Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Chương 118



Lê Kiến Mộc gật đầu:

"Vậy chắc hẳn trưởng thôn biết rõ mọi chuyện trong thôn từ trước đến nay?"

"Đương nhiên. Dạo này người trẻ ít ai chịu ở lại, toàn là người già sống nửa đời người ở đây thôi. Mà càng ngày người càng ít, có chuyện gì trong thôn cũng không thể giấu được ai."

Nói xong, ông ta liếc nhìn Khương Uy:

"Vậy nên, ông chủ Khương tới thôn chúng tôi có việc gì thì cứ hỏi tôi. Tôi đảm bảo biết gì sẽ nói nấy, còn tốt hơn việc ông sai người đi khắp nơi dò hỏi. Trong thôn có nhiều cụ già, ban ngày thì không sao, chứ tối muộn mà bị quấy nhiễu thì không chịu nổi đâu."

Dứt lời, ông ta lướt mắt qua những chiếc xe sang trọng phía sau và nhóm đàn ông mặc âu phục, ám chỉ rằng bọn họ không được vào thôn.

Khương Uy cau mày, khí thế hung thần lộ rõ.

Chỉ cần có thể tìm được con gái, ông ta sẵn sàng lật tung cả thôn này lên, chẳng cần quan tâm ai có chịu nổi quấy nhiễu hay không.

Giống như trưởng thôn nói, thôn nhỏ thế này, có nhà nào mà không biết nhà nào?

Nếu thật sự tìm thấy con gái mình ở đây, nhà nào liên quan đừng mong sống yên!

Lúc này, ánh mắt Lê Kiến Mộc hướng về một góc trong thôn, chậm rãi hỏi:

"Bên kia đang tu sửa gì thế?"

Trưởng thôn Liễu theo phản xạ nhìn thoáng qua, sau đó nhanh chóng rời mắt:

"Đó là từ đường của thôn chúng tôi, người ngoài không được phép vào."

Khương Uy bật cười nhạt.

Lăn lộn giang hồ bao năm, chỉ cần nhìn biểu hiện của trưởng thôn, ông ta lập tức nhận ra có chuyện bất thường.

Lê Kiến Mộc nhướng mày, bình tĩnh nói:

"Có lẽ trưởng thôn chưa rõ mục đích bọn tôi tới đây. Để tôi nhắc ông một chút—chúng tôi đi cùng cảnh sát Bắc Thành để điều tra vụ án."

"Cái gì? Cảnh sát ư?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Trưởng thôn Liễu sững sờ, như thể vừa nghe được chuyện động trời.

Lê Kiến Mộc gật đầu, đưa tay vẫy Tiêu Tề và Dư Tiểu Ngư—hai người vẫn còn đang do dự có nên xuống xe hay không.

Dư Tiểu Ngư giật mình:

"Đội trưởng Tiêu, cô ấy gọi chúng ta xuống kìa?"

Anh ta nuốt nước bọt, càng nghĩ càng thấy không đúng:

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

"Không phải nữ sinh này có âm mưu gì đấy chứ? Tôi cứ cảm giác có gì đó không ổn! Nhìn đám đàn ông mặc âu phục kia xem, còn cả tên mặc vest cầm đầu nữa, lẽ nào chúng ta bị lừa đến đây rồi?"

Nói đến đây, sắc mặt anh ta trắng bệch:

"Chúng ta mặc thường phục, trên người ngay cả s.ú.n.g cũng không có. Một đường theo tới đây, thậm chí còn không biết đây là nơi nào! Đối diện còn có nhiều người mặt mũi không giống dân lương thiện, anh nói xem... liệu có khi nào chúng ta bị gài bẫy không?"

Dư Tiểu Ngư tự động nghĩ tới đủ thứ tình huống.

Không lẽ Lê Kiến Mộc cố tình dẫn bọn họ tới đây, rồi bày trò ma quái gì đó để hố họ sao?

Nghĩ đến cảnh tượng bị lũ quỷ dọa chạy tán loạn, anh ta bất giác rùng mình, nhưng còn chưa kịp nói gì đã bị Tiêu Tề trừng cho một cái.

Tiêu Tề tháo dây an toàn, chỉ về phía trước:

"Thấy người kia không? Đó là Khương Uy. Hôm qua Lê Kiến Mộc phát sóng trực tiếp chẳng phải là để tìm con gái giúp ông ta sao? Có lẽ cô ta tính ra được nơi này."

Dư Tiểu Ngư ngớ ra:

"Khương Uy? Không đúng... con gái ông ta mất tích đã một năm, bao nhiêu người tra không ra manh mối, sao tự nhiên cô gái nhỏ kia lại tìm ra được? Thật sự ở đây sao?"

Anh ta vừa nói vừa xuống xe.

Tiêu Tề không trả lời, nhanh chóng bước về phía Lê Kiến Mộc.

Cô đứng đó, chắp tay sau lưng, nhàn nhạt nói:

"Cảnh sát Tiêu, trưởng thôn Liễu không tin các chú là cảnh sát. Có tiện lấy chứng nhận cảnh sát ra cho họ xem không?"


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com