Yến Đông Nhạc gửi cho cô một tập tài liệu liên quan đến Pháp Nhất Môn, đồng thời báo rằng có thể tổ chức này vẫn còn căn cứ bí mật ở Nam Thành.
Lê Vấn Bắc thì đi ăn vặt với Lê Thanh Thanh, gửi cho cô một loạt địa điểm đồ ăn ngon, bảo cô dẫn trợ lý nhỏ đi ăn.
Trợ lý nhỏ đơn giản chỉ hỏi xem cô đã tỉnh chưa.
Lê Kiến Mộc không có tâm trạng ra ngoài dạo phố, cô chọn vài quán ăn ngon từ danh sách của Lê Vấn Bắc rồi gửi cho trợ lý, nhờ anh ta đi mua giúp. Sau đó, cô im lặng ngồi xuống, tiếp tục xem tài liệu về Pháp Nhất Môn.
Tên của tổ chức này quả thực đúng như lời Yến Đông Nhạc nói: "Vạn pháp quy nhất". Nhưng những vụ án g.i.ế.c người đầy tàn nhẫn và đẫm m.á.u trong tài liệu khiến cô không khỏi nhíu mày.
Càng đọc, cô càng cảm thấy Pháp Nhất Môn không thể nào là sư môn của mình. Ngược lại, tổ chức này rất có thể có liên quan đến vụ diệt môn của Thanh Huyền Môn năm xưa.
Cô ngồi đọc tài liệu suốt từ trưa đến chiều, chỉ có trợ lý nhỏ ghé qua đưa đồ ăn rồi rời đi.
Buổi tối, Lê Vấn Bắc gửi tin nhắn tới:
"Nghe nói em ở lì trong phòng cả ngày? Ra ngoài đi dạo đi, tổ tiết mục mời người đến biểu diễn pháo hoa sắt đó, lát nữa sẽ bắt đầu. Mau ra xem đi!"
Khi cô đến nơi, tổ tiết mục vừa hoàn thành một cảnh quay ăn tối. Máy quay được tắt, khách mời tạm thời tự do hoạt động.
Hầu hết mọi người đều nhanh chóng rời khỏi bàn ăn, vì những món đặc sản địa phương mà tổ tiết mục chuẩn bị có lượng calo quá cao đối với giới nghệ sĩ – những người luôn kiểm soát chế độ ăn nghiêm ngặt.
Chỉ có Lê Thanh Thanh vẫn đang say sưa thưởng thức đồ ăn.
Lê Vấn Bắc ngồi bên cạnh, vẻ mặt bất đắc dĩ, chỉ sợ cô em gái này ăn đến mức bị cư dân mạng chế giễu.
"Em ăn đủ rồi đấy! Tuy em không phải nghệ sĩ, nhưng tốt xấu gì cũng là em gái của nghệ sĩ. Ăn uống như heo thế này, đến lúc đó bạn bè trên mạng lại có chuyện để nói đấy!"
Lê Thanh Thanh lườm anh trai một cái, giọng đầy khinh thường:
"Em không giống anh! Anh ăn xong chỉ biết nằm ườn ra, không vận động, còn em ăn không mập! Hơn nữa, chỉ có kẻ ngốc mới lãng phí đồ ăn, không có tư cách nói em!"
Lê Vấn Bắc á khẩu, không biết nên đáp trả thế nào.
Anh ta đang định tiếp tục cà khịa thì bỗng nhận ra ánh mắt của Lê Thanh Thanh có gì đó không ổn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
"Sao vậy?" Anh ta tò mò nhìn theo hướng cô ấy đang chăm chú quan sát.
Không có gì đặc biệt cả.
Lê Thanh Thanh chậm rãi nhét thêm một miếng thức ăn vào miệng, vẻ mặt lạnh tanh.
"Không có gì."
Nhưng ngay sau đó, cô lại nhìn sang một hướng khác.
Vài giây sau, ánh mắt cô lại lén lút đảo qua phía sau lưng.
Bất chợt, cô rùng mình một cái rồi vội vàng cúi đầu tiếp tục ăn.
"Trời ạ, em bị làm sao thế? Bao nhiêu người đang nhìn đấy, giữ chút hình tượng đi!" Lê Vấn Bắc khó hiểu nói.
Lê Thanh Thanh uống một ngụm nước, lau miệng xong liếc anh trai một cái đầy ẩn ý:
"Em hỏi lại anh lần nữa, có phải anh đang giấu em chuyện gì không?"
Lê Vấn Bắc thoáng giật mình.
Chẳng lẽ…
Cô ấy phát hiện ra sáng nay mình lén đá cô ấy một cái khi quay tiết mục?
Không đúng, hôm qua cô ấy cũng hỏi câu tương tự.
Hay là… cô ấy biết chuyện mình dẫm c.h.ế.t mấy bông hoa cô ấy trồng?
Hoặc phát hiện ra hôm trước mình làm vỡ món đồ trang trí thủy tinh mà cô ấy thích?
Hay tệ hơn… cô ấy đã phát hiện ra Lê Kiến Mộc?
Đủ loại giả thiết xoay mòng mòng trong đầu anh ta, nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra thoải mái:
"Chuyện của anh thì nhiều lắm, em muốn nghe chuyện nào?"