Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 196



 

Thực ra, nếu thực sự muốn ra ngoài sống, cũng không phải không có cách. Nhưng Hướng Tình không muốn rắc rối như vậy. Dù sao quy định chỉ áp dụng trong năm đầu tiên, mục đích là để sinh viên không có tư tưởng thi đậu đại học là xong việc, từ đó sa đà vào sự tự do mà xao nhãng học hành.

 

Điều này không phải là một chính sách tệ. Hơn nữa, ở ký túc xá cũng giúp cô dễ dàng xây dựng mối quan hệ với bạn cùng phòng.

 

Trước đây, khi chuẩn bị cho kỳ thi đại học, vì thời gian gấp rút và nhiệm vụ nặng nề, Hướng Tình không đến trường học, dĩ nhiên cũng không kết bạn với ai. Nhưng cô không thể cứ mãi như vậy được.

 

Lộ Tranh hiểu ý cô, gật đầu nói: "Em có thể đến đây nghỉ trưa sau bữa ăn, nơi này yên tĩnh hơn. Quần áo hoặc đồ dùng cá nhân không tiện để ở ký túc xá, em cũng có thể để ở đây, khi nào cần thì qua lấy. Hoặc những lúc cần một không gian riêng tư, em có thể đến đây."

 

Nói chung, phòng đã chuẩn bị, chắc chắn không lãng phí.

 

"Được rồi, ăn cơm thôi." Không đợi Hướng Tình phản ứng, Lộ Tranh đã tắt bếp, dứt khoát nói.

 

Hướng Tình giúp bưng các món ăn mà đầu bếp đã nấu sẵn ra bàn, trong khi đó, Lộ Tranh múc canh vừa nấu xong, đầu tiên là đưa một bát cho cô.

 

Cô nhận lấy bát canh, nhấp một ngụm, quả nhiên, vị hơi nhạt hơn bình thường. Cô nhìn anh, hỏi thẳng: "Vậy mấy ngày nay, tất cả canh em uống đều là do anh nấu sao?"

 

Lộ Tranh thẳng lưng một chút, ánh mắt nhìn cô có vẻ nghiêm túc hơn bình thường, rồi gật đầu: "Ừ. Anh vẫn chỉ mới học, nếu có gì chưa ổn, em phải nói để anh rút kinh nghiệm."

 

Hướng Tình cụp mắt, khẽ cười: "Không có gì cả. Canh rất ngon."

 

Lộ Tranh nhìn cô chăm chú, xác nhận rằng cô nói thật lòng, sau đó mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm, bình tĩnh nói: "Em thích là được rồi."

 

Câu này quá rõ ràng. Gần như trực tiếp thừa nhận rằng, anh học nấu canh là vì cô.

 

Cô vốn nghĩ Lộ Tranh sẽ kín đáo hơn một chút. Tuy rằng từ sau khi cô lên đại học, anh có vẻ không còn che giấu cảm xúc nhiều như trước. Nhưng biểu hiện lộ liễu đến mức này vẫn nằm ngoài dự đoán của cô.

 

Thậm chí, cô có cảm giác Lộ Tranh đang theo đuổi cô. Chỉ là, anh chưa nói thẳng ra mà thôi.

 

Nếu thực sự là như vậy… Hướng Tình cúi đầu, cuối cùng không nói gì cả.

 

Từ khi có ký ức đến giờ, đây là lần đầu tiên cô được một người theo đuổi. Cảm giác này thật mới mẻ. Khó có cơ hội như vậy, đương nhiên phải tận hưởng cho trọn vẹn.

 

Lộ Tranh còn chưa vội, vậy cô gấp gáp làm gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

"Nghỉ mười phút, giải tán!"

 

Sau tiếng hô dõng dạc của huấn luyện viên, đội hình ngay ngắn lập tức tan rã như đàn chim vỡ tổ.

 

Hướng Tình bước vào bóng râm gần đó, nhấc chiếc túi của mình lên, trước tiên vặn nắp bình giữ nhiệt, tu một ngụm nước đá lớn, sau đó mới lấy khăn giấy ra, chậm rãi lau mồ hôi trên mặt. Lau xong, cô lại lấy chai xịt chống nắng, cẩn thận phun lên mặt.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Thực ra, về tính cách, Hướng Tình không phải kiểu người quá chăm chút ngoại hình, cũng không quan trọng chuyện da bị rám nắng. Nhưng vì Lộ Tranh đã chuẩn bị sẵn mọi thứ, để không phí công sức anh đã bỏ ra, cô đành tận dụng hết những gì mình có.

 

Huống hồ, hiện tại mối quan hệ giữa cô và anh đang ở giai đoạn mập mờ. Hai người mỗi ngày đều gặp nhau, cô cũng nên để ý đến hình tượng của mình một chút.

 

So với các sản phẩm chống nắng khác, loại xịt mà Lộ Tranh mua không chỉ tiện lợi cho việc sử dụng mà còn mang lại cảm giác tươi mát. Khi xịt lên mặt, chỉ thấy một làn hơi mát lạnh, hoàn toàn không có chút nhờn rít nào. Hướng Tình nhắm mắt lại, cảm nhận hơi nóng trên mặt dần tan đi theo làn sương mỏng, cả cơ thể cũng thả lỏng hơn đôi chút.

 

Ngay lúc đó, một trận ồn ào bỗng vang lên.

 

Vì đang bận xịt chống nắng, Hướng Tình không để ý ngay, kiên nhẫn xịt cho đủ các vị trí, sau đó mới mở mắt nhìn qua. Chỉ thấy các bạn cùng lớp đang vây quanh một chỗ, tiếng bàn tán rôm rả cũng từ đó truyền đến.

 

Rất nhanh, cô đã hiểu chuyện gì đang xảy ra. Đám con trai trong lớp không biết kiếm đâu ra một quả dưa hấu ướp lạnh, đang chia cho mọi người.

 

Với thời tiết thế này, chỉ cần có một miếng dưa hấu để giải nhiệt đã là quá tuyệt rồi, huống chi đây còn là dưa lạnh!

 

Chẳng trách, mọi người lại phấn khích đến thế.

 

Dù vậy, chỗ đó tập trung quá đông người, mặc dù có bóng râm, nhưng vẫn có rất nhiều người đứng dưới nắng. Hướng Tình không muốn chen vào, chỉ ung dung cầm lấy bình nước, từng ngụm nhỏ nhấp nước giải khát.

 

Nước trong bình không chỉ đơn giản là nước lọc. Thực ra, đó là nước điện giải, bên trong còn có đá viên, dù đã để một lúc lâu, vẫn còn chút cảm giác mát lạnh. Vừa bổ sung nước, vừa bù khoáng cho cơ thể.

 

So với dưa hấu lạnh, cũng chỉ kém một chút mà thôi…nhưng vẫn là kém…

 

Vậy nên, khi một nam sinh bước ra từ đám đông, đưa cho cô một miếng dưa hấu đã cắt sẵn, cô lập tức d.a.o động.

 

Nếu không phải vì ánh mắt trêu chọc và tiếng xì xào xung quanh, có lẽ cô đã nhận lấy rồi. Dù gì thì, giữa trời nắng chói chang mà có dưa hấu lạnh để ăn, ai mà kháng cự nổi?! Hương thơm ngọt ngào của dưa hấu quẩn quanh nơi đầu mũi, gợi lên cơn thèm ăn.