Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 21



 

Dựa theo kinh nghiệm đọc tiểu thuyết của cô, trong thế giới huyền học này, những người giàu có đặc biệt tôn sùng các bậc cao nhân tu hành. Dù sao họ không chỉ muốn bảo vệ mạng sống của mình, mà còn phải bảo vệ khối tài sản khổng lồ. Nếu tham vọng hơn, họ còn muốn lợi dụng huyền học để giúp sản nghiệp của mình ngày càng lớn mạnh.

 

Huống hồ vợ chồng Hướng Quân Minh còn có vẻ như có một cao nhân đứng sau chống lưng?

 

Họ cẩn thận lên kế hoạch để sinh ra một đứa trẻ "cát tường", chẳng phải chính là vì muốn mượn vận khí mạnh mẽ của đứa bé để giúp họ đạt được nhiều thành công hơn trên thương trường, để từ đó đủ tư cách nắm quyền kiểm soát toàn bộ nhà họ Hướng sao?

 

Vậy nên, Hướng Tình không cần suy nghĩ nhiều cũng biết rằng trong nhà nhất định sẽ có một số bố trí liên quan đến huyền học.

 

Và đó chính là thứ cô cần tìm.

 

Nhưng vấn đề là, với tư cách là một người xuyên sách và là tay mơ trong lĩnh vực huyền học, cô không có chút kiến thức nền tảng nào cả. Dù có tận mắt nhìn thấy bố trí huyền học thì e là cũng chẳng thể nhận ra.

 

Vậy nên, đã đến lúc cần viện trợ!

 

Hướng Tình hít sâu một hơi, gọi video cho Lộ Tranh.

 

Bên kia gần như bắt máy ngay lập tức, khiến cô có chút bất ngờ. Hơn nữa, trên màn hình gần như tràn ngập khuôn mặt của Lộ Tranh, rõ ràng đến mức cô có thể nhìn thấy từng chi tiết nhỏ, làm Hướng Tình hơi không quen. Dù trước đây hai người đã gặp mặt hai lần, nhưng họ luôn giữ khoảng cách khá xa, hầu như không đối diện trực tiếp, chứ đừng nói là nhìn gần thế này.

 

Mãi lúc này Hướng Tình mới nhận ra có chút không tự nhiên, cảm thấy quyết định gọi video này có hơi vội vàng.

 

Nhưng lúc này, Lộ Tranh đã mở lời: "Hướng tiểu thư?"

 

Hướng Tình lập tức lấy lại tinh thần, cố gắng dời ánh mắt khỏi khuôn mặt anh, tập trung vào góc nhỏ của màn hình nơi hiển thị phông nền phía sau. Có vẻ như anh vẫn đang ở trên xe, điều này cuối cùng cũng giúp cô nhận thức được rằng đối phương là một người cực kỳ bận rộn. Cô có chút ngại ngùng: "Lộ tiên sinh vẫn đang trên đường sao? Tôi có làm phiền anh không?"

 

"Không sao cả, chuyện của Hướng tiểu thư quan trọng hơn." Lộ Tranh nói.

 

Hướng Tình hiểu ý của anh. Hiện tại, việc lấy lại vận khí của cô là ưu tiên hàng đầu của Lộ Tranh, nên mọi chuyện khác đương nhiên phải nhường đường. Nhưng câu này từ miệng anh nói ra, lại khiến người ta không khỏi xao động.

 

"Hướng tiểu thư?" Lộ Tranh gọi thêm một tiếng, kéo Hướng Tình ra khỏi dòng suy nghĩ miên man.

 

Nghĩ cái gì vậy chứ? Cô vỗ nhẹ lên trán, vứt hết những ý nghĩ vẩn vơ ra khỏi đầu, lấy lại tinh thần rồi nói vào chuyện chính: "Là thế này, bây giờ những người khác vẫn còn ở bệnh viện xử lý hậu sự, tôi đã về trước, định nhân cơ hội này đi dạo quanh nhà xem có gì đặc biệt không."

 

"Chủ ý hay đấy." Lộ Tranh lập tức hiểu ra. "Cô muốn tôi làm quân sư từ xa sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

"Ừm, dù sao tôi cũng không hiểu gì về mấy thứ huyền học này, chắc là bước vào cũng như người mù, có thấy cũng như không thấy." Hướng Tình gãi đầu. "Đành làm phiền Lộ tiên sinh rồi."

 

Vừa nói, cô vừa mở khóa cửa bằng vân tay rồi bước vào trong.

 

Lộ Tranh vốn định khách sáo vài câu, nhưng thấy Hướng Tình nhanh chóng chuyển camera sang chế độ sau, để lộ toàn bộ bố cục biệt thự nhà họ Hướng, anh lập tức tập trung quan sát tỉ mỉ.

 

Hướng Tình đi một vòng quanh sân rồi mới đẩy cửa vào nhà.

 

Nhà họ Hướng tất nhiên có nhân viên phục vụ—người giúp việc, đầu bếp, làm vườn, tài xế… Họ không chỉ làm việc ở đây mà còn sinh sống tại đây. Vừa vào cửa, đã có người tiến lên chào đón.

 

Cô nghiêng điện thoại, cắm một góc nhỏ vào túi xách để giữ máy quay ổn định, sau đó cao giọng, dùng giọng điệu không vui nói: "Tránh xa ra, tôi muốn ở một mình."

 

Nguyên chủ vốn là một tiểu thư được nuông chiều từ bé, tính khí tất nhiên không tốt lắm. Những ai có thể làm việc lâu dài trong nhà này đều là người biết điều, đương nhiên sẽ không dám chọc giận cô. Vừa nghe vậy, họ lập tức lùi ra khỏi phòng.

 

Hướng Tình rất hài lòng với hiệu quả này, xách túi lên rồi đi một vòng quanh tầng một, sau đó hạ giọng hỏi Lộ Tranh: "Có nhìn ra điều gì không?"

 

"Có chút manh mối rồi." Giọng Lộ Tranh trầm xuống. "Lên tầng hai xem tiếp đi."

 

Hướng Tình liền bước vào thang máy, tiếp tục đi một vòng tầng hai. Dù không hiểu gì nhưng cô rất kiên nhẫn, cẩn thận lia camera đến từng góc nhỏ, cố gắng không bỏ sót chi tiết nào.

 

Đang định đi lên tầng ba, thì Lộ Tranh đột nhiên lên tiếng: "Đủ rồi."

 

"Mới vậy đã đủ rồi à?" Hướng Tình thắc mắc. "Vẫn còn hai tầng nữa mà?"

 

Cô cúi đầu xuống, mới phát hiện trong khung hình, Lộ Tranh đang nhíu mày, vẻ mặt nghiêm trọng.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

"Tôi đã nhìn ra khá rõ rồi." Lộ Tranh tạm thời điều chỉnh lại sắc mặt, rồi nói: "Chân cô chắc đau lắm nhỉ? Nghỉ ngơi một lát đi."

 

Hướng Tình sững người. Vết thương của cô ở bắp chân, tuy bác sĩ băng bó trông có vẻ nghiêm trọng nhưng thật ra không ảnh hưởng đến việc đi lại. Hơn nữa, cô vốn không phải người sợ khổ, chuyện này rất quan trọng, sao có thể để ý chút đau đớn này chứ? Nhịn một chút là được thôi.

 

Không ngờ Lộ Tranh lại nhận ra, thậm chí còn cố tình nhắc cô nghỉ ngơi.