Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 44



 

Dù cho Hướng Quân Minh có ra sức nâng đỡ Long Hồng Ngư, hiệu quả cũng không thể sánh được với Lộ Tranh. Và dù nhà họ Hướng có tìm ai để hậu thuẫn cho cô con gái ruột, cũng không thể tìm được ai có địa vị hơn Lộ Tranh.

 

"Chuyện này…" Dù viễn cảnh đó khiến cô hào hứng, nhưng Hướng Tình vẫn không khỏi cảm thấy bất an: "Có cần phải làm đến mức này không? Anh hy sinh nhiều quá rồi."

 

Cô có tài đức gì mà xứng đáng với điều này chứ?!

 

"Không phải hy sinh." Lộ Tranh nói rất nhẹ, nhưng giọng điệu lại vô cùng chắc chắn: "Hướng tiểu thư vốn dĩ chính là vị khách quý mà tôi muốn lấy lòng."

 

Về lý trí, Hướng Tình biết rằng Lộ Tranh nói như vậy là vì anh ta còn có việc cần nhờ cô, hơn nữa việc này chỉ có cô mới có thể làm được, nên sự ân cần này cũng không có gì là quá đáng. Nhưng lời này nói ra, thật sự quá dễ khiến người ta hiểu lầm.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Anh ta rốt cuộc có biết câu nói này có sức sát thương thế nào không? Sao có thể dễ dàng thốt ra như vậy?

 

Cô đành cười gượng một tiếng, rồi vội vã rút lui, theo Tiểu Trương ra ngoài làm căn cước công dân.

 

Nhờ vào những năm gần đây chính sách phục vụ tiện ích được đẩy mạnh, thủ tục làm lại giấy tờ đã trở nên vô cùng đơn giản. Nhưng khi đến đại sảnh làm thủ tục, Hướng Tình chợt nhớ ra hộ khẩu của cô vẫn còn ở nhà họ Hướng, chi bằng nhân tiện chuyển hẳn ra ngoài, tránh cho Hướng Quân Minh gặp xui xẻo rồi còn bị liên lụy đến cô.

 

Việc này vốn có chút khó khăn, vì theo thủ tục cần có sổ hộ khẩu, mà cô thì không thể quay về nhà họ Hướng lấy được. Nhưng có vị trợ lý toàn năng Tiểu Trương ở đây, cuối cùng cũng làm xong. Tạm thời, hộ khẩu của cô sẽ được đăng ký vào sổ hộ khẩu tập thể của một công ty dưới quyền Lộ Tranh, sau này khi có chỗ ở riêng, cô có thể tách riêng ra.

 

Chưa đến một giờ, tất cả thủ tục đều hoàn thành. Hướng Tình nhận được sổ hộ khẩu mới, dòng chữ chủ hộ ghi rõ ràng hai chữ "Hướng Tình", cùng với một chiếc thẻ căn cước tạm thời. Còn những giấy tờ cần làm lại, sau đó sẽ được gửi thẳng về nhà qua đường bưu điện.

 

Bước ra khỏi đại sảnh làm thủ tục, Hướng Tình thở phào một hơi, quay sang Tiểu Trương nói: "Trợ lý Trương, vất vả cho anh rồi. Nếu không có anh, hôm nay đúng là rắc rối thật."

 

"Đây là trách nhiệm của tôi." Tiểu Trương cười đáp, "Tiếp theo, Hướng tiểu thư muốn dạo phố một chút hay về nhà?"

 

Nghĩ đến về nhà, Hướng Tình lại nhớ đến câu nói của Lộ Tranh, thế nên dứt khoát lang thang bên ngoài cả ngày, mãi đến khi trời tối mới quay về biệt thự Thủy Ngạn.

 

Lúc này, tim cô đã đập bình thường trở lại, hơn nữa thái độ của Lộ Tranh cũng rất thản nhiên, khiến Hướng Tình không còn cảm thấy khó xử nữa. Đặc biệt là khi anh ta nói công tác chuẩn bị đã xong, có thể bắt đầu dạy cô đạo pháp, cô vui mừng đến mức hoàn toàn quên mất sự ngượng ngùng lúc trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Nói là đạo pháp, nhưng theo lời Lộ Tranh, toàn bộ hệ thống huyền học đều được xây dựng xoay quanh "khí".

 

Trời đất vạn vật tràn đầy các loại khí khác nhau. Khí xấu như sát khí, uế khí, cần phải tìm cách tiêu trừ, hóa giải. Còn khí tốt như phúc khí, tài khí, thì phải tìm cách giữ lại, vận dụng cho mình. Nhưng dù là loại bỏ hay hấp thụ, điều kiện tiên quyết đầu tiên chính là cảm nhận được sự tồn tại của khí.

 

Đây chính là bài học nhập môn của người tu hành.

 

Có một số người trời sinh đã có thể cảm nhận, thậm chí nhìn thấy "khí", nhưng chung quy lại thì trên thế gian này, kẻ phàm tục vẫn chiếm tỷ lệ nhiều hơn. Vì vậy, để có thể cảm nhận được khí, các môn phái đều tạo ra phương pháp của riêng mình, nhưng nhìn chung đều không thể thoát khỏi hai chữ "quán tưởng".

 

Mặt trời, mặt trăng, tinh tú đều là những hình tượng thường gặp trong phương pháp quán tưởng. Nhưng pháp môn quán tưởng mà Lộ Tranh truyền thụ cho Hướng Tình lại khác, đối tượng để quán tưởng là một cây dâu.

 

Vì điều này, anh còn đặc biệt mở điện thoại ra, cho Hướng Tình xem ảnh chụp thực tế của cây dâu. Đó là một cây cổ thụ, vì có người đứng bên dưới làm hệ quy chiếu nên có thể thấy rõ thân cây rất to, ước chừng phải mấy người ôm mới xuể. Nhưng cây này lại không giống như những cây cổ thụ khác rậm rạp um tùm, trái lại, lá thưa thớt, mang dáng vẻ khô héo, suy tàn.

 

"Cây này thực sự tồn tại à?" Hướng Tình không kìm được hỏi.

 

Lộ Tranh gật đầu: "Nó ở trong Thượng Thanh Phái."

 

"Đây là pháp môn quán tưởng của Thượng Thanh sao? Anh dạy tôi như vậy, không có vấn đề gì chứ? Chẳng phải anh đã nói với đạo trưởng Xung Hòa là…"

 

"Không sao cả, đây không phải là pháp môn quán tưởng của Thượng Thanh Phái, hoặc có thể nói, trong toàn bộ Thượng Thanh Phái, chỉ có mình tôi tu luyện pháp môn này." Lộ Tranh nhìn chằm chằm vào bức ảnh trong điện thoại, "Đây là do sư phụ tôi truyền lại cho tôi."

 

"Sư phụ anh?" Hướng Tình có chút tò mò.

 

Trước đây Lộ Tranh từng nói rằng trong môn phái, bối phận của anh ta còn cao hơn cả đạo trưởng Xung Hòa. Nhưng vị đạo sĩ già đó rõ ràng là cao nhân đắc đạo, địa vị trong môn phái nhất định không thấp. Vậy thì sư phụ của Lộ Tranh rốt cuộc là ai?

 

Lộ Tranh nói: "Sư phụ của tôi chính là cây dâu này."