"Là Thiên sư ra tay sao? Nếu đúng vậy, chuyện này chắc chắn có liên quan đến cái c.h.ế.t của Đinh Tập."
Ông ta ra lệnh tiếp:
"Điều tra xem hôm qua có Thiên sư nào xuất hiện ở nhà họ Hà."
Rất nhanh sau đó, bên kia gửi đến hình ảnh cắt từ camera giám sát, kèm theo hồ sơ cá nhân.
"Ninh Chí, người thừa kế một gia tộc Thiên sư hạng ba ở thành phố Long Kinh, hai mươi tuổi, cấp 4, tư chất không tệ."
Người đàn ông chau mày.
"Chỉ là một Thiên sư cấp 4, sao có thể g.i.ế.c được Đinh Tập?"
Ông ta cảm thấy chuyện này không đơn giản.
"Tiếp tục điều tra hành tung của Ninh Chí ở thành phố Long Giang."
Một Thiên sư từ nơi khác đột nhiên xuất hiện ở đây, chắc chắn không phải tình cờ.
Đầu dây bên kia gợi ý:
"Ông lên Weibo tìm #Viên Thanh là sao chổi# là biết ngay."
Người đàn ông cúp máy, bắt đầu tìm kiếm. Trên mạng, các chủ đề liên quan đến Viên Thanh rải rác khắp nơi, và cái tên 《Nhật ký hào môn》 liên tục được nhắc đến.
Chẳng lẽ ông thật sự đã già đến mức không theo kịp thời đại nữa rồi sao? Một nữ minh tinh thì có liên quan gì đến tiểu thuyết mạng chứ?
Trên mạng tràn ngập những dòng bình luận hỗn loạn:
"[Xin hãy để YQ và BSZR bị phong sát!]"
"[Xin hãy để YQ cút khỏi giới giải trí!]"
"[Chỉ có mình tôi thắc mắc JXZ còn có thể tiếp tục đóng phim không?]"
Những chữ viết tắt này rốt cuộc là gì chứ?
Người đàn ông đưa tay gãi đầu, thở dài một hơi đầy bất lực. Internet ngày nay thực sự chẳng hề thân thiện với những người lớn tuổi như ông.
Giữa biển thông tin hỗn loạn, cuối cùng ông cũng ghép nối được một câu chuyện tương đối đầy đủ. Theo manh mối ấy, ông lần ra một tiểu thuyết mạng tên "Nhật ký hào môn" do tác giả có bút danh Bạch Thủy Chân Nhân sáng tác.
Truyện mới chỉ cập nhật đến chương chín, mỗi chương cũng chẳng có mấy chữ, ông ngồi xuống ghế dài, chỉ một lát đã đọc hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Sau khi đọc xong, ông cau mày bật cười nhạt, lắc đầu khẽ nói:
"Một cô nhóc mới hơn hai mươi tuổi đầu mà cũng dám nói phá được Đào Hoa Ấn? Đúng là trò trẻ con hoang tưởng."
So với mớ suy đoán viển vông này, ông thà tin rằng Ninh Chí có sự hậu thuẫn từ cao nhân hoặc sở hữu pháp khí truyền thừa từ tổ tiên, như thế mới có khả năng phá được trận pháp của Đinh Tập.
Tu vi của Đinh Tập vốn dĩ dựa vào việc cướp đoạt để tích lũy, căn cơ hời hợt, mà Ninh Chí thì lại là một thiếu niên thiên phú dị bẩm, đánh bại được Đinh Tập cũng là chuyện có thể.
Ông ta cảm thấy mình đã nắm bắt được chân tướng sự việc, lập tức nhắn tin cho người bên dưới:
"[Điều tra xem Ninh Chí hiện đang ở đâu.]"
"[Bệnh viện số 1, thành phố Long Giang.]"
Cất điện thoại vào túi, người đàn ông xoay người, bước nhanh về phía bệnh viện.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm Mộng Vân Thường
Tại bệnh viện, Ninh Chí vừa đưa hồn phách của Tiền Côn trở về.
Mã Anh Lan đứng cạnh giường, mặt mày lo lắng:
"Đại sư, con trai tôi... con trai tôi sao rồi?"
Lúc này, cha Tiền đột nhiên xông vào phòng, đôi mắt đỏ ngầu vì thức trắng đêm, vội vàng nói:
"Mau chuyển viện! Tôi đã liên lạc được với bệnh viện lớn ở thủ đô rồi! Chúng ta phải đi ngay!"
Ông ấy đã thức cả đêm, gọi hết mối quan hệ có thể, cuối cùng cũng kết nối được với chuyên gia đầu ngành — bằng mọi giá phải đưa con trai đến đó.
"Khoan đã." Ninh Chí giơ tay cản ông lại.
"Tránh ra!" Cha Tiền gắt gỏng, mặt vì lo lắng mà nổi đầy mụn nước. "Tôi thấy cậu còn nhỏ nên không chấp, nhưng tuổi trẻ thì đừng có mê tín dị đoan! Mau về đi, đừng ở đây gây rối nữa!"
Ninh Chí quay sang liếc nhìn Trần Phi Lộc. Hiểu ý, Trần Phi Lộc liền vội bước lên can ngăn:
"Chỉ năm phút thôi bác! Năm phút là được! Hồn con trai bác đã về rồi, giờ chuyển viện cũng vô ích."
Ninh Chí không giải thích thêm, chỉ giơ một ngón tay chạm nhẹ vào ấn đường của Tiền Côn. Cậu lẩm nhẩm vài câu chú, sau đó đột ngột quát lớn:
"Tiền Côn! Hồi hồn!"
Sinh hồn đang lơ lửng cạnh giường, vốn ngây dại, giờ phút này như bị một luồng sét đánh ngang tai, bỗng dưng tỉnh táo hẳn, chỉ trong tích tắc đã quay trở lại thân thể.
Cha Tiền vẫn còn đang giằng co với Trần Phi Lộc, suýt nữa định động thủ, thì bất ngờ nghe thấy tiếng gọi quen thuộc: