Thiên Kim Thật Dựa Vào Viết Văn Linh Dị Phất Nhanh

Chương 111



Sáng hôm sau, Ninh Chí quyết định sẽ đến biệt thự Lâm Hồ. Thắc mắc trong lòng cậu cũng chính là điều khiến con thủy quỷ đang trú ngụ trong thẻ gỗ đào phải băn khoăn.

Cùng là quỷ, đương nhiên thủy quỷ cảm nhận được sự tồn tại của con quỷ cấp ba kia. Nhưng nhờ có bùa gỗ đào che giấu khí tức, con quỷ kia lại không hề phát hiện ra sự hiện diện của anh ta.

"Đại sư, sao cô không trực tiếp thu phục nó?" Thủy quỷ cất tiếng hỏi, ánh mắt thấp thỏm.

Thích Tuyền nhấp một ngụm trà, thong thả đáp: "Chuyện của anh còn chưa kể xong kìa."

Thủy quỷ im lặng, vẻ mặt có chút lúng túng.

Anh ta kể, mười năm trước mình mới tốt nghiệp đại học và vừa nhận chức cảnh sát. Hôm đó nhận được báo cáo về một vụ tụ tập mê tín tại một khu dân cư gần đó. Vì ở gần hiện trường, anh ta là người đầu tiên tới nơi. Sau khi đến, anh ta đã kiên quyết ngăn cản nghi thức cúng bái của gia đình kia, đồng thời nhẹ nhàng khuyên bảo, giải thích bằng lý lẽ.

Thế nhưng trên đường trở về, không hiểu sao anh ta lại trượt chân rơi xuống hồ, c.h.ế.t đuối trong sự mờ mịt. Không ai biết vì sao chuyện đó xảy ra. Và rồi, kể từ ngày đó, anh ta bị mắc kẹt mãi dưới đáy hồ, trở thành một linh hồn c.h.ế.t oan không ai nhìn thấy.

Một sinh mạng trẻ, cứ thế biến mất không một lời từ biệt.

Bây giờ, Tân Nhược — người từng được một tiền bối dẫn dắt bước vào huyền môn — đã buông bỏ mọi dè chừng, kể ra toàn bộ sự thật.

"Tiền bối đó đã dán Bùa Trí Huyễn lên người anh. Đoạn đường mà anh nghĩ là trở về nhà thật ra là đường dẫn thẳng tới hồ nước."

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Thủy quỷ c.h.ế.t lặng. Chỉ vì ngăn cản một nghi lễ âm hôn, mà anh ta đã phải đánh đổi cả mạng sống.

Thích Tuyền hờ hững nói: "Viên Thanh cũng bị cưỡng ép kết âm hôn với con quỷ đó."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cô ngẩng đầu nhìn Tân Nhược, cười nhạt: "Đám tà tu này thật biết kinh doanh. Từ Đào Hoa Ấn đến âm hôn, không biết chúng còn giấu bao nhiêu loại cấm thuật."

Tân Nhược hiểu ra, hơi rùng mình: "Cô lợi dụng Viên Thanh để lần theo dấu vết cả đường dây?"

Khóe môi Thích Tuyền cong lên: "Một mình khó tạo thành sóng. Nhưng nhiều người cùng góp sức, ngọn lửa sẽ đủ thiêu rụi tất cả."

Đêm đó, đúng mười giờ, chương mới của truyện "Nhật ký hào môn" được cập nhật.

"Nhảy bungee thật sự rất vui, trò chơi này đúng là thỏa mãn cảm giác chinh phục độ cao. Chỉ có điều, trên đường về tôi lại gặp một tai nạn mà đến giờ vẫn còn thấy khó tin.

Giữa ban ngày ban mặt, vậy mà có kẻ lái xe như điên, tông thẳng vào một chiếc xe khác. Chưa hết, hắn còn cầm theo cả axit để tạt vào người ta. Lúc đó, tôi không biết lấy dũng khí ở đâu ra, dùng ô che nắng chặn lấy dòng axit đang lao tới.

Người phụ nữ trong xe là mục tiêu. Dù cô ấy đeo khẩu trang và kính râm, nhưng nhờ con mắt học huyền thuật của tôi, tôi vẫn nhìn ra đôi nét nhân duyên trên gương mặt cô ấy. Người phụ nữ đó còn rất trẻ, nhưng đã thành hôn. Từ vầng trán và đường nét gương mặt, có thể nói cô ấy là một mỹ nhân hiếm thấy.

Tôi không biết ai có phúc phần lớn đến vậy mà nên duyên với một người như cô ấy.

Vì là nhân chứng, tôi phải vào đồn cảnh sát để khai báo. Khi bước ra ngoài, không khí đã trở nên hỗn loạn. Những cô gái gây án không hề hối cải, phụ huynh của họ thì lấy lý do 'chúng còn nhỏ' để cầu xin tôi tha thứ, thậm chí có người còn lớn tiếng chửi bới và đe dọa.

Cái thế giới này, đúng là điên rồ.

Người bị hại đứng một mình đối diện với đám đông ồn ào, dáng người gầy nhưng ánh mắt vô cùng kiên định. Giữa sự chờ mong của mọi người, cô ấy nhẹ nhàng nói ra hai chữ: 'Tha thứ'.

Tôi sững sờ. Tôi há miệng nhưng không thể nói được gì. Nếu lúc đó tôi không kịp cản axit, liệu những người này còn đủ mặt mũi đến quỳ lạy xin cô ấy tha thứ không? Câu trả lời, tôi nghĩ ai cũng biết."

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com