồi vội vàng thúc giục Hướng Tình đi kiểm tra toàn thân, tránh để lại di chứng gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hướng Tình thầm nghĩ, có lẽ đây chính là cơ hội để vạch trần sự thật về việc bị trao nhầm con, nên cũng không từ chối quá quyết liệt.
Dù sao kiểm tra sức khỏe miễn phí thì tội gì không làm, cô thậm chí còn tự ý thêm vào vài hạng mục kiểm tra đắt tiền vốn không có trong gói khám tổng quát—tất nhiên, đều là những hạng mục giá cao.
Khi kiểm tra xong xuôi, ca phẫu thuật của Văn Sa Sa cũng đã kết thúc từ lâu, chỉ là cô ta vẫn chưa tỉnh lại.
Hướng Tình có chút tiếc nuối—cô không thể thấy được vẻ mặt của Văn Sa Sa khi cô ta tỉnh dậy.
Ngược lại, cha mẹ của Văn Sa Sa, sau khi hiểu rõ tình hình, đã chủ động đến xin lỗi cô, tất nhiên, phần lớn lời nói là hướng đến vợ chồng Hướng Quân Minh. Dù sao Văn Sa Sa cũng chỉ là kẻ ăn theo Hướng Tình, xảy ra chuyện như vậy, họ đương nhiên lo sợ.
Hướng Tình khách sáo ứng phó vài câu, nhưng không hề giúp họ nói đỡ.
Hiện tại Văn Sa Sa còn chưa biết chuyện gì, chỉ đơn giản vì sự chênh lệch giữa hai bên mà sinh lòng ghen ghét với nguyên chủ. Nhưng một khi thân phận thật giả được vạch trần, cô ta sẽ nhìn thấu lòng dạ của vợ chồng Hướng Quân Minh, khi đó, cô ta sẽ chẳng còn chút kiêng kỵ nào đối với nguyên chủ nữa.
Cô ta sẽ là người mong muốn đạp nguyên chủ xuống bùn nhất, xúi giục nguyên chủ đối phó với "chân mệnh thiên nữ"—tức Hướng Nhã. Cô ta một mặt tích cực đưa ra mưu kế, một mặt lại âm thầm giở trò, khiến những kế hoạch của nguyên chủ bị phơi bày, cuối cùng thành công biến nguyên chủ thành kẻ hám danh, đê tiện, độc ác, ngu xuẩn, bị người người ghét bỏ, trở thành tấm gương phản diện hoàn hảo để tôn lên nữ chính.
Để làm được điều đó, dĩ nhiên cô ta không thể thiếu sự hỗ trợ từ gia đình mình.
Hướng Tình đang suy nghĩ xem nên xử lý nhà Văn Sa Sa thế nào, thì bỗng phát hiện ra có một người trong đám đông vẫn luôn dõi theo cô.
Là cô gái mà trước đó cô đã kéo một cái để tránh rắn.
Nhìn thấy ánh mắt cô, cô gái như nhận được tín hiệu gì đó, lập tức chạy đến bên cạnh, nhìn chằm chằm vào chân cô đang bị băng bó chặt, lo lắng hỏi: "Tình Tình, cậu thấy thế nào rồi? Vết thương có đau không?"
Ngập ngừng một chút, cô ta lại hạ giọng nói: "Cậu đừng lo, nhà mình chuyên làm mỹ phẩm, lát nữa mình sẽ mang cho cậu ít sản phẩm, đảm bảo không để lại sẹo đâu."
Giọng điệu cực kỳ chân thành, xem ra nhờ có hành động giúp đỡ lúc trước, tình bạn giả tạo này đã tăng thêm được chút chân tình.