Uống hai ly rượu, tôi ăn uống no say, vừa định rời đi thì Chung Lam dẫn theo mấy cô bạn thân tìm đến tôi. Vừa đến đã nói toạc móng heo một câu: "Cậu vẫn chưa đi?"
Đây là trò gì nữa đây?
Sao còn đuổi người nữa vậy.
Tôi chỉ vào cái đĩa trống trong tay: "Đang định đi đây."
"Nghe nói hôm đó Từ Thư đưa cậu đến trường," Chung Lam bắt đầu gây sự, "Thấy Phong Diên hết hy vọng rồi nên bắt đầu tìm đến Từ Thư à? Trình Ương Ương, cậu tham lam quá đấy, không sợ nghẹn c.h.ế.t sao?"
Tôi thấy buồn cười.
Hóa ra là ghen tị à.
Chút giấm chua cỏn con này mà cũng ghen được sao? Thật đáng thương.
Nếu là tôi trước đây, tôi sẽ nhịn. Tôi ghét gây chuyện thị phi.
Tiếc là bây giờ tôi đã vứt bỏ sự nhẫn nhịn của trước đây rồi, tôi chỉ muốn sống thật thoải mái.
"Tự ti đến vậy sao," tôi nhìn cô ta từ trên xuống dưới, rồi bật cười, "Cũng đúng."
Cô ta lập tức nổi đóa.
"Trình Ương Ương, cậu không biết tình trạng hiện tại của mình sao?! Cần tôi nói cho cậu biết à?
"Cậu chỉ là công cụ để nhà họ Trình liên hôn thôi, sau này không biết lúc nào bọn họ cần một dự án, sẽ đem cậu ra đổi chác. Về mặt này, đến con ch.ó còn có nhân quyền hơn cậu, nhưng giá trị cuối cùng của cậu chỉ có vậy thôi, nếu không thì nhà họ Trình làm sao nuôi cậu tiếp được? Trình Lâm được yêu thích hơn cậu nhiều."
Giọng cô ta khá to, không ít người có mặt đều đổ dồn ánh mắt về phía này.
Kể cả Phong Diên, nhưng anh ta không động đậy.
Chỉ có một giọng nói ngày càng đến gần.
- "Mẹ nó, Phong Diên đúng là đồ khốn nạn.
- "Lại muốn giống như trong nguyên tác, đợi đến phút cuối cùng khi nữ chính tuyệt vọng rồi mới ra tay.
- "Hắn ta muốn PUA nữ chính.
- "Thật muốn biến hắn ta thành CPU."
Trình Lâm chậm rãi tiến lại gần.
Nhưng cũng không đến quá gần.
- "Thôi, để Chung Lam mắng vài câu, cũng chẳng đau ngứa gì.
- "Cũng có thể giúp nữ chính tỉnh táo lại nhanh hơn.
- "Dù sao nhà họ Trình thật sự cũng có ý định như vậy.
- "Hôm nay tôi chỉ phụ trách hóng chuyện thôi.
- "Cãi nhau đi! Cãi nhau đi!"
Trình Lâm bắt đầu cổ vũ trong lòng.
Nhưng cô ta sẽ phải thất vọng rồi.
Tôi không biết cãi nhau, miệng lưỡi vụng về.
Nhưng tôi làm đại tiểu thư nhà họ Trình bao nhiêu năm nay, biết rất nhiều bí mật của những người này.
Chỉ cần lôi ra một cái để nói, Chung Lam cũng phải lột da.
Cứ để cô ta mắng đi, chẳng hề hấn gì.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tôi đang nghe đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]
Thấy tôi không nói gì, Chung Lam càng hăng say hơn.
"Quả nhiên, rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, Trình Ương Ương, tôi nghe nói bố mẹ ruột của cậu là nông dân đấy," cô ta cười nói, "Nếu cậu bị đuổi về, còn phải cấy lúa trồng rau, ngày nào cũng làm việc không hết, nghĩ vậy thì cậu cũng nên cảm thấy may mắn vì bọn họ đã chết..."
Chung Lam còn chưa nói xong, một chai rượu vang đỏ đã hắt hết lên đầu cô ta.
Cô ta hét lên rồi đứng bật dậy, mắt mũi cay xè không mở ra được.
- "Thật sự là cắn cỏ, không nhịn được nữa rồi."
Tôi hơi ngây người ngẩng đầu lên, Trình Lâm đang đứng sau lưng Chung Lam, trên tay cầm một chai rượu vang đã cạn.
"Ai, là ai!" Chung Lam nhắm mắt gào thét, rõ ràng là sắp phát điên rồi.
Trình Lâm nhe hàm răng hổ ra, cười nói: "Là em đó, Lam Lam tỷ.
"Em chúc chị, sinh nhật vui vẻ."
12.
"Trình Lâm!! Mày điên rồi sao?!!"
Chung Lam lau rượu vang trên mặt, vẻ mặt xấu hổ và tức giận, ngọn lửa phẫn nộ dường như sắp bùng phát ra khỏi cơ thể cô nàng này.
"I'm fine thanks, and you?" Trình Lâm nhanh nhảu nói, "Ồ, chị trông có vẻ không fine lắm."
Chung Lam trợn trắng mắt, suýt nữa thì ngất xỉu.
Cả hội trường im lặng.
Người gây ra tất cả chuyện này đang tự do bay nhảy trong nội tâm.
- "Thật đã vl.
- "Tao cho mày gây war với phụ nữ này), cho mày làm mình làm mẩy, cho màylàm mình làm mẩy, cho mày làm mình làm mẩy.
- "Đứa nào làm mình làm mẩy đều bị đuổi khỏi loài người.
- "Kiếp sau làm lợn nái.
- "Không ai chăm sóc sau sinh cho mày đâu.
- "Mày cũng chẳng đẻ được con lợn nào."
Mặt Chung Lam đỏ như gan lợn, trông như sắp ngạt thở vì tức giận.
"Cần gọi 120 cho chị không?" Trình Lâm ân cần hỏi.
"Đưa đến khoa tâm thần trước đã."
"Trị trị đầu óc đi."
Chung Lam thấy nói mãi không lại Trình Lâm, bèn bắt đầu thút thít.
Nhân vật chính trong buổi tiệc sinh nhật rơi lệ, tất cả mọi người đều chuẩn bị chỉ trích Trình Lâm, hừng hực khí thế.
Cô ta thầm cười khẩy trong lòng.
—— "Cười c.h.ế.t mất.
—— "Giả nai làm bông hoa trắng ngây thơ cái gì.
—— "Chị đây chơi chán mấy trò này rồi.
—— "Biểu diễn cho mấy người xem màn kịch hoa ăn thịt người kinh điển nhất."