Thiên Kim Giả Gặp Dữ Hoá Lành

Chương 62



 

Chiếc xe chạy về khu biệt thự Thuỷ Ngạn, Hướng Tình vừa bước xuống xe liền trông thấy Lộ Tranh đang ngồi trước ô cửa sổ sát đất trên tầng một, lặng lẽ thưởng thức khung cảnh bên ngoài.

 

Nhìn thấy Hướng Tình, anh chỉ khẽ mỉm cười qua lớp cửa kính.

 

Hướng Tình bước vào nhà với tâm trạng nhẹ nhõm, đến bên cửa sổ, tựa vào ghế sô pha đối diện Lộ Tranh, thả lỏng cơ thể, chậm rãi thở ra một hơi dài.

 

Lộ Tranh thấy vậy, không nhịn được bật cười, hỏi: "Xem ra mọi chuyện có vẻ suôn sẻ nhỉ?"

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

"Đúng vậy." Hướng Tình cười nói, "Mới đến hai lần mà họ đã không nhịn được mà chủ động tìm tôi rồi."

 

Cô kể sơ qua về những chuyện xảy ra hôm nay, rồi nói tiếp: "Lần sau gặp lại có lẽ sẽ là tại buổi biểu diễn của Phùng Tuyết Phi, đến lúc đó, Long Chấn Quốc chắc chắn cũng sẽ xuất hiện."

 

Về việc cô thẳng thừng gọi thẳng tên cha mẹ ruột, Lộ Tranh chẳng hề có ý kiến gì, chỉ gật đầu tán thành: "Đúng là thuận lợi thật. Chúc mừng cô."

 

Hướng Tình thoải mái đung đưa đôi chân, cười nói: "May mà mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, không thì tôi cũng chẳng trụ nổi nữa."

 

Thứ cô không chịu nổi không phải Long Chấn Quốc và Phùng Tuyết Phi, mà là sự nhiệt tình của giáo sư Lâm. Dường như bà ấy không phải chỉ đang khách sáo hay nể mặt Lộ Tranh, mà thật sự có ý muốn nhận cô làm học trò…

 

Mỗi lần cô đến, đều bị hỏi đến mức cứng họng, chẳng khác nào trở lại những ngày tháng ôn tập căng thẳng thời cấp ba, áp lực không nhỏ chút nào.

 

Bây giờ đã nối được liên lạc với Phùng Tuyết Phi, sau này không cần qua đó thường xuyên nữa, đương nhiên cô thở phào nhẹ nhõm. Chỉ là nghĩ đến việc giáo sư Lâm có thể sẽ thất vọng, cô lại có chút áy náy.

 

Nhưng rồi cô tự an ủi mình. Giáo sư Lâm là nhân vật nổi tiếng như vậy, mỗi ngày có biết bao nhiêu người muốn được bà chỉ dạy, cô chẳng qua cũng chỉ là một cái tên vô danh trong số đó. Nếu không có Lộ Tranh, bà ấy thậm chí còn chẳng biết đến sự tồn tại của cô. Cứ để lâu không liên lạc, có lẽ bà ấy cũng sẽ quên thôi.

 

Lộ Tranh ngồi bên cạnh nghe cô tự an ủi bản thân như vậy, nhưng chỉ mỉm cười mà không lên tiếng.

 

Những chuyện nên xảy ra rồi cũng sẽ xảy ra, bây giờ cứ để cô tạm thời trốn tránh một chút cũng không sao. Dù sao thì Hướng Tình không phải kiểu người thích lẩn trốn, cô chỉ hơi lười biếng, không muốn chủ động giải quyết rắc rối, nhưng khi cần đối mặt, cô sẽ không do dự mà xử lý dứt khoát.

 

Thế nên anh đổi chủ đề: "Có vẻ như vận may cá chép của cô đã bắt đầu phát huy tác dụng rồi, bên tôi cũng rất thuận lợi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hướng Tình lập tức hứng thú: "Nói tôi nghe xem?"

 

Lộ Tranh trước đó đã ra tay với chiếc đèn chùm trong bữa tiệc, chính là để đ.á.n.h động đối phương. Sau khi tiệc kết thúc, đương nhiên anh phải theo dõi động thái tiếp theo. Và quả nhiên, Hướng Hồng Ngư cùng Hướng Quân Minh đã có hành động.

 

Nghe Hướng Tình hỏi, Lộ Tranh nói: "Thường Minh đã đến Diệp Thành."

 

Hướng Tình không hề bất ngờ. Trong nguyên tác, Thường Minh chính là hậu thuẫn lớn nhất của Hướng Hồng Ngư. Thời gian này anh ta không có mặt ở Diệp Thành là vì đang thực hiện một nhiệm vụ quan trọng của Thái Nhất Phái, không kịp tới. Nhưng việc Hướng Hồng Ngư quay về Hướng gia là một chuyện lớn, anh ta sao có thể không quan tâm?

 

Bây giờ tiệc tùng xảy ra sự cố lớn như vậy, tâm trạng của Hướng Hồng Ngư chắc chắn đã d.a.o động, đương nhiên Thường Minh phải xuất hiện.

 

Nam chính cuối cùng cũng lên sàn rồi…

 

Hướng Tình khẽ thất thần, rồi nghe Lộ Tranh nói tiếp: "Đáng tiếc là Hướng Quân Minh giấu quá kỹ, vẫn chưa tìm được manh mối gì."

 

"Chẳng phải trước đó anh cũng đã nói rồi sao? Người đứng sau ông ta đi con đường tà đạo, vốn dĩ rất giỏi che giấu hành tung của mình." Hướng Tình an ủi, "Không sao đâu, giờ Thường Minh đã đến, anh ta sẽ giúp chúng ta tìm ra người đó."

 

Trong nguyên tác, chính Thường Minh là người tìm ra manh mối về cao thủ đứng sau Hướng Quân Minh, cuối cùng trừ khử đối phương.

 

Dù sao thì anh ta cũng là nam chính, có chút hào quang là chuyện bình thường, huống hồ bên cạnh còn có nữ chính âm thầm giúp đỡ. Nếu đã có người ra tay, lại còn đáng tin hơn, thì họ chỉ cần đứng một bên chờ kết quả là được rồi.

 

Lộ Tranh nghe vậy, khẽ nhướng mày, cảm thấy thái độ của Hướng Tình đối với Thường Minh có chút vi diệu.

 

Không chỉ bây giờ, lần trước khi nghe đạo trưởng Xung Hòa nhắc đến người này, biểu hiện của cô cũng có phần kỳ lạ.

 

Nhưng Lộ Tranh không nói gì, chỉ gật đầu, "Đúng vậy. Hiện tại, Hướng Quân Minh và Hướng Hồng Ngư, dù bị buộc phải trở thành một cộng đồng lợi ích, nhưng mỗi người đều có toan tính riêng, quan hệ giữa họ cũng chẳng còn thân thiết nữa, tất nhiên sẽ đề phòng lẫn nhau."

 

"Cuối cùng anh cũng đến rồi." Ở sân bay đón người, Hướng Hồng Ngư vừa mở miệng đã để lộ vài phần ấm ức.

 

Dù trong suốt những năm tháng gắn bó, cô đã xem Thường Minh là một người bạn vô cùng quan trọng, thậm chí còn nảy sinh chút tình cảm với anh. Nhưng vốn dĩ, Hướng Hồng Ngư không đến mức mất kiểm soát trước mặt anh như vậy, chỉ là những chuyện xảy ra gần đây hoàn toàn vượt khỏi tầm kiểm soát của cô, khiến cô khi nhìn thấy người quan trọng nhất này, không thể kìm nén cảm xúc thật của mình.