Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 3



 

"Phải đó, cơ hội hiếm có đấy các vị, tôi xin phép đi trước."

 

Nghe đến đây, đôi mắt Hướng Tình cũng dần sáng lên.

 

Dù không biết vì sao cô lại xuyên vào tiểu thuyết, nhưng rõ ràng, những nguy cơ mà nguyên chủ Hướng Tình từng gặp phải, giờ đây đều do cô tiếp nhận. Hướng Tình tự biết bản thân đơn độc. Dù cô biết rõ cốt truyện, nhưng khi đối mặt với vợ chồng nhà họ Hướng—những người có trong tay vô số tài nguyên—và cả hai nhân vật chính bất cứ lúc nào cũng có thể can thiệp, cô vẫn quá yếu thế.

 

Nếu đã vậy, cô chỉ có thể mượn thế mà thôi.

 

Muốn đối phó với vợ chồng Hướng gia, người cô cần mượn thế dĩ nhiên phải có thế lực càng lớn càng tốt, tốt nhất là nhân vật mà Hướng gia không dám đắc tội.

 

Đang suy nghĩ, bỗng Hướng Tình nghe được một cái tên rất quen thuộc.

 

Một người nói: "Mọi người đều chen lên phía trước, sao anh không đi?"

 

Người kia lạnh lùng cười nhạt: "Tôi thấy bọn họ đúng là bị mỡ heo che mắt, Lộ Tranh là người dễ tiếp cận vậy sao? Đừng tự chuốc lấy bẽ mặt."

 

Hướng Tình lập tức trừng lớn mắt, kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông ngồi xe lăn ở đằng xa.

 

Hắn chính là Lộ Tranh?!

 

Lộ Tranh, trong nguyên tác là nhân vật có thân phận bí ẩn, thực lực mạnh mẽ, đã gây không ít rắc rối cho cặp nam nữ chính, đồng thời cũng là… người đã giúp thu dọn t.h.i t.h.ể của nguyên chủ Hướng Tình.

 

Cô thậm chí còn nhớ rõ đoạn văn miêu tả cảnh đó trong tiểu thuyết:

 

Đêm qua, trời hạ một trận mưa.

 

Khu vực này vẫn chưa được đưa vào quy hoạch đô thị, khắp nơi đều là cảnh sắc thiên nhiên hoang sơ, nhưng con đường đất ẩm ướt và lầy lội lại chẳng hề mang đến cảm giác dễ chịu.

 

Bánh xe lăn lăn qua bùn lầy và vũng nước bẩn, rồi dừng lại trước một t.h.i t.h.ể lạnh lẽo.

 

Người đàn ông ngồi trên xe lăn khẽ thở dài: "Chúng ta đến muộn rồi."

 

Lão đạo sĩ vội vàng tiến lên kiểm tra, nhíu mày thật sâu: "Tôi không biết đối phương là ai, nhưng lại luôn có thể đi trước chúng ta, chỉ sợ..."

 

"Đều có số mệnh cả." Lộ Tranh bật cười lạnh lẽo, xoay xe lăn lại.

 

Ngay lúc hắn sắp rời đi, bỗng nhiên hắn dừng lại. Ánh mắt hắn lướt qua t.h.i t.h.ể người phụ nữ nằm trong bùn đất, thân thể nhếch nhác, đã sớm mất đi hơi thở. Sau một khoảnh khắc im lặng, hắn cởi áo khoác vest trên người, nhẹ nhàng phủ lên t.h.i t.h.ể lạnh lẽo ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

"Gọi người đến thu dọn cho cô ấy đi." Hắn nói.

 

"Anh cũng tốt bụng quá đấy." Lão đạo sĩ đứng thẳng dậy, giọng nói có chút cảm khái.

 

Đôi mắt Lộ Tranh tối lại, như phủ một lớp băng mỏng. Bánh xe lăn chuyển động, phát ra tiếng lăn khe khẽ trên nền đất, xen lẫn vào đó là giọng nói nhẹ đến mức như gió thoảng qua tai: "Biết đâu có một ngày, đến lượt người khác thu dọn cho tôi."

 

Khi đọc truyện, Hướng Tình đã từng cảm thấy chạnh lòng vì nữ phụ trùng tên với mình.

 

Giờ đây, người rơi vào tình cảnh tồi tệ đó lại chính là cô, cảm giác càng thêm phức tạp. Dù Lộ Tranh nghĩ gì, thì cuối cùng, chỉ có hắn là người đã ra tay giúp đỡ, dù chỉ là một hành động nhỏ nhoi.

 

Ban đầu, Hướng Tình còn đang quan sát các vị khách trong bữa tiệc, suy nghĩ xem có thể dựa vào ai để mượn thế. Nhưng bây giờ, dường như cô không cần lựa chọn nữa. Cô nhớ rất rõ, trong nguyên tác, Lộ Tranh đến đó và nhìn thấy t.h.i t.h.ể của nguyên chủ cũng chính vì muốn mượn vận khí của cô để chữa lành đôi chân bị liệt.

 

Như vậy, bọn họ có chung lợi ích, chung mục tiêu, đồng nghĩa với việc có cơ sở để hợp tác.

 

Vấn đề duy nhất bây giờ là—cô phải làm sao để khiến Lộ Tranh tin tưởng.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Không đợi cô suy tính xong, bên kia, đám đông đã hộ tống Lộ Tranh vào hội trường.

 

Điều này khiến Hướng Tình có chút nóng ruột. Với thân phận của Lộ Tranh, chắc hẳn sau hắn sẽ không còn nhiều khách mời đến nữa, nghĩa là phần mở đầu của bữa tiệc sắp kết thúc. Cô thân là nhân vật chính của đêm nay, sẽ nhanh chóng phải theo vợ chồng Hướng gia bước lên sân khấu chính giữa hội trường.

 

Thời gian của cô không còn nhiều.

 

Vì vậy, khi xe lăn của Lộ Tranh lướt ngang qua trước mặt, Hướng Tình lập tức hạ quyết tâm, bước lên phía trước.

 

"Lộ tiên sinh, chào mừng anh đến dự tiệc sinh nhật của tôi." Cô bước đến trước xe lăn, hơi cúi người, nở nụ cười và đưa tay ra. Nhưng khi đến gần, cô nhanh chóng và kín đáo thốt lên hai chữ mà đối phương không thể bỏ qua—"Vận khí."

 

Lộ Tranh ngước mắt lên, ánh nhìn sắc bén lướt qua người cô, khuôn mặt không chút gợn sóng. Sau một thoáng trầm mặc, hắn mới nâng tay, nhẹ nhàng bắt tay cô một cái.

 

Phản ứng này lập tức rơi vào tầm mắt của những người xung quanh.

 

Dù không ai biết vì sao Lộ Tranh lại để mắt đến Hướng Tình, nhưng việc hắn xuất hiện ở đây đã đủ để tạo ra cảm giác rằng nhà họ Hướng có mối quan hệ với hắn. Vì vậy, hắn cho nhân vật chính của đêm nay là Hướng Tình một chút mặt mũi cũng là điều đương nhiên.

 

Hướng Tình rất hài lòng với phản ứng của hắn. Cô âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó quay sang Hướng Quân Minh và Đàm Thanh Bình, mỉm cười:"Ba mẹ, hai người còn phải tiếp đón các vị khách khác. Để con đưa Lộ tiên sinh vào trong nhé."

 

"Chuyện này…" Đàm Thanh Bình có chút do dự, quay sang chồng dò hỏi ý kiến.

Bản dịch được đăng trên kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết nay đổi tên thành Tiệm Tạp Hoá Lông Gà