Thiên Kim Thật Buông Bỏ Rồi

Chương 12



Thực ra những ngày như thế này cũng rất tuyệt.



Chỉ là bên nhà họ Khương vẫn chưa yên, mãi đến một ngày, có người gọi điện cho tôi.



"Khương Tế Đường, con thực sự không muốn về nhà sao?" Là giọng của mẹ tôi.



Nói cũng lạ, cuộc đời tôi có hai cặp ba mẹ nhưng chỉ duy nhất bà Tô là người khiến tôi cảm nhận được sự bao dung của ba mẹ dành cho con cái.



"Tôi có công việc và cuộc sống riêng, về làm gì?"



"Anh cả con đã nói với mẹ, những năm qua con chịu nhiều ấm ức, con về đi, ba mẹ bù đắp cho con, được không?"



Tôi vẫn giữ phép lịch sự: "Không cần đâu, cảm ơn."



"Lẽ nào con định cắt đứt quan hệ với cả nhà sao?" Người mẹ tao nhã của tôi lúc này giọng lại nghẹn ngào: "Con là do mẹ sinh ra, chẳng lẽ con không nhận quan hệ m.á.u mủ này à?"



Lời bà ta nói khiến tôi lại nhớ về sáu năm trước đây, quần áo lụa là, cơm ngon áo đẹp thì đúng là có thật nhưng nếu so với ba đứa con kia thì chênh lệch lại quá lớn.



Tôi cũng tự hỏi, nếu đã thấy tôi không xứng với nhà cao cửa rộng này, vậy thì ban đầu họ đón tôi về làm gì?



Vậy mà một chút bao dung, một chút tin tưởng cũng không thể cho tôi sao?



"Giá mà không phải thì tốt rồi." Tôi vô thức lẩm bẩm.



"Con nói gì?" Người ở đầu dây bên kia kinh ngạc thốt lên.



"Không có gì, cứ vậy đi, không có chuyện gì thì đừng liên lạc với tôi nữa."



Tôi cúp máy.



Giờ tôi cũng ít livestream hơn, cho đến một đêm nọ, tôi lại nhận được một cuộc gọi từ trong nước, giọng nói đầu dây bên kia khiến tôi hơi bất ngờ.



Là Khương Uẩn Châu.



Hình như anh ta đã uống say, ở đầu dây bên kia kích động chất vấn tôi có phải muốn nhìn thấy nhà này tan nát hay không, nói rằng Khương Nhược Dao đã bị từ hôn, tôi có hài lòng chưa.



Trong nhà, anh ta và cô em gái này có quan hệ tốt nhất.



Tôi chỉ nói một câu: "Anh còn nhớ cô gái mà anh thích năm anh tốt nghiệp đại học không? Thực ra cô ấy cũng thích anh, cô ấy nhờ Khương Nhược Dao chuyển thư tình cho anh và tôi đã nhìn thấy chính cô ta xé nát nó."



Nói xong câu này, tôi lập tức cúp máy.



Sau khi giành được một vài giải thưởng trong các cuộc thi thiết kế, Lý Tự bắt đầu cùng tôi lên kế hoạch cho tương lai. Anh nói tôi có thể thành lập thương hiệu của riêng mình, giống như ba anh ngày trước vậy.



"Em không có tiền." Thực tế luôn luôn phũ phàng.



"Anh có." Anh nói.



Tôi cảm thấy nếu nhận tiền của anh thì bản chất sự việc sẽ thay đổi nhưng Lý Tự lại bảo: "Có bao nhiêu doanh nhân thực sự khởi nghiệp bằng hai bàn tay trắng chứ? Không tin thì em đi hỏi ba anh mà xem. Năm đó ông ấy không có tiền khởi nghiệp, thế là bán thân cho mẹ anh đấy."



Chắc chắn ông Lý không biết con trai mình lại nói xấu ông ấy sau lưng như vậy đâu.



Sự thật là năm đó ông Lý kiên quyết khởi nghiệp, ba mẹ sợ ông ấy làm tiêu tan gia sản mà không ai thèm lấy nên yêu cầu ông ấy phải lập gia đình trước rồi mới được gây dựng sự nghiệp. Thế là ông Lý kết hôn với bạn gái khi ấy của mình, cũng chính là bà Tô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -



Sau đó, tôi và Lý Tự ký hợp đồng, anh trở thành nhà đầu tư của tôi, nắm giữ 20% cổ phần thương hiệu do tôi sáng lập.



Lúc đó, tôi quyết định về nước để khởi nghiệp.



Thế nhưng không lâu sau khi tôi về nước, Lý Tự đã cầu hôn tôi.



Sau khi chúng tôi đăng ký kết hôn, khoản tiền mà anh đầu tư cho tôi bỗng chốc trở nên có chút mập mờ.



Vì công việc quá bận rộn, hôn lễ bị hoãn đến năm sau nhưng Lý Tự sốt ruột kết hôn nên đã đi đăng ký trước.



Khi đó tôi đã 27 tuổi, anh lớn hơn tôi 3 tuổi, sắp bước qua sinh nhật tuổi 30. Anh nói đàn ông qua 30 thì giá trị thị trường cũng giảm xuống, mong tôi thương anh một chút.



17



Sau khi biết tin chúng tôi kết hôn, bà Tô và ông Lý ban đầu trách móc vì chúng tôi không bàn bạc gì với gia đình,nhưng sau đó lại cố ý quay về nước để tặng quà cưới.



Họ thực sự đã trở thành ba mẹ của tôi.



Thoáng chốc vài năm trôi qua, tôi vẫn nhớ lần đầu gặp bà Tô. Bà ấy rạng rỡ và thân thiện, thanh lịch nhưng không mất đi vẻ cởi mở.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥



Bà ấy nắm tay tôi, bảo tôi hãy suy nghĩ thật kỹ về mối quan hệ với gia đình mình.



Dù sao thì có mời họ đến dự hôn lễ hay không là do tôi quyết định nhưng bà ấy lại lo tôi sẽ bị người ta dị nghị.



Tôi chưa kịp suy nghĩ kỹ thì đã phải gặp lại người nhà họ Khương.



Đó là một buổi tiệc chiêu đãi, Lý Tự đưa tôi đến dự. Anh luôn không yên tâm để tôi một mình đối diện với những con người ngoài kia, sợ tôi chịu thiệt nên đưa tôi đến để làm quen trước.



Tại bữa tiệc, tôi gặp lại ba mẹ ruột của mình và vợ chồng Khương Kỳ Hoài.



"Tế Đường." Khương Kỳ Hoài là người đầu tiên nhận ra tôi.



Nghe thấy tên tôi, ba mẹ nhà họ Khương cũng khựng bước chân.



Tôi và cặp ba mẹ này đã hơn bốn năm không gặp.



Tôi nghĩ rằng trong mắt họ, tôi chắc đã thay đổi rất nhiều.



Khương Kỳ Hoài nói: "Trước đó thấy em đăng ký tài khoản mạng xã hội trong nước, tôi đoán là em sẽ về nước."



Nói đến cũng phải, từ khi tôi đăng ký tài khoản nội địa, rất nhiều người đã kéo đến bình luận và nhắn tin hỏi về quan hệ giữa tôi và nhà họ Khương. Ở đâu cũng có người hóng chuyện.



Mẹ tôi nhìn tôi, có lẽ cảm thấy xa lạ, giọng điệu cũng khác trước: "Tế Đường, lâu như vậy rồi, con không định về nhà thăm một chuyến sao?"



"Không đâu, tôi khá bận." Tôi thản nhiên đáp.



Người ba từng tát tôi một cái rồi đuổi ra khỏi nhà năm xưa giờ đây có vẻ mặt hơi mất tự nhiên. Ông ta không hài lòng với thái độ của tôi nhưng dường như muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn không nói ra.



Tôi suy nghĩ một chút rồi giới thiệu Lý Tự với họ: "Đây là chồng tôi, Lý Tự."



"Con kết hôn rồi?" Họ đồng thanh hỏi.



Cuối cùng, ba tôi cũng mở miệng: "Hôn nhân đại sự, con không bàn bạc với gia đình chút nào, như vậy chẳng phải quá lỗ mãng sao?"