Thiên Kim Thật Dựa Vào Viết Văn Linh Dị Phất Nhanh

Chương 138



Lúc Hàn Miễn đến, tâm trạng của Viên Thanh đã dần ổn định. Cô đang ngồi trên giường bệnh, bên cạnh là Đỗ Gia Danh – cậu ấm nhà họ Đỗ – cùng lướt điện thoại. Cả hai chăm chú đọc, miệng lẩm bẩm gì đó.

Đỗ Gia Danh khẽ hạ giọng:

"Tôi nói cho cô biết, đại sư kia lợi hại lắm. Nếu không có người ấy, giờ cô còn chẳng thể yên ổn ngồi đây đâu. Không chỉ vậy, đại sư còn lên tiếng bênh vực cô trong tiểu thuyết. Nhiều fan cuồng chạy đến mắng đại sư mà người ta vẫn không lùi bước, đúng là đáng nể!"

Viên Thanh chăm chú đọc từng dòng trong cuốn 《Nhật ký hào môn》, nhất là hai chương mới nhất, cô đọc đi đọc lại không biết bao nhiêu lần. Những ngày bị nhốt trong mật thất nhà họ Hà, cô hoàn toàn bị cô lập với thế giới bên ngoài, cũng mường tượng được mình chắc hẳn đã trở thành đối tượng bị công kích của dư luận. Nhưng cô không ngờ lại có người dám đứng ra bênh vực cô, thậm chí còn là ân nhân từng cứu cô khỏi vụ tạt axit.

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Viên Thanh luôn muốn cảm ơn người đó, nhưng chưa từng có cơ hội. Giờ thì khác, cô không chút do dự nạp tiền vào tài khoản, tặng cho 《Nhật ký hào môn》 hai nghìn địa lôi. Đó gần như là toàn bộ tài sản của cô – hơn hai mươi vạn tệ – số tiền cô dành dụm trong những năm bị giam cầm, ngoài một phần để dành trả viện phí.

"Có tiền rồi, sau này tôi sẽ tiếp tục cảm ơn Bạch Thủy Chân Nhân," cô lẩm bẩm.

Lúc này, cửa phòng bệnh vang lên tiếng gõ nhẹ.

"Cảnh sát Hàn tới rồi."

Đỗ Gia Danh lập tức đứng dậy, rất biết điều rời khỏi phòng, nhường không gian lại cho Viên Thanh và cảnh sát.

Hàn Miễn dẫn theo đồng nghiệp đến lấy lời khai. Dù có liên quan đến yếu tố siêu nhiên, nhưng những gì anh hỏi đều xoay quanh hành vi phạm pháp của vợ chồng Hà Kiến Thiết. Trên danh nghĩa, người trực tiếp giam cầm Viên Thanh chính là đôi vợ chồng kia. Hà Siêu khi còn tồn tại vốn không có thực thể, nên không thể trực tiếp gây tội – tất cả mọi hành động đều xuất phát từ sự điên cuồng của cha mẹ cậu ta.

Viên Thanh rất hợp tác. Cô kể lại rành rọt tất cả những gì mình đã trải qua: từ bị ép kết âm hôn, đến việc thường xuyên bị nhốt trong mật thất, bị hành hạ đủ đường. Cô miêu tả chi tiết từng hành vi tội ác của vợ chồng Hà Kiến Thiết, khiến cảnh sát trẻ ghi chép đến mức tay run rẩy.

"Thật không thể tin được... Quá độc ác, quá vô nhân tính!" một người thầm thốt lên.

Cùng lúc đó, ở cổng biệt thự nhà họ Hà – nơi cảnh sát vẫn đang khám xét, tìm kiếm tang vật – một người đàn ông trung niên xuất hiện. Ông ta mặc đồ bình thường, tướng mạo phổ thông, dễ dàng trà trộn vào đám đông hiếu kỳ đang đứng bàn tán bên ngoài.

Người đàn ông tiến lại gần, giả vờ hỏi han:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Có chuyện gì xảy ra vậy?"

Một người bên cạnh đáp:

"Nghe nói là phạm tội gì đó, cảnh sát đến tận nhà bắt người rồi."

Người khác tiếp lời, có vẻ tường tận hơn:

"Tôi thấy họ còn cứu được một phụ nữ thương tích đầy người, chắc là bị vợ chồng nhà ấy hành hạ. Biến thái thật!"

Người đàn ông trung niên gật đầu, rút khỏi đám đông, tìm chỗ vắng vẻ gọi điện thoại.

"Kiểm tra danh sách khách hàng đã mua dịch vụ kết âm hôn ở thành phố Long Giang, xem có ai họ Hà không."

Đầu dây bên kia phản hồi rất nhanh:

"Có, Hà Kiến Thiết, đăng ký kết âm hôn cho con trai đã mất – Hà Siêu – và một nữ minh tinh tên Viên Thanh."

Người đàn ông nheo mắt lại:

"Giúp tôi kiểm tra tình trạng hiện tại của Hà Siêu."

"Hà Siêu đã không còn ở dương gian."

Một câu nói ngắn gọn, nhưng khiến không khí lạnh hẳn đi. Nếu Hà Siêu đã hoàn toàn tiêu tán, thì người có thể làm được điều đó, ngoài Thiên sư, còn ai nữa?

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com