Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 247



 

Nhưng nghĩ lại, với chồng tài sản khổng lồ mà cô vừa ký nhận buổi sáng, cộng thêm bản hợp đồng chuyển nhượng tài sản khiến cô viết đến mỏi tay, Hướng Tình cũng nhanh chóng chấp nhận thực tế. Dù sao tiền của Lộ Tranh bây giờ đã nằm phần lớn dưới tên cô, hơn nữa số tiền ấy còn đến mức dù cố gắng tiêu cũng chỉ ngày càng nhiều hơn, tiết kiệm chút ít này quả thực chẳng có ý nghĩa gì.

 

Buông bỏ hết mọi suy nghĩ, Hướng Tình bắt đầu thực sự tò mò về du thuyền, thong thả dạo quanh một vòng.

 

Không biết Lộ Tranh đã đi đâu, anh không đi theo cô. Sau một hồi tham quan đến mệt, cô liền tìm một góc trên boong tàu ngồi xuống, lặng lẽ ngắm nhìn khung cảnh thành phố dần lùi xa.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Cả một ngày từ đăng ký kết hôn đến bay đến đây, giờ đã là hoàng hôn. Xa xa, thành phố lên đèn rực rỡ, tựa như một tòa thiên cung tráng lệ, lơ lửng trên mặt biển mênh m.ô.n.g vô tận.

 

Đây là lần đầu tiên Hướng Tình ngắm nhìn một thành phố hiện đại từ góc độ này, vừa quen thuộc, vừa xa lạ, rực rỡ nhưng lại ẩn chứa vô số điều huyền bí.

 

Dù đã vào giữa hè, nhưng giữa biển khơi, những cơn gió phả vào làm tung bay làn váy cô, cũng cuốn trôi mọi cảm giác nóng nực và oi bức. Hướng Tình khẽ nghĩ, nếu bây giờ có một ly đồ uống lạnh thì thật là hoàn hảo.

 

Ngay khi ý nghĩ đó vừa lóe lên, ánh sáng trước mắt cô bỗng bị che khuất một chút, một khay đựng hai ly đồ uống mát lạnh được đặt xuống bàn trước mặt cô.

 

Cô ngẩng đầu, liền chạm phải đôi mắt ánh lên ý cười của Lộ Tranh.

 

Một tay anh cẩn thận giữ vững khay nước, tay còn lại lại giấu ra sau lưng. Thấy cô nhìn qua, anh nhanh chóng rút tay từ phía sau ra, trong tay là một bó hoa tươi thật lớn, đưa đến trước mặt cô. Mùi hương quyến rũ của những bông hồng nhung đỏ thẫm lan tỏa, khiến buổi tối nay càng thêm lãng mạn và nên thơ.

 

"Cheers!"

 

Lộ Tranh đợi cô nhận bó hoa, sau đó cầm lấy một ly, nhẹ nhàng nâng lên chạm vào ly của cô.

 

Hướng Tình khẽ mỉm cười, cũng nâng ly lên, nhẹ nhàng chạm vào ly của anh.

 

"Chúc mừng tân hôn, anh Lộ."

 

Màn đêm yên tĩnh, chỉ còn lại âm thanh con tàu cắt ngang mặt biển, lướt đi trên làn nước đen thẳm.

 

Thứ đồ uống mà Lộ Tranh mang đến có chứa cồn. Từ kiếp trước đến kiếp này, Hướng Tình chưa bao giờ là người uống giỏi, chỉ mới một ly vào bụng, gương mặt đã ửng đỏ, hơi men khiến ánh mắt cô phủ một tầng sương mờ ảo.

 

Cô chống một tay lên mặt bàn, ánh mắt lơ đãng dõi về phía xa, sau một hồi chợt quay đầu hỏi Lộ Tranh: "Vậy… con tàu này của chúng ta đang đi về đâu?"

 

"Không biết."

 

"Không biết?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

"Ừ." Lộ Tranh thản nhiên nói, "Không có điểm đến cố định, cứ thế mà đi."

 

"Ồ…" Hướng Tình suy nghĩ một chút, rồi cũng thấy như vậy khá thú vị. Dù sao thuyền trưởng có thể đã lên kế hoạch lộ trình, nhưng cũng giống như cách cô không bóc trần những bất ngờ mà Lộ Tranh chuẩn bị, không hỏi gì, cứ để mọi thứ tự nhiên xảy ra, đôi khi lại là điều thú vị nhất.

 

Vì thế, cô cũng không truy hỏi nữa, mà bất ngờ lạc sang một chủ đề khác: "Hình như em say rồi."

 

Nhưng mà, người đã thực sự say thì sẽ không tự nhận là mình say. Vậy nên, cô không say, chỉ là đang giả vờ say thôi.

 

"Vậy thì về phòng đi." Lộ Tranh lập tức đứng dậy: "Đêm xuống trời lạnh, em còn vừa uống rượu, đừng để bị trúng gió biển."

 

Hướng Tình bật cười, cố tình trêu anh: "Em làm bằng giấy chắc? Gió thổi một cái là rách luôn à?"

 

Lộ Tranh đã đứng dậy, đưa tay đỡ cô, trong lòng thầm nghĩ, tuy không phải làm bằng giấy, nhưng trong mắt anh, cô lúc nào cũng có vẻ như cần được chăm sóc. Dù anh biết rất rõ Hướng Tình có tâm tính vững vàng, có thực lực, có khí vận, hoàn toàn có thể sống thật tốt mà không cần bất kỳ ai bảo vệ, nhưng suy nghĩ đó vẫn không thể thay đổi.

 

Hoặc có thể… không phải cô cần anh chăm sóc, mà là chính anh cần phải chăm sóc cô, vì thế nên mới muốn cô trở nên mong manh một chút, để có thể dựa dẫm vào anh nhiều hơn.

 

Trong lúc suy nghĩ, Lộ Tranh đưa tay đỡ cô đứng dậy.

 

Như thể đã nhìn thấu suy nghĩ trong lòng anh, cô gái vừa nói mình không làm bằng giấy, bây giờ lại chủ động dựa sát vào anh, giống như không có anh đỡ thì sẽ không thể đứng vững, không thể bước đi.

 

Thế là, Lộ Tranh dứt khoát ôm chặt lấy cô, nửa dìu nửa bế, đẩy cô về phía trước, cũng chắn gió biển giúp cô.

 

Nhưng đi được vài bước, Hướng Tình bỗng đột ngột dừng lại: "Hoa của em."

 

Lộ Tranh đành quay lại lấy bó hoa hồng.

 

Chỉ là, dường như chủ nhân của bó hoa này cũng không quá bận tâm, để mặc cho anh cầm, đến khi về đến phòng cũng không hề đụng tới, cứ thế đi thẳng vào phòng tắm.

 

Lộ Tranh đi một vòng trong phòng. Ban đầu, anh định tìm một cái bình để cắm hoa. Thực tế, anh đúng là đã tìm được, còn cầm chiếc bình thủy tinh mang tới, nhưng khi chuẩn bị đổ nước vào, anh lại do dự trong giây lát, rồi đặt bình xuống.

 

Ngồi xuống ghế sô pha, cầm bó hoa trên tay, anh trầm tư hồi lâu. Cuối cùng, anh đặt bó hoa lên bàn, lấy ra một lá bùa, rồi bắt đầu bày trận pháp.

 

Anh định luyện bó hoa này thành một pháp khí.