Họ đã nói rất nhiều lần rằng họ là một gia đình. Nhưng nếu trên giấy tờ tên của hai người không xuất hiện trên cùng một hộ khẩu, thì với người ngoài mà nói, vẫn có một khoảng cách vô hình. Nếu chẳng may có biến cố nào đó xảy ra, họ thậm chí còn không có quyền thay mặt nhau ký bất kỳ giấy tờ nào.
Nhưng sau khi kết hôn… mọi thứ sẽ khác.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất vẫn là Lộ Tranh dường như rất coi trọng chuyện này.
Anh muốn, mà cô lại có thể cho. Vậy thì tại sao không chứ?
Hướng Tình cứ thế đứng yên suy nghĩ một hồi lâu, đến mức cơ thể Lộ Tranh trong ánh mắt cô đã bắt đầu có dấu hiệu cứng ngắc, lúc này cô mới mỉm cười, mở miệng hỏi: "Anh đã mang đầy đủ giấy tờ chưa?"
"A… Ừm!" Lộ Tranh gần như lập tức đáp lại, có chút bối rối, nhưng giọng điệu lại đầy chắc chắn: "Anh đã mang hết rồi."
"Xem ra là có âm mưu từ lâu rồi nhỉ..." Hướng Tình nheo mắt nhìn anh, nửa cười nửa không.
Nhưng lúc này, Lộ Tranh đã phản ứng kịp. Hướng Tình hỏi như vậy chẳng phải là đồng ý rồi sao? Vậy nên, dù bị trêu chọc đến mức hơi lúng túng, nhưng anh vẫn kiên định nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, nghiêm túc nói: "Em đã đồng ý với anh rồi."
Còn có thể nói gì nữa đây?
Hướng Tình bật cười, nhẹ nhàng đẩy anh tiến về phía trước: "Được rồi được rồi, mau vào đi!"
Hôm nay, họ đến đúng lúc vắng người, không cần phải xếp hàng lâu, chỉ một lát sau đã đến lượt.
Khi nộp hồ sơ, Hướng Tình mới phát hiện Lộ Tranh chuẩn bị còn chu đáo hơn cô tưởng rất nhiều. Không hề giống các cặp đôi trẻ tuổi ở những quầy khác, đang lục tìm giấy tờ trong cảnh lộn xộn. Rốt cuộc anh đã âm thầm nghiên cứu quy trình kết hôn bao lâu rồi chứ?
Tóm lại, thủ tục của họ diễn ra vô cùng suôn sẻ. Chẳng bao lâu sau, giấy chứng nhận kết hôn mới tinh đã được cấp vào tay họ.
Hướng Tình cầm trên tay, lật qua lật lại xem xét một hồi, sau đó theo bản năng lấy điện thoại ra. Là một công dân thời đại số, cầm trên tay một cuốn sổ mà trước đây chưa từng có, đương nhiên phải chụp lại làm kỷ niệm.
Lộ Tranh cũng nghiêng người qua chụp cùng cô.
"Tạm thời không đăng lên vòng bạn bè nhé?" Thấy động tác của anh, Hướng Tình lập tức nhắc nhở: "Trong danh sách bạn bè của em còn có thầy cô và bạn học nữa."
"Ừm." Lộ Tranh gật đầu thản nhiên: "Anh đăng."
…Cũng được thôi.
Chụp ảnh xong, cất giấy tờ lại, Hướng Tình hỏi: "Tiếp theo đi đâu đây?"
"Không vội." Lộ Tranh kéo cô đến khu vực chờ, chọn một bàn ngồi xuống: "Vẫn còn một số giấy tờ em cần ký."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hử? Hướng Tình tò mò nhìn anh lấy ra một chồng tài liệu dày cộp từ trong túi, mở ra xem thử, mới phát hiện tất cả đều là giấy tờ chứng minh tài sản. Và những tài liệu anh muốn cô ký chính là hợp đồng chuyển nhượng phần lớn tài sản của anh sang tên cô.
"Cái này là sao?" Cô ngẩng đầu nhìn anh.
Lộ Tranh suy nghĩ một chút, rồi nói: "Quà cưới."
"Vậy có phải em cũng nên chuẩn bị một phần cho anh không?" Hướng Tình bật cười.
Lộ Tranh gật đầu đầy nghiêm túc: "Được. Em cũng chuyển một nửa tài sản của em cho anh."
Hướng Tình: "..."
Nghĩ một lát, cô cũng chẳng có lý do gì để không ký cả.
Chỉ là, cô không ngờ rằng, ký tên trong thực tế không hề ngầu như trên phim truyền hình. Những cảnh ký hợp đồng trên màn ảnh thường là nhân vật chính vung tay một cái, loạt bút "soạt soạt" ký xuống, sau đó đứng dậy rời đi một cách phong độ. Nhưng thực tế thì… một hợp đồng có khi phải ký bảy tám lần, chưa kể ký xong còn phải lăn từng dấu vân tay một.
Chẳng ngầu chút nào!
Viết đến cuối cùng, tay Hướng Tình gần như tê cứng. Mặc dù cô biết chỉ cần đặt bút ký xong, cô sẽ ngay lập tức trở thành một đại phú hào với tài sản ít nhất hàng trăm tỷ, nhưng chẳng hề có chút cảm giác phấn khích nào.
Cuối cùng, khi ký xong giấy tờ, cô ném bút xuống bàn, thở dài hỏi: "Rồi sao nữa?"
Phần không mấy lãng mạn đã xong, tiếp theo đương nhiên là một màn lãng mạn đủ đầy.
Vài giờ sau, họ đáp chuyến bay đến một thành phố ven biển. Khi xe vừa dừng lại bên bờ biển, đập vào mắt Hướng Tình là một chiếc du thuyền xa hoa khổng lồ đang neo đậu tại cảng.
Cô theo phản xạ quay đầu nhìn Lộ Tranh...đừng nói với cô là…?
Lộ Tranh nhanh nhẹn tháo dây an toàn, mở cửa bước xuống xe, sau đó lại quay người lại, một tay vịn cửa xe, tay kia đưa về phía cô: "Lên thử xem?"
Hướng Tình liếc anh một cái, rồi mới đặt tay lên bàn tay anh.
Nhưng khi bước lên thuyền, cô mới phát hiện Lộ Tranh không hề bày ra bất cứ khung cảnh hoành tráng nào như cô tưởng. Trên thuyền, ngoài họ ra, chỉ có nhân viên phục vụ, không hề có bất kỳ vị khách nào khác.
Điều này khiến cô thở phào nhẹ nhõm. Cô thực sự sợ rằng Lộ Tranh sẽ bày tiệc linh đình để kỷ niệm việc hai người nhận giấy đăng ký kết hôn. Nhưng nghĩ lại, điều đó không phải phong cách của anh. Nếu muốn thể hiện tình cảm, Lộ Tranh còn nhiều cách tinh tế hơn, không nhất thiết phải dùng phương thức rườm rà nhất.
Còn về chiếc du thuyền… Dù trước đó cô đã nói không cần, nhưng hiển nhiên là Lộ Tranh lại "chọn lọc nghe lời cô" theo cách của riêng mình.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.