Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch

Chương 378



Văn Nhân hơi mím môi, rồi khẽ cười, liếc nhìn sang Lê Vấn Bắc.

"Chị mới nhận một bộ phim, có thể sẽ hợp tác với Vấn Bắc, nên muốn thảo luận kịch bản với anh ấy một chút. Em có thể đổi chỗ với chị không?"

Lời còn chưa dứt, Lê Vấn Bắc đã lập tức từ chối:

"Đừng đừng! Tôi không mang kịch bản theo, với cả hôm nay tôi mệt lắm, muốn ngủ. Chuyện này để sau đi."

Nét mặt Văn Nhân có chút khó coi.

Nhưng Lê Vấn Bắc chẳng thèm để ý, kéo chăn trùm kín đầu, thể hiện rõ ràng mình không muốn dây dưa.

Văn Nhân đứng đó một lúc lâu, cuối cùng bực bội hừ lạnh một tiếng:

"Không muốn thì thôi! Đồ cặn bã!"

Nói xong, cô ta quay người về chỗ ngồi của mình.

Cả khoang thương gia vốn đang yên tĩnh, lúc này lại càng im ắng hơn.

Những người có mặt đều nghe thấy cuộc đối thoại vừa rồi, nhưng không ai dám hó hé một lời.

Tuy nhiên, tổ chương trình ngồi phía sau Lê Kiến Mộc lại bắt đầu thì thầm với nhau.

"Mối quan hệ giữa Văn Nhân và Lê Vấn Bắc rốt cuộc là gì thế? Họ thật sự hẹn hò à?"

"Không có đâu. Nhưng lúc trước tôi nghe nói anh ta tham gia chương trình này là vì Văn Nhân. Cứ tưởng là anh ta theo đuổi cô ấy, sao bây giờ tình thế lại đảo ngược rồi?"

"Đàn ông luôn như vậy, có được thì không biết trân trọng. Nhưng mà tôi thực sự không ngờ Văn Nhân lại chủ động theo đuổi. Theo tôi biết thì..."

"Đừng vòng vo, nói thẳng đi."

"Xuỵt, tôi chỉ vô tình nhắc đến, cậu cũng chỉ tình cờ nghe được thôi nhé." Người nọ hạ giọng, ghé sát tai thì thầm: "Trước đây tôi từng nghe nói, phía sau Văn Nhân có người chống lưng. Hơn nữa, người đó còn là nhân vật rất có tiếng trong giới."

"Ai thế?"

"Ảnh đế, Chu Bác Trầm."

"Cái gì? Không thể nào!"

Hai nhân viên tổ tiết mục nghĩ rằng mình đã nói rất nhỏ, không ai nghe thấy. Nhưng Lê Kiến Mộc và Yến Đông Nhạc đều là người tu luyện, thính giác nhạy bén, không chỉ nghe rõ từng câu từng chữ mà còn ghi nhớ kỹ ba chữ "Chu Bác Trầm" trong lòng.

Sau khi máy bay hạ cánh, tổ quay phim lập tức bắt đầu ghi hình.

Các tình yêu ơi, mình có lên bộ nam chủ mới, truyện nằm trong top Qidian Trung Quốc. Mong các tình yêu ủng hộ thể loại mới nha ^^

Lê Thanh Thanh kéo vali, đảo mắt tìm kiếm xung quanh.

Lê Vấn Bắc giơ tay gõ nhẹ vào trán cô: "Tìm gì thế? Mau đi lấy hành lý đi, đừng mong anh xách giúp em."

Lê Thanh Thanh bĩu môi, quay sang nhìn chằm chằm anh trai: "Có phải anh đang giấu em chuyện gì không?"

Lê Vấn Bắc khoanh tay, nhướng mày: "Não em bay lên tận trời rồi à? Anh là anh trai em, không phải bạn trai em, có chuyện giấu em thì cũng bình thường thôi."

Nhân viên quay phim bật cười khúc khích.

Lê Thanh Thanh tức tối trừng anh trai một cái rồi đi lấy hành lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Sau khi ghi hình một số phân cảnh đơn giản, tổ tiết mục sắp xếp xe riêng cho từng khách mời. Bên trong xe đều gắn camera để ghi lại hành trình.

Lê Kiến Mộc tách khỏi Yến Đông Nhạc, theo trợ lý lên một chiếc xe thương vụ. Cô mặc áo hoodie, đeo khẩu trang, vóc dáng nhỏ nhắn lại thêm bùa ẩn thân nên chẳng ai chú ý đến.

Lần này, họ quay hình ở một Cổ Thành thuộc Nam Thành.

Cổ Thành mang dáng vẻ nhà cổ Giang Nam, gạch xanh ngói trắng nhưng thực chất đã bị thương mại hóa. Những con phố tràn ngập quán xá, hàng hóa bày bán la liệt, không khí cổ kính chỉ còn là cái vỏ bọc.

Xe dừng trước một khách sạn gần Cổ Thành.

"Chị, em đã lấy phòng xong rồi. Anh Vấn Bắc ở phòng đối diện, chị Thanh Thanh ở ngay phòng bên cạnh. Nếu chị không muốn gặp chị ấy thì nhớ cẩn thận một chút."

"Được, cảm ơn."

Lê Kiến Mộc nhận thẻ phòng, kéo vali về phòng mình.

Lê Vấn Bắc và Lê Thanh Thanh cũng đã về phòng.

Vừa đóng cửa lại, cô đã nghe thấy giọng nói đầy phấn khích vang lên từ phòng bên cạnh.

"Thật tốt quá! Địa điểm quay lần này là Cổ Thành!"

Lê Thanh Thanh nằm dài trên giường, giọng trào phúng: "Có gì mà tốt chứ? Toàn là người với người, đồ thì chẳng ăn được mà giá thì cắt cổ."

"Không phải chuyện đó! Quan trọng là... kho báu của chúng ta ở đây!"

"Kho báu?" Lê Thanh Thanh nhướng mày.

"Đúng! Chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta có thể lấy bảo vật!"

Lê Thanh Thanh ngáp dài, lười biếng nói: "Nhiệm vụ gì?"

"Hạ quỷ!"

"Cái gì?" Cô suýt bật dậy.

Hệ thống nghiêm túc đáp: "Chính là con quỷ đã nói chuyện với cô trên máy bay. Giết nó, nhiệm vụ của cô sẽ hoàn thành."

Lê Thanh Thanh cười khẩy: "Không làm!"

Dù có liều lĩnh đến đâu, cô cũng biết rõ bản thân không có bản lĩnh hạ quỷ.

Hệ thống có vẻ chững lại một chút nhưng rồi nhanh chóng thuyết phục:

"Tôi có thể giúp cô. Hơn nữa, g.i.ế.c nữ quỷ này sẽ mang lại rất nhiều lợi ích."

Lê Thanh Thanh chống cằm, hờ hững hỏi: "Nói nghe thử coi?"

"Nữ quỷ đang bám lấy Văn Nhân. Nếu chúng ta diệt trừ nó, chính là cứu Văn Nhân. Đây là việc đại công đức, Thiên Đạo rất coi trọng những người có công đức sâu dày."

"Quan trọng hơn, nữ quỷ có ý với anh hai cô. Người và quỷ không thể chung đường, nếu để nó đạt được mục đích, anh cô sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Diệt trừ nó, cũng xem như giúp anh cô thoát nạn."

"Cuối cùng và quan trọng nhất—quỷ hồn có thể hỗ trợ tu luyện! Với bí thuật của tôi, nữ quỷ này có thể giúp cô tăng tu vi một cách vượt bậc."

Hệ thống kiên nhẫn dẫn dắt từng bước, khiến biểu cảm của Lê Thanh Thanh dần trở nên nghiêm túc hơn.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com