Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 242



 

Đêm xuân, gió vẫn còn mang theo hơi lạnh, nhưng không còn buốt giá nữa. Làn gió lướt qua những người đi đường, cuốn theo từng lớp áo dày của mùa đông, để lộ ra những bộ trang phục nhẹ nhàng, mềm mại, sắc màu rực rỡ như những bông hoa bên đường, trở thành một cảnh tượng đẹp đẽ khác của thành phố.

 

Cảm giác tĩnh lặng mà tràn đầy sức sống này dường như cũng thấm vào từng câu chữ của cô.

 

Bài viết của cô nhận được sự khen ngợi từ giáo sư Lâm, bà cho rằng tác phẩm này không chỉ có thực tiễn và sự chiêm nghiệm, mà còn mang theo một nét đẹp hài hòa, có thể gửi đi dự thi ngay lập tức.

 

Sau khi bài viết được nộp, kỳ học mới cũng chính thức bắt đầu.

 

Học kỳ này, bạn cùng phòng Thiến Thiến của cô cuối cùng cũng đã xin được chuyển ra ngoài ở riêng. Ký túc xá chỉ còn ba người, bầu không khí so với học kỳ trước lại càng hài hòa, thoải mái hơn.

 

"Dù sau này cô ấy có im lặng hơn, sự tồn tại cũng không quá nổi bật, nhưng có thêm một người trong phòng, mỗi lần mở miệng nói chuyện đều phải suy nghĩ thật kỹ." Bạn cùng phòng Hạ tổng kết, "Thật sự nghẹt thở quá đi mất."

 

Hướng Tình và bạn học Trương nghĩ nghĩ, cảm thấy với một người miền Đông Bắc có tính cách thẳng thắn và hay nói nhiều như bạn học Hạ, đúng là không dễ chịu chút nào. Thế là cả hai không nhịn được mà bật cười.

 

"Không tin là hai cậu không cảm thấy khó chịu!" Hạ phản đối.

 

Trương tổng cười nói: "Cũng hơi bất tiện, nhưng không đến mức không chịu nổi. Mình nghĩ cô ấy ở ký túc xá chắc còn khó chịu hơn cậu đấy."

 

"Sao lại nói vậy?"

 

"Cậu không nhận ra à?" Bạn học Trương chớp mắt đầy ẩn ý. "Sau này cô ấy ngoan ngoãn như vậy, tất cả đều là nhờ Hướng Tình đó!"

 

"Tôi? Có liên quan gì đến tôi đâu?" Hướng Tình khó hiểu.

 

Bạn học Trương ngạc nhiên nhìn cô: "Cậu thật sự không nhận ra gì sao? Lúc mới vào, cằm cô ấy hất lên tận trời, lúc nào cũng tỏ ra hơn người. Cậu biết vì sao không? Chẳng phải là vì nhà cô ấy có tiền sao? Nhưng sau đó phát hiện ra nhà cậu còn giàu hơn cả nhà cô ấy, vậy thì còn gì để ‘vênh váo’ nữa chứ!"

 

À, chuyện này… Hướng Tình cũng không ngờ lại là như vậy. Bây giờ nếu cô lên tiếng phủ nhận rằng mình không giàu, e rằng cũng sẽ bị cho là kiểu khiêm tốn kiểu Vẹc xây, thế nên cô chỉ có thể ngầm thừa nhận.

 

So với bạn học Trương tinh tế và thích hóng chuyện, bạn học Hạ hiển nhiên đơn giản hơn nhiều. Cô cũng ngạc nhiên trước kiểu logic này, bèn quay sang nhìn Hướng Tình từ trên xuống dưới, rồi cười nói: "Tình Tình, nếu cậu mà có kiểu giàu đổi bạn…"

 

Câu nói còn chưa dứt, ánh mắt cô bỗng khựng lại, dừng trên bàn tay của Hướng Tình. Chỉ một giây sau, Hạ tổng hét lên thất thanh:

 

"Á á á á á á á! Cái thứ trên tay cậu là gì thế hả?!"

 

Hướng Tình sững sờ, theo phản xạ cúi đầu nhìn xuống.

 

Lúc này, ánh mắt của bạn học Trương cũng quét qua. Ba người cùng nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn kim cương trên ngón áp út bàn tay phải của Hướng Tình, im lặng vài giây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

"A… cái này…" Hướng Tình bắt đầu dùng chiêu gãi đầu chiến thuật.

 

Thực ra, chuyện cô có bạn trai, bạn cùng phòng đều đã biết. Nhưng vì cô chưa từng chủ động kể, họ cũng không gặng hỏi. Dù sao sớm muộn gì cũng sẽ rõ, cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên. Nhưng một nữ sinh đại học còn đang ở độ tuổi thanh xuân, chỉ mới nghỉ lễ xong đã quay về với một chiếc nhẫn kim cương trên tay, chuyện này đúng là có hơi vượt quá sức chịu đựng của hai người kia.

 

"Cậu… cậu… chẳng lẽ đã kết hôn rồi mà giấu bọn tớ sao?!" Bạn học Hạ sốc đến nỗi nói lắp.

 

Hướng Tình vô cùng bất lực: "Tôi còn chưa đến tuổi kết hôn hợp pháp mà!"

 

"Vậy thì đây là…"

 

"Xem như cầu hôn đi." Hướng Tình xoay xoay chiếc nhẫn trên tay, nói một cách tùy ý, "Đeo vào cũng tiện, ai thấy cũng biết tớ đã có bạn trai, tự nhiên không có ai đến làm phiền nữa."

 

Dù Lộ Tranh không nói ra, nhưng Hướng Tình tin rằng đây chắc chắn cũng là một trong những mục đích của anh.

 

"Bạn trai cậu ra tay cũng nhanh đấy." Bạn học Hạ thì thào.

 

Bạn học Trương thì nhìn chằm chằm chiếc nhẫn, lắc đầu nói: "Đúng vậy, còn chưa mời mấy người nhà mẹ đẻ như bọn tôi một bữa cơm ra mắt, mà đã trói cậu lại rồi?"

 

"Ăn cơm thì… các cậu xem khi nào rảnh, để tôi bảo anh ấy mời." Hướng Tình nói, nhưng ngay sau đó lại nhắc nhở: "Có điều, đến lúc gặp, đừng quá ngạc nhiên nhé."

 

"Sao thế? Bạn trai cậu xấu lắm à?" Hạ tổng buột miệng.

 

"Không xấu." Hướng Tình dừng một chút, rồi bổ sung, "Thực ra là rất đẹp trai."

 

Bạn học Hạ chưa nhận ra điều gì kỳ lạ, nhưng bạn học Trương thì đã phản ứng ngay lập tức. Cô mở to mắt, kinh ngạc hỏi: "Khoan đã, không phải chứ? Bạn trai cậu chẳng lẽ chính là ông anh trai vừa giàu vừa đẹp trai của cậu sao?!"

 

"Cái gì?!" Bạn học Hạ hoàn toàn hoảng loạn.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

"Chính là như các cậu nghĩ đó." Hướng Tình thản nhiên thừa nhận.

 

Bạn học Hạ vội vàng hỏi: "Nhưng mà… chẳng phải anh ấy là anh trai cậu sao?!"

 

"Chỉ gọi là anh thôi, thực ra bọn tôi không có quan hệ huyết thống, thậm chí còn không phải họ hàng." Hướng Tình giải thích, "Nhưng mà mọi người cứ hiểu lầm, tôi cũng lười giải thích."

 

"…Tôi chịu đấy!" bạn học Hạ cứng họng mất mấy giây, cuối cùng chỉ nghẹn ra được một câu.