"Hai vợ chồng kia nói, có một hồn ma nữ bất ngờ xuất hiện ngoài cửa sổ và g.i.ế.c c.h.ế.t vị đạo sĩ, đúng không?"
Cảnh sát trẻ nhíu mày: "Có khi họ bịa đấy ạ."
Viên cảnh sát già liếc anh ta một cái: "Kết quả khám nghiệm pháp y nói gì?"
"À thì... không tìm ra nguyên nhân tử vong rõ ràng."
Quả thật là chuyện lạ.
Viên cảnh sát già khẽ thở dài: "Trên đời này, những chuyện chúng ta không biết vẫn còn rất nhiều."
•••
Cùng lúc đó, tại một nơi khác, hồn phách của vị Thiên sư râu dài đang bị giam trong một mộc bài làm từ gỗ đào. Lão ta mở to mắt nhìn đám người đã khiến mình mất mạng, vậy mà vẫn ăn uống no say, trong lòng oán hận ngút trời.
Lão ta cứ thế mà c.h.ế.t sao?
Lão ta đường đường là một Thiên sư cấp 3, ở thành phố Long Đàm này ít nhiều cũng có tiếng tăm, sao lại c.h.ế.t tức tưởi như vậy được chứ?
"Đừng trừng mắt nữa." Tần Nhược trôi nổi trong mộc bài gỗ đào, không quên đá đểu: "Thiên sư cấp 6 còn phải hồn phi phách tán trước mặt cô ấy, huống chi ông chỉ là hạng ba, hừ."
Nói cho cùng, việc Thích Tuyền tự mình ra tay đã là giữ thể diện cho ông ta lắm rồi.
Thiên sư râu dài: "..."
Lão ta tức tối trừng mắt nhìn Tần Nhược, miệng không kiêng dè: "Con đàn bà vừa già vừa xấu như cô, không có tư cách nói chuyện với tôi!"
Tần Nhược: "..."
Cô ta cứng họng trong giây lát, sau đó ánh mắt lập tức đỏ ngầu: cô ta nhất định phải g.i.ế.c cái lão già này!
Thích Tuyền ăn cơm xong, ngay trước mặt mọi người, tiện tay thả hồn phách của lão đạo sĩ kia ra. Chỉ một tia linh lực truyền ra từ đầu ngón tay, hồn phách vốn mờ ảo của lão bắt đầu ngưng tụ, sau đó rơi xuống đất, hình dạng hiện rõ như lúc còn sống.
"Hự!" Cậu cảnh sát trẻ giật mình thốt lên.
Cho dù đã chứng kiến nhiều hiện tượng siêu nhiên, nhưng cảnh này vẫn khiến anh không nhịn được cảm thán — thế giới quan của mình thật sự đã tan tành từ lâu.
"Các người là ai? Dựa vào cái gì mà g.i.ế.c tôi? Biết tôi là ai không?" Thiên sư râu dài gào lên, giọng đầy phẫn nộ và không cam tâm.
Trần Phi Lộc đứng khoanh tay, lạnh lùng đáp: "Chúng tôi là sứ giả chính nghĩa. Giết ông vì ông đã làm chuyện thương thiên hại lý. Tôi không cần biết ông là ai, tôi chỉ biết, ông đáng chết."
Hệ thống hào hứng vỗ tay: [Mắng hay lắm!]
Lời phản bác của vị thiên sư bị nghẹn ngang cổ. Lão ta im bặt, ánh mắt đảo quanh, cuối cùng dừng lại ở Thích Tuyền. Giọng lão đột nhiên đổi sang vẻ đạo mạo: "Cô gái trẻ tuổi, tự cho mình đúng, lại không biết mình vừa gây ra họa lớn cỡ nào..."
Thích Tuyền liếc mắt: "Ông biết Đinh Tập không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Toàn thân vị thiên sư chấn động, lão bất giác rùng mình.
"Hắn c.h.ế.t rất thảm." Thích Tuyền gác cằm, giọng vẫn bình thản nhưng lạnh lẽo: "Tôi dùng thuật Sưu Hồn với hắn, kết quả là Bùa Con Rối trong linh hồn tự hủy, phát nổ đến mức không còn một mảnh tro tàn."
"..."
Cô hơi cúi đầu, ánh mắt lạnh buốt như băng: "Ông có muốn đi theo hắn không?"
Vị thiên sư râu dài hoàn toàn suy sụp.
Lão tất nhiên biết Đinh Tập — kẻ mạnh nhất trong giới huyền môn ở ba thành phố Long Đàm, Long Giang và Long Khê. Thiên sư cấp 6, danh tiếng lừng lẫy, các mối quan hệ đều là những phú hào đẳng cấp cao.
Còn bản thân lão ta, chỉ là một thiên sư nhỏ nhoi, lăn lộn trong tầng lớp dân thường, chẳng đáng để nhắc tới.
Một nhân vật như Đinh Tập mà còn c.h.ế.t trong tay cô gái trẻ này, vậy thì... Cô rốt cuộc là ai?
"Tôi... tôi chỉ là một tiểu thiên sư, tôi biết mình từng làm nhiều chuyện thất đức, c.h.ế.t là đáng, xin cô... xin hãy để tôi được đầu thai chuyển thế..." Giọng lão ta bắt đầu run rẩy.
Thích Tuyền lạnh nhạt: [Haiz, lại thêm một người. Làm việc ác không ghê tay, đến khi bị bắt thì lại mong đầu thai tiêu d.a.o tự tại. Có ai hối cải thật sự đâu.]
Hệ thống: [Chính xác! Không thể dễ dàng tha cho hắn được!]
Thích Tuyền hơi nheo mắt: "Nói hết những gì ông biết, tôi sẽ cho ông cơ hội đầu thai."
Thiên sư, dù còn sống hay sau khi chết, lời nói đều bị thiên đạo trói buộc — nếu dối trá sẽ bị phản phệ.
Lão thở phào, không dám giấu giếm nữa, thành thật nói: "Tôi làm nghề Âm hôn này... không phải vì tiền."
"Vậy là vì cái gì?" Trần Phi Lộc nghi hoặc hỏi.
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm Mộng Vân Thường
"Tôi... tôi cũng không rõ."
Thích Tuyền đặt mình vào vị trí bọn họ, âm thầm phân tích. Với cả kiếp trước lẫn kiếp này, điều cô coi trọng nhất là mạng sống, sau đó là tiền bạc. Nếu không phải vì tiền, thì có thể là vì... kéo dài tuổi thọ?
Kết Âm hôn — có thể giúp sống lâu hơn?
Cô khẽ nhắm mắt, lục lọi trong đầu những ‘trường hợp điển hình’.
Viên Thanh — minh tinh nổi bật, vận khí tốt, tiền đồ rộng mở. Bị ép buộc kết Âm hôn với Hà Siêu. Sau khi kết hôn, Hà Siêu có thể tùy ý hiện hình, sinh cơ sung túc như người sống, còn Viên Thanh thì liên tục gặp vận xui, từ ánh sao rực rỡ trở thành sao chổi.
Nói cách khác, sinh cơ và vận khí của Viên Thanh đã bị Hà Siêu hút đi.
Tiếp theo sẽ là gì?
Manh mối mơ hồ hiện ra trong đầu, nhưng chưa đủ để kết luận.