Thiên La

Chương 10: LẠC NHẠN CỐC





Lão đầu dùng độc của Thanh Lân Xà cùng với vài gốc linh dược luyện chế thành một bình dược thủy có mùi vô cùng kinh dị.

- Bôi lên người đi.

- Oẹ… thúi quá…

Lâm Phong cảm giác cái mùi này không khác gì mùi xác thối, phải cố lắm hắn mới hoàn thành giai đoạn cuối cùng.

Sau khi bôi xong dược dịch, Lâm Phong lấy ra Phong Linh pháp chỉ nắm trong tay, Lưu Tinh Đao cũng rời vỏ, chỉ cần gặp biến là lui.

Bên trong sơn cốc âm u mờ mịt, bên trên bị độc vụ che khuất, ánh sáng không thể xuyên qua, xung quanh không một tiếng động, nhìn kĩ thì nơi này có vài phần giống với Quỷ Lâm.

- Thật là nhiều âm khí.

Lâm Phong phát hiện nơi này âm khí dày đặc, có lẽ tu sĩ đến đây cũng không dám động vào mấy bộ thú cốt, lỡ như trúng độc thì đăng xuất như chơi.

Trong màng sương âm u, một bộ thú cốt từ dưới đất chui lên, sau đó là từng bộ thú cốt xuất hiện, bọn chúng cắm đầu hút thứ bột trắng mà Lâm Phong vừa rải xuống, tiếng kêu lách cách hòa cùng tiếng gió vang vọng sơn cốc.

- Ối… mẹ ơi…

Lâm Phong chợt muốn về nhà, bây giờ hắn mới biết bản thân mình có chút sợ ma, nhìn từng bộ thú cốt to như trâu như bò, còn có cả mấy bộ không đầu chạy đầy đất, thật là phi diệu.

- Đừng nhìn nữa, đợi thêm một lúc không chừng sẽ có yêu thú đến.

- Biết rồi.

Thực cốt pháp tiễn phá không bay đi, mấy trăm bộ thú cốt thoáng cái đã hóa thành tro bụi, tan biến như chưa từng xuất hiện.

Lâm Phong thu lại thực cốt pháp tiễn, sau khi thôn phệ vài trăm bộ thú cốt thì thực cốt pháp văn chỉ mờ đi một chút, nơi hắn đang đứng chỉ là khu vực ngoài cùng của Lạc Nhạn Cốc, tất cả thú cốt ở đây đều là hoàng cấp, muốn tìm huyền cấp thú cốt thì phải tiến vào sâu hơn.

Vừa rồi Lâm Phong đã tạo ra động tĩnh không nhỏ, nhất định sẽ làm đám yêu thú cảnh giác, trước tiên nên rời khỏi nơi này, đợi khi chuẩn bị đầy đủ lại tiến vào.

Sau khi rời Lạc Nhạn Cốc, Lâm Phong hướng về phía Thực Linh Đầm chạy đi, đây cũng là mục tiêu cuối cùng của hắn.

Thực Linh Đầm là một khu rừng có thổ nhưỡng giống như bùn lầy, vừa mềm vừa xốp, bên dưới là hàng vạn thực linh mộc, một khi bị bọn chúng tóm được thì huyền cấp yêu thú cũng khó thoát.

Nữa đêm, Lâm Phong lại tìm một hang động nghỉ chân, lão đầu đã truyền cho hắn một loại ẩn hình pháp văn, chỉ cần dán thứ này lên người là có thể an toàn tiến vào Thực Linh Đầm.

- Lão đầu, thứ này thật sự có hiệu quả sao?

Lâm Phong vẫn cảm thấy có chút lo lắng, một khi sử dụng ẩn hình pháp văn thì linh lực sẽ bị phong ấn, lúc đó hắn không khác gì phàm nhân.

- Yên tâm, Thực Linh Mộc chỉ tấn công những thứ có dao động linh lực.

- Đơn giản như vậy chẳng phải sẽ có rất nhiều tu sĩ tiến vào Thực Linh Đầm sao?

- Bên trong Thực Linh Đầm ngoài trừ Thực Linh Mộc ra còn có một số loại yêu thú kí sinh, tuy phẩm cấp không cao nhưng giết chết một tên phàm nhân thì không thành vấn đề.

- Cho nên không thể dùng Phong Linh pháp văn mà phải dùng Ẩn Hình pháp văn.

Ẩn Hình pháp văn thuộc về hoàng cấp pháp văn, vừa ẩn hình vừa phong linh, chỉ cần không sử dụng linh lực thì yêu thú sẽ rất khó phát hiện.

Trong lúc Lâm Phong tế luyện pháp chỉ thì có ba người lặng lẽ tiến vào Thương Vân Thành, hướng Vạn Bảo Các đi đến.

- Xin hỏi các vị khách quan muốn giao dịch thứ gì?

- Bọn ta muốn gặp Chu quản lý.

- Chuyện này, Chu quản lý…

Thanh niên phục vụ vừa định từ chối thì nhìn thấy tấm kim bài trong tay đối phương liền cung kính gật đầu.

- Các vị đại nhân xin đợi chút, tiểu nhân sẽ lập tức đi mời Chu quản lý.

Lúc sau, Chu Thất xuất hiện dẫn theo ba người vào trong, cửa phòng mở ra, bên trong là bạch y nữ tử đã chờ sẵn.

- Tham kiến Lãnh sư tỷ.

- Ngạo sư đệ, chuyện lần này ta sẽ không tham gia, các ngươi tự giải quyết nhưng tuyệt đối không được dùng vũ lực.

- Đệ hiểu rồi.

Nơi này là địa bàn của Vô Cực Thánh Cung, làm lớn chuyện sẽ khiến bọn chúng chú ý, hơn nữa đối tượng giao dịch còn là đan sư, thành phần giàu có nhất đại lục.

- Đi đi.

Ngạo Phong gật đầu rời đi, một tên phía sau đi theo còn một tên vẫn đứng im.

Lãnh Hàn Băng lạnh nhạt hỏi.

- Còn chuyện gì sao?

- Tỷ tỷ muội nhớ tỷ.

Hắc bào cởi xuống, một gương mặt xinh đẹp xuất hiện, có bảy phần giống với Lãnh Hàn Băng chỉ là đôi mắt của nàng có vẻ linh động, không lạnh lùng như tỷ tỷ.

Lãnh Hàn Băng nhìn thấy nữ tử, khóe môi khẽ cong lên để lộ nụ cười hiếm thấy.

- Phi Dao, sao muội lại tới đây?

- Người ta nhớ tỷ mà.

Lãnh Phi Dao chạy tới ôm cổ đối phương, sẵn tiện hôn một cái lên má để chiếm tiện nghi, nàng là một trong hai người của thánh cung có thể chiếm được tiện nghi của tỷ tỷ, đúng là quá hãnh diện.

- Tỷ tỷ ra ngoài lâu như vậy gia gia rất lo lắng cho tỷ đó, tỷ mau trở về đi.

- Một thời gian nữa ta sẽ trở về.

- Vậy cũng được, không để cho yêu nữ kia chiếm tiện nghi của tỷ, hì hì…

Nói tới yêu nữ lợi hại kia, vẻ mặt hai tỷ muội đều không được tự nhiên, Phi Dao ẩn hiện sợ hãi còn tỷ tỷ của nàng thì lắc đầu, cũng vì nữ nhân đó mà Hàn Băng phải rời đi.

- Lần này muội ra ngoài phụ mẫu có biết không?

- Đương nhiên là biết, trước khi đi muội đã xin phép rõ ràng.

- Vậy muội nói như thế nào?

- Muội…

Lãnh Hàn Băng không cần suy nghĩ cũng biết nha đầu này nói những gì.

- Có phải muội nói với phụ thân là muốn tiến vào bí cảnh để rèn luyện không?

- Đúng vậy…

Lãnh Phi Dao cúi đầu, nàng đúng là đã thông báo chỉ là thông báo không đúng sự thật mà thôi, cuối cùng cũng không lừa được tỷ tỷ.

- Tỷ tỷ, thật sự là muội rất nhớ tỷ nên mới làm như vậy, tỷ đừng nói với phụ mẫu a.

- Mấy ngày nay muội phải ở đây với ta, không được đi đâu hết.

- A… như vậy chẳng phải muội bị tỷ giam lỏng sao? Muội phản đối.

- Không phải muội nói là nhớ ta sao?

Lãnh Hàn Băng xoay người rời đi, trong lòng dự tính tạm thời để nha đầu này ở đây cho đến khi Ngạo Phong hoàn thành nhiệm vụ rồi sẽ đưa nó về, tránh để xảy ra phiền phức.

Lãnh Phi Dao buồn bực dặm chân, cuộc đời của nàng đúng là bất hạnh mà, hết bị yêu nữ ức hiếp lại bị tỷ tỷ ăn hiếp.

- Đợi đến khi tiểu Phi Dao mạnh lên nhất định phải phục thù.

Nghĩ đến đây, Lãnh Phi Dao lập tức phóng lên giường tu luyện, vừa ngồi xuống liền ngửi được một hương thơm dễ chịu.

- Giường của tỷ tỷ thơm thật, hèn gì yêu nữ kia lại thích trèo lên như vậy, hay là ngủ một giấc rồi luyện công, dù sao mình cũng vất vả cả ngày rồi.

Lãnh Hàn Băng nhìn tiểu muội ngủ say trên giường, tướng ngủ vô cùng khó coi, nàng thật sự hoài nghi đây có phải là tiểu muội của mình hay không?

Vài ngày sau, Lâm Phong đã thuận lợi tiến vào Thực Linh Đầm, đúng như lão đầu dự đoán, một đường vô cùng thuận lợi.

- Oa ha ha ha ha…

Tiếng cười nham nhở vang vọng khắp khu rừng dọa đám yêu thú chết khiếp, cho dù bọn chúng tìm khắp nơi cũng không phát hiện thứ kinh khủng kia ở đâu.

Lâm Phong cầm thực cốt pháp tiễn trên tay, hắn vừa thành công lụi được một bộ huyền cấp thú cốt, tuy chỉ là một bộ xương nhưng trong lòng vẫn vô cùng hưng phấn.

Linh dược nơi này cũng không ít, hai hôm nay Lâm Phong đã hái được mười mấy gốc hoàng cấp linh dược cùng một gốc huyền cấp linh dược, giá trị ước tính vài ngàn khối linh thạch hạ phẩm.

Thực Cốt Pháp Văn đã mờ đi bảy phần chỉ cần vài bộ huyền cấp thú cốt nữa thì pháp tiễn có thể đột phá huyền cấp pháp binh.

- Âm khí thật nồng đậm.

Lâm Phong vừa rải một ít âm thi phấn xuống thì mặt đất truyền đến từng cơn chấn động, sau đó sụp xuống thành một cái hố lớn. Một bộ thú cốt từ dưới hố bò lên, đám yêu thú xung quanh vừa bu lại xem náo nhiệt lập tức bỏ chạy tán loạn.

- Huyền. .. huyền thú đỉnh phong.

Bạch cốt trước mặt cao hơn chục trượng, thân hình to như một cái tiểu lâu, tuy cách Lâm Phong mấy chục trượng nhưng vẫn tạo cho hắn cảm giác nghẹt thở.

- Là huyền cấp Độc Giác Thú đỉnh phong.

Lần đầu nhìn thấy một bộ thú cốt to như căn phòng làm cho Lâm Phong nhất thời không biết phải làm sao, thứ này chết đi mà còn tỏa ra uy áp mạnh như vậy, không biết lúc còn sống thì lợi hại cỡ nào.

- Hình như có gì đó không đúng.

Lâm Phong nhớ lúc trước từng gặp qua vài bộ huyền cấp thú cốt nhưng cũng đâu có tỏa ra uy áp khủng bố như thế này, khi hắn nhìn kĩ lại thì phát hiện bên trong bộ thú cốt có thứ gì đó đang phát sáng.

- Yêu đan… là một viên yêu đan… oah ha ha ha ha… lão tử phát tài rồi…

Yêu thú sở hữu yêu đan giống như thiên tài bên trong tu sĩ, chỉ cần không chết thì ít nhất cũng đột phá địa cấp, loại yêu thú này có sức chiến đấu vô cùng tàn bạo, chiến lực hơn yêu thú cùng cấp mấy lần, một con có thể cân một đám.

Muốn săn bắt yêu thú có yêu đan không phải là chuyện dễ cho nên giá trị của yêu đan vô cùng cao, nếu chia yêu thú thành từng bộ phận để bán thì yêu đan tuyệt đối có giá cao nhất.

Thêm vào đó yêu đan vừa có thể luyện khí, luyện đan, luyện trận nên dù có giá cao thì cũng thuộc loại hàng cung không đủ cầu.

Viên yêu đan này nếu đem bán đấu giá ít nhất cũng được cả vạn hạ phẩm linh thạch, ngang với số linh thạch Lâm Phong luyện dược cả năm.

- Lão đầu, Thực Cốt Pháp Văn có tổn hại đến yêu đan không?

- Không.

Lâm Phong mang theo Thực Cốt Pháp Tiễn từng bước tiến lại gần bộ thú cốt, khoảng cách càng gần thì áp lực càng lớn, đến khi chỉ còn vài trượng thì hắn đã quỳ bò trên đất.

- Cho dù có lết tới thì lão tử cũng phải lấy được viên yêu đan này.

Bạch bào lão đầu nhìn Lâm Phong vừa bò vừa lết, ngay cả máu mũi cũng chảy ra, chỉ biết chán nản lắc đầu.

- Tiểu tử này đúng là tham đến hết thuốc chữa.

Lão đầu bay đến trước mặt Lâm Phong giúp hắn ngăn cản một chút uy áp, Lâm Phong thuận lợi lụi bộ thú cốt một cái. Thú cốt như núi cát đổ ầm xuống, yêu đan cũng rơi trên mặt đất cùng với một cái sừng to lớn.

Lão đầu giải trừ uy áp của yêu đan, Lâm Phong lập tức thu vào cổ nhẫn sau đó quay lại nhìn lão đầu.

- Đa tạ tiền bối giúp đỡ.

- Không có gì, tiểu tử ngươi nhớ đã nợ lão phu vài cái ân tình là được.

- Tiền bối yên tâm, tiểu bối nói được làm được.

Lão đầu im lặng một lúc lại lên tiếng.

- Thật ra thì tiểu tử ngươi chỉ cần dùng thần thức thu yêu đan vào giới chỉ là được, đâu cần phải bò lết như vậy.

- Chuyện này. ..

Bên trong yêu đan chỉ có yêu khí không có yêu hồn, những thứ không có hồn phách và sinh mệnh đều có thể thu vào không gian trữ vật, chuyện này chỉ cần là tu sĩ đều sẽ biết.

Chỉ là Lâm Phong vừa nhìn thấy yêu đan liền hưng phấn quá độ, ngay cả một chuyện đơn giản như thế cũng không nhớ ra, đây gọi là lòng tham che mờ lý trí.

Lâm Phong nhịn không được thầm mắng một tiếng, lần này đúng là thấy tài sáng mắt, bình thường thông minh ngời ngợi sao tự nhiên lại ngu đột xuất thế này.

Sau khi ổn định tâm tình, Lâm Phong tiếp tục lên đường, vận khí của hắn phải nói là khá tốt, vài ngày sau lại gặp được một bộ huyền cấp thú cốt đỉnh phong, chỉ là không có yêu đan.

Đến khi Lâm Phong rời khỏi Thực Linh Đầm thì Thực Cốt Pháp Tiễn đã đạt đến huyền cấp hạ phẩm pháp binh.

- Có lẽ đã đến lúc trở về rồi.

Lần này thu hoạch vô cùng phong phú, đầu tiên là Thực Cốt Pháp Tiễn thành công đột phá huyền cấp, tiếp đó là thu được không ít bảo vật, một viên huyền cấp đỉnh phong yêu đan, yêu giác của Độc Giác Thú, một gốc huyền cấp và mười mấy gốc hoàng cấp linh dược, tổng giá trị ước tính lên đến hơn vạn khối hạ phẩm linh thạch, quan trọng nhất là chuyến đi lần này rất thuận lợi, gần như không gặp phải nguy hiểm.

Lang thang bên trong Hoang Nguyên mười mấy ngày, Lâm Phong cảm giác có chút mệt mỏi, ngày thì đào mộ lụi xương, đêm thì đề phòng yêu thú, ăn ngủ không yên, dẫn đến thân thể hào mòn, tinh thần suy kiệt.

- Có nên đi tới Hồng Tụ Lâu giải tỏa một chút không?

Lâm Phong từng đến Hồng Tụ Lâu vài lần nhưng chưa dám hạ thủ, trong lòng hắn vẫn muốn để dành lần đầu cho nữ nhân của mình, hơn nữa hắn còn nghe nói lần đầu sẽ rất đau.

Bạch bào lão đầu mà biết suy nghĩ này của Lâm Phong không biết có cười đến đau tim không, dù sao lão cũng mấy vạn tuổi rồi, lên cơn là phi thăng như chơi, thật là nguy hiểm.

Nữa tháng trôi qua, Thương Vân Thành vẫn bình yên như trước, ngoại trừ Thiết Sơn môn thỉnh thoảng bị tấn công thì trời vẫn xanh, gió vẫn mát, Lâm Phong vẫn chăm chỉ luyện dược.

Trời vừa hừng đông, Lâm Phong đã rời phòng đi đến Thông Cáo Hội trong thành, nơi này có rất nhiều bảng hiệu cỡ lớn dùng để thông báo nhiệm vụ, trao đổi vật phẩm.

Tất cả giao dịch ở nơi này đều có đệ tử Thiết Sơn Môn kiểm tra, đảm bảo công bằng, một khi phát hiện lừa đảo sẽ lập tức nghiêm trị.

Mục tiêu của Lâm Phong là tìm vài cái nhiệm vụ liên quan đến yêu thú, hắn cần một đối tượng thích hợp để luyện tập Tật Phong Đao.

- Giao dịch sừng của huyền cấp Độc Giác Thú, giá hai ngàn hạ phẩm linh thạch có thương lượng.

- Thứ này có giá vậy sao?

Trong tay Lâm Phong cũng có một cái sừng của Độc Giác Thú hơn nữa còn là loại có yêu đan, không biết đem bán sẽ có giá bao nhiêu.

Nghe nói chỉ cần là vật phẩm từ huyền cấp trở lên đều có thể mang đến Vạn Bảo Các đấu giá, không chừng có thể kiếm đủ linh thạch để đi Thất Tinh Thành sau đó tiến vào Quỷ Lâm.

- Hay là thôi đi, để sau vậy.

Nhưng ánh mắt của Lâm Phong chưa kịp chuyển tới nhiệm vụ khác thì giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Tiểu tử ngươi tranh thủ mang sừng Độc Giác Thú đi đấu giá, biết đâu có thể kiếm đủ linh thạch đến Thất Tinh Thành mua nguyên liệu.

Lâm Phong khẽ gật đầu, dù sao cũng đã hứa với lão đầu, làm người phải biết giữ chữ tín.

Quan sát thêm một lúc, Lâm Phong lại tìm thấy được một nhiệm vụ thú vị, đó là săn bắt Tam Vĩ Thanh Ngưu, người đưa ra nhiệm vụ là Ảnh Nguyệt Đoàn.

Cứ cách một khoảng thời gian sẽ có một đàn Tam Vĩ Thanh Ngưu đi ngang qua khu vực phụ cận Thương Vân Thành, số lượng vô cùng đông đúc, có lúc lên đến mấy vạn đầu, nhìn từ xa giống như một thảo nguyên di động, mỗi lần di chuyển đều tạo ra địa chấn rung chuyển cả Thương Vân Thành.

Cấp độ của Tam Vĩ Thanh Ngưu thường vào khoảng hoàng cấp đến huyền cấp, vấn đề là bọn chúng luôn đi theo đàn, lực chiến còn hơn cả đám Huyết Nhãn Lang.

Muốn vây bắt Tam Vĩ Thanh Ngưu cần có số lượng lớn tu sĩ cùng tham gia, nếu đơn độc giao chiến thì dù là tứ cấp, ngũ cấp chiến sư cũng bị chúng giẫm dưới chân.

Lâm Phong quyết định chọn nhiệm vụ này, tuy có chút mạo hiểm nhưng Tam Vĩ Thanh Ngưu toàn thân đều là thứ tốt, chỉ cần săn được một đầu huyền cấp thì cũng xứng đáng.