Dù sao thì thời gian càng lâu, người ta sẽ càng nhận ra, bất kể ngành nghề nào, cuối cùng cũng chỉ có những kẻ kiên trì trụ lại đến cuối mới là kẻ chiến thắng, vậy nên "trường phái sống ẩn" cũng ra đời theo lẽ tự nhiên.
Dĩ nhiên, khi trường phái này đặt lên người khác thì gọi là "hèn nhát, rụt rè", nhưng nếu là nhân vật chính thì lại được gọi là "thận trọng, khôn ngoan".
Nhìn theo hướng tích cực, mặc dù sau này Khổng tiên sinh chắc chắn sẽ ẩn náu kỹ hơn, nhưng một khi ông ta đã để lộ dấu vết, thì việc truy tìm ông ta cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Ví dụ như vườn thực vật, mặc dù không mất phí vào cửa, nhưng cần xuất trình căn cước, hơn nữa xung quanh đều có camera giám sát, cho dù Khổng tiên sinh có thần thông quảng đại đến đâu, cũng không thể hoàn toàn tránh khỏi bị ghi hình.
"Đã cử người đi kiểm tra rồi." Lộ Tranh nói, sau đó ngừng lại một chút, rồi tiếp tục, "Thường Minh cũng nhận ra sự hiện diện của ông ta, nhưng đến chậm một bước. Tôi đã trao đổi thông tin với anh ta, có lẽ bên đó cũng sẽ tiếp tục truy tìm."
"Vậy thì không có vấn đề gì rồi." Hướng Tình gật đầu chắc chắn.
Lộ Tranh liếc nhìn cô một cái, dường như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng không nói, mà chuyển sang hỏi: "Có vẻ như bên cô cũng rất suôn sẻ?"
"Cũng tạm ổn." Hướng Tình đáp, "Nhưng hiệu quả ra sao, còn phải chờ xem đã."
Lộ Tranh gật đầu, rồi nói: "Vậy cô đi nghỉ sớm đi."
Nói xong, anh điều khiển xe lăn quay về biệt thự bên cạnh.
Vừa vào nhà, người làm bếp đã lên tiếng hỏi: "Tiên sinh, anh ăn tối luôn không?"
"Ừ." Lộ Tranh khẽ gật đầu, tiến vào phòng ăn.
Bữa tối nhanh chóng được dọn lên. Số lượng vẫn rất nhiều, bởi trước đây, ba bữa của Hướng Tình đều ăn ở đây. Nhưng bây giờ cô không đến, cũng không ai hỏi lý do, chỉ lặng lẽ thu dọn bát đũa dành cho cô đi.
Lộ Tranh ăn trong im lặng. Nhiều năm qua, anh luôn sống một mình, lẽ ra đã quen với cảnh tượng như vậy. Thế nhưng giờ đây, anh lại đột nhiên cảm thấy có chút trống trải.
Mãi đến khi nhận được cuộc gọi của Tiểu Dao hỏi Hướng Tình thi thế nào, dự định đăng ký vào trường đại học nào, cô mới giật mình nhận ra rằng cơ thể này mới chỉ mười tám tuổi, trước khi cô xuyên vào đây, kỳ thi đại học vừa kết thúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mà bây giờ, điểm thi hẳn là đã có.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Mặc dù khi rời khỏi nhà họ Hướng, cô không hề mang theo thẻ dự thi, bây giờ cũng chẳng thể tra điểm, nhưng là người đã đọc nguyên tác, cô chẳng cần phải tra cũng biết, nguyên chủ chỉ đạt chưa đến 400 điểm.
Trong nguyên tác, sau khi thiên kim thật xuất hiện đầy ấn tượng, còn nguyên chủ ăn vạ và bị người ta khinh bỉ, tình tiết tiếp theo chính là công bố điểm thi đại học.
Thiên kim thật trước giờ đều mang thành tích xuất sắc toàn diện, không chút bất ngờ nào đã trúng tuyển vào Đại học Diệp Thành danh giá. Thành tích hiếm có này trong giới phú nhị đại tại thành phố đã khiến nhà họ Hướng một lần nữa nổi bật và gây tiếng vang lớn.
Còn nguyên thân, trong vai trò làm nền, đừng nói đến điểm chuẩn đại học, ngay cả điểm chuẩn cao đẳng cũng suýt không đạt, bị đem ra so sánh và giẫm đạp không thương tiếc.
Dù sau khi Hướng Tình xuyên sách, tình tiết phía trước đã bị thay đổi hoàn toàn, nhưng điểm mốc cốt truyện này vẫn đến đúng như trong nguyên tác.
Nhưng điều khiến Hướng Tình phiền não không phải là việc cô có thể bị nhà họ Hướng và thiên kim thật đem ra chê cười vì thành tích này, mà là… với số điểm này, chắc chắn chẳng có trường đại học tử tế nào nhận cô. Vậy nên, cô có nên học lại không? Hay là… haizz, chẳng lẽ phải học lại thật?
Trong thế giới của Hướng Tình, tuy cô không phải là học sinh kém, nhưng cũng chẳng phải học bá. Hơn nữa, đã tốt nghiệp nhiều năm, kiến thức cấp ba từ lâu đã trả hết cho thầy cô. Dù tự nhận mình đã trưởng thành hơn, có tầm nhìn rộng hơn và khả năng phán đoán tốt hơn, nhưng… mấy thứ đó có ai mang vào đề thi đại học đâu!
Nghĩ đến việc phải quay lại trải qua một năm lớp 12 địa ngục nữa, cô liền cảm thấy đau đầu.
Hay là cứ tùy tiện chọn một trường đại học cho xong? Dù sao thì hiện tại cô đã đặt một chân vào giới huyền học, sau này đa phần sẽ làm những việc trong giới, cũng chẳng dùng đến kiến thức đại học. Hơn nữa, như vậy còn tiết kiệm được thời gian và công sức, dành để tu luyện đạo pháp.
Điều khiến Hướng Tình càng kiên định với suy nghĩ này chính là điểm số của Tiểu Dao.
Ban đầu cô còn thấy điểm số của mình thật khó mở miệng, nhưng sau khi nghe Tiểu Dao kể về thành tích của cô ấy và mấy người bạn khác, Hướng Tình phát hiện, trong nhóm này, cô vẫn được coi là… đứng top.
… Ý cô là, mấy thiếu gia tiểu thư này sau này thực sự có thể kế thừa gia nghiệp sao?
Nhưng đương nhiên, nhóm này tuyệt đối sẽ không đi học lại. Theo lời Tiểu Dao, họ sẽ ra nước ngoài ngay, trước tiên học một hai năm trường ngôn ngữ, sau đó xin vào một trường đại học "có tiếng nhưng không có miếng", tốt nghiệp xong quay về thì cũng xem như là du học sinh rồi.
Hướng Tình: … Đúng là cô quá thiếu kiến thức về giới nhà giàu.