Thiên La

Chương 9: ĐÀO CỐT





Lâm Phong thấy kế hoạch khởi động gần như thất bại, hắn đành phải thực hiện kế hoạch tiếp theo.

- Hổ ca, lần này huynh đi một mình đến đây sao?

- Ừ, nhiệm vụ lần này chỉ cần bắt một đầu Thanh Lân Xà hoàng cấp đỉnh phong, một mình ta là đủ.

Lý Thành Hổ gật đầu, ánh mắt vẫn nhìn vào miếng thịt nướng trước mặt.

Lâm Phong đi tới bên cạnh đối phương, nhỏ giọng.

- Hổ ca, hay là chúng ta hợp tác có được không? Đệ sẽ dụ Thanh Lân Xà ra ngoài sau đó cùng tiêu diệt.

- Cũng được, chỉ tiếc mỹ vị thế này lại tiện nghi cho đám yêu xà kia.

- Thật ra đệ vẫn còn một số thịt Hắc Mộc Thử, đợi khi trở về sẽ tặng huynh một ít.

- Thật sao? Vậy chúng ta mau về thôi.

Lý Thành Hổ đứng lên hướng Thương Vân Thành đi tới, Lâm Phong vội kéo tên ham ăn này lại.

- Chúng ta vẫn chưa đi bắt Thanh Lân Xà mà.

- Ta quên mất.

Lâm Phong chợt cảm thấy cuộc đời thật bất hạnh, thiên tài như hắn lại không bằng cả một tên ham ăn, chẳng biết tên này tu luyện như thế nào mà lại đột phá đến chiến sư tam cấp.

Lâm Phong lấy ra một khối thịt hoàng cấp trung giai Hắc Mộc Thử nướng lên, mùi thơm lần này gấp mấy lần lúc trước khiến cho Hổ ca suýt nữa không nhịn được mà xông lên cướp.

Mùi thơm vừa bay lên một lúc thì có cả đám Thanh Lân Xà kéo tới, hoàng cấp sơ giai, trung giai đều có mặt, nhìn sơ qua có khoảng gần chục đầu yêu xà.

- Tật Phong nhất thức.

Lâm Phong cầm đao xông tới đại phát thần uy, đám Thanh Lân Xà đã dính thuốc nên lực chiến không còn được bao nhiêu, chỉ biết đưa đầu cho hắn chém.

- Xè…

-Tiểu huynh đệ cẩn thận.

Lý Thành Hổ nhìn thấy một đầu hoàng cấp cao giai Thanh Lân Xà xuất hiện liền lên tiếng nhắc nhở, đại đao trong tay chuẩn bị sẵn sàng.

Lâm Phong lập tức ngăn lại.

- Để tên này cho đệ, Tật Phong nhị thức.

Hai ánh đao quang lóe lên chém thẳng vào đầu Thanh Lân Xà dài hơn mười mấy trượng, để lại hai vết hằng trên cơ thể yêu xà.

Thanh Lân Xà rống lên đau đớn, đòn vừa rồi tuy không làm yêu xà bị trọng thương nhưng vẫn trúng chỗ hiểm, xà vĩ quét thẳng về phía đối thủ.

Lâm Phong nhảy lùi lại né chiêu sau đó tiếp tục lao vào tấn công, mỗi chiêu của hắn đều nhắm vào chỗ hiểm của Thanh Lân Xà, chỉ tiếc là không phá nổi phòng ngự của hoàng cấp cao giai yêu thú.

Lưu Tinh Đao là huyền cấp binh khí, thừa sức phá nát phòng ngự hoàng cấp yêu xà, chỉ là thực lực của Lâm Phong quá yếu, không thể kích phát toàn bộ uy lực của thanh đao trong tay.

Lý Thành Hổ đứng bên ngoài hộ vệ, chỉ cần có yêu xà khác tiến tới sẽ lập tức rút đao tiêu diệt.

- Tiểu huynh đệ, có được không đó.

- Chỉ là một đầu hoàng thú còn chưa làm khó được ta.

Nam nhân kị nhất hai từ “không được” Lâm Phong tiếp tục lao vào chiến đấu, đao quang phóng ra càng lúc càng có uy lực, thân thể của hắn cũng xuất hiện vài vết thương.

- Lão tử không tin không chém chết ngươi, Tật Phong nhất thức.

- Keng…

Lưu tinh đao chém vào xà thể, từng ánh lửa lóe lên như hai khối kim loại va chạm vào nhau, Thanh Lân Xà bị cắt một đường, xà huyết từ đó không ngừng chảy ra.

- Xè…

Yêu xà há miệng phun lục dịch về phía Lâm Phong rồi quay đầu bỏ chạy.

- Phong hỏa pháp chỉ, phá.

Hỏa tiễn thiêu đốt lục dịch ngay trên không sau đó cắm thẳng vào chỗ vết thương của Thanh Lân Xà, thiêu trụi một phần xà thể.

- XÈ…

Thanh Lân Xà kêu lên một tiếng thảm thiết rồi ngã xuống, khí tức đoạn tuyệt.

Lý Thành Hổ bước tới bên cạnh Lâm Phong, trên tay còn mang theo vài đầu yêu xà vừa bị hắn tiêu diệt.

- Tiểu huynh đệ không sao chứ?

- Không sao, đa tạ Hổ ca giúp đỡ.

- Không cần khách sáo, đợi khi trở về cho ta thêm vài đầu Hắc Mộc Thử là được.

- Không thành vấn đề.

Lâm Phong thu xác Thanh Lân Xà vào túi trữ vật, đây là hoàng thú cao giai đầu tiên hắn giết được, trong lòng tràn đầy hưng phấn, mặc dù có dùng chút thủ đoạn nhưng hắn không quan tâm quá trình.

- XÈ… XÈ…

Đúng lúc này có một đàn Thanh Lân Xà xuất hiện, dẫn đầu là một đầu yêu xà dài gần hai mươi trượng, tỏa ra uy áp mạnh gấp mấy lần đầu yêu xà Lâm Phong vừa tiêu diệt.

- Thôi xong, là huyền cấp Thanh Lân Xà.

Phía sau huyền cấp Thanh Lân Xà còn có vài đầu hoàng cấp đỉnh phong yêu xà, mười mấy đầu hoàng cấp cao giai cùng với vài chục đầu yêu xà lớn nhỏ, ánh mắt bọn chúng đều tràn đầy phẫn nộ nhìn hai thanh niên đối diện.

Lý Thành Hổ rút ra đại đao, khí thế chiến sư tam cấp trung kỳ bạo phát.

- Tiểu huynh đệ đi theo sát ta, chúng ta mở đường ra ngoài.

- Tốt.

Lâm Phong lấy ra một bình Bạo Linh dược tề nốc cạn, khí tức thẳng tiến chiến sư nhị cấp hậu kỳ, tay phải nắm Linh Hỏa pháp chỉ, tay trái cầm Lưu Tinh Đao, ánh mắt hừng hực chiến ý.

- Xông lên…

- Giết…

- Xè… xè…

Lâm Phong kích phát pháp chỉ, gần chục thanh hỏa tiễn cùng phóng về một hướng đốt cháy mười mấy đầu yêu xà để lộ ra một khoảng trống.

Lý Thành Hổ dẫn đầu xông ra, huyền cấp Thanh Lân Xà lập tức đuổi theo, bọn chúng vừa tới gần thì bị pháp chỉ của Lâm Phong chặn lại.

- Ha ha ha… tiểu huynh đệ làm tốt lắm.

Lý Thành Hổ một đường giết ra, không có huyền thú ngăn cản nên bọn họ dễ dàng đột phá vòng vây.

Lâm Phong lấy ra mấy viên hắc vụ châu ném về phía đám yêu xà, hắn lấy thêm một tờ Hành Phong pháp chỉ dán lên người rồi nhanh chóng chạy đi.

Nửa giờ sau, hai người dừng lại dưới một gốc đại thụ cùng nhìn nhau mỉm cười, lần này thoát chết trong gang tất cũng có thể xem là sinh tử chi giao.

- Còn tốt là chúng ta chạy nhanh, đợi toàn bộ đám yêu xà bên trong sơn cốc xông ra thì có cánh cũng khó thoát.

- Ha ha… sảng khoái, thoải mái.

Lý Thành Hổ người dính đầy máu nhưng tinh thần vẫn hưng phấn quá độ, rõ ràng tên này thuộc về phần tử hiếu chiến.

- Lâm huynh đệ, sau này muốn đi săn yêu thú nhất định phải tới Nguyệt Ảnh Đoàn tìm Hổ ca.

- Chuyện đó sau này sẽ tính, giờ chúng ta nên trở về thành.

Lâm Phong vừa bước đi thì chợt nhớ đến một chuyện, hắn lấy ra mười mấy đầu Hắc Mộc Thử đã rút xương đưa cho đối phương, nam nhân nói là làm.

Lý Thành Hổ cũng không từ chối, hắn lấy ra mấy đầu Thanh Lân Xà đưa cho Lâm Phong xem như là trao đổi.

Sau khi trở về phòng, Lâm Phong đổ gục lên giường, giờ đây cơ thể hắn hoàn toàn vô lực không khác gì người bình thường, đây là tác dụng phụ của Bạo Linh dược tề.

- Đúng là không nên dùng mấy thứ kích thích, bây giờ nhìn thấy mỹ nhân cũng bất lực.

Lão đầu xuất hiện trước mặt Lâm Phong, tuy lão chỉ ở bên trong cỗ nhẫn nhưng vẫn cảm giác được tình cảnh nguy hiểm vừa rồi, lúc đó tiểu tử này mà không chạy kịp thì lão cũng lọt vào bụng yêu xà sau đó sẽ chui ra từ một nơi khác, vừa nghĩ đã thấy rùng mình.

- Lần này tiện nghi cho tiểu tử ngươi.

Vì tránh để tình cảnh không nên xảy ra diễn ra, lão đầu lặng lẽ lấy ra mấy tờ thư tịch ghi chép, hi vọng sẽ không dọa chết tiểu tử này.

Sáng hôm sau, Lâm Phong lại vùi đầu vào quá trình luyện dược, thời gian tới hắn phải đi đến Thất Tinh Thành một trong những đại thành trì của Vô Cực Thánh Cung để mua nguyên liệu chế tạo tiểu truyền tống trận, bây giờ phải cày linh thạch để chuẩn bị.

Lâm Phong vừa luyện chế xong mấy chục bình Long Nguyên dược tề thì lão đầu xuất hiện hỏi hắn một câu dở hơi.

- Tiểu tử ngươi có sợ ma không?

- Ta sợ trời sợ đất sợ chết chứ không sợ ma.

- Trước tiên luyện thứ này.

Lão đầu đưa cho Lâm Phong hai tờ thư tịch, một tờ ghi là âm dương tán, tờ còn lại ghi âm thi phấn.

- Lão đầu, thứ này dùng để làm gì?

- Luyện xong thì biết.

Lâm Phong nhìn qua vài lần, phát hiện có một số nguyên liệu còn thiếu, hắn lại phải chạy tới Vạn Bảo Các một chuyến.

Lần này không giao dịch dược tề nên không cần phải dịch dung, Lâm Phong lấy ra mấy đầu yêu thú đổi lấy linh thạch rồi mua tài liệu cần dùng, quá trình vô cùng thuận lợi.

- Kỳ lạ, sao ở đây lại không có một bình Long Nguyên dược tề nào hết?

Hôm trước Lâm Phong vừa giao dịch cả trăm bình Long Nguyên dược tề theo lý thì hôm nay dược tề đã được bày bán, trừ khi chưa kịp bày ra đã bị người khác mua hết.

Lâm Phong chỉ hiếu kỳ rồi thôi, dù sao đây cũng là chuyện của Vạn Bảo Các, sau khi mua xong tài liệu, hắn lập tức trở về luyện chế Âm Dương Tán và Âm Thi Phấn.

Vài canh giờ trôi qua, mười mấy bình hắc thủy cùng một gói bột trắng nặng vài cân xuất hiện.

- Lão đầu, thế này đã được chưa?

- Tạm được, giờ thì đi thôi.

- Đi đâu?

- Hoang Nguyên.

Hoang Nguyên là nơi rộng lớn nhất của Thiên La đại lục, từ khi thiên địa biến đổi, phong linh hình thành, khe nứt xuất hiện, phần lớn tu sĩ đều chọn tiến vào linh mạch để tu luyện, Hoang Nguyên trở thành nơi vô chủ.

Với diện tích rộng lớn chiếm đến tám phần lãnh thổ đại lục, Hoang Nguyên ẩn chứa số lượng tài nguyên phong phú cùng với vô số cạm bẫy chết người.

Không chỉ có tu sĩ mà ngay cả yêu thú cũng không thoát khỏi cạm bẫy của Hoang Nguyên, có những nơi dù là tu sĩ hay yêu thú chỉ cần không cẩn thận bước vào sẽ vĩnh viễn ở lại như Quỷ Lâm, Lạc Nhạn Cốc, Thực Linh Đầm…

Quỷ Lâm là một khu rừng u ám bên trong Hoang Nguyên, tương truyền nơi này từng xuất hiện một linh mạch nhưng chưa hình thành phong linh đã tan biến, tuy vậy vẫn để lại không ít linh thạch, mà nơi có linh thạch sẽ có linh dược, có linh dược sẽ có yêu thú.

Lâm Phong vừa đi vừa nghe lão đầu giảng dạy, đầu tiên là bôi Âm Dương Tán lên mắt, hắn có thể nhìn thấy được những nơi có âm khí dày đặc, đó là tử khí khi tu sĩ và yêu thú chết đi tạo thành.

Âm Thi Phấn dùng để triệu hồi hài cốt, có tác dụng với cả nhân cốt và yêu cốt.

- Chỗ kia có âm khí.

Lâm Phong tiến lại gần một gốc cây, hắn lấy ra một ít Âm Thi Phấn rải xuống, lúc sau có một khúc xương trồi lên hít lấy hít để, cảnh tượng thập phần kinh dị.

- Là xương cốt của một đầu hoàng cấp yêu thú, không biết đánh đấm thế nào mà chỉ còn lại có nửa phần trên.

Lâm Phong lấy ra thực cốt pháp tiễn đâm vào, thú cốt lập tức hóa thành tro bụi.

Trên đường đi, thỉnh thoảng Lâm Phong lại gặp được vài bộ thú cốt, phần lớn đều bị tàn phá, có lúc gặp phải một cái đầu yêu thú chưa kịp phân hủy từ trong đất phóng ra dọa hắn chết khiếp.

Giữa trưa, Lâm Phong đến bên ngoài Quỷ Lâm, nơi này âm khí dày đặc, một tiếng chim cũng không có, im lặng đến đáng sợ.

Xung quanh Quỷ Lâm có một lớp hắc vụ bao phủ, khí tức u ám tràn lang tạo cho người ta cảm giác rợn người.

- Huyễn vụ.

Giọng nói lão đầu truyền đột nhiên vang lên.

- Tiểu tử ngươi tạm thời đừng vào bên trong, huyễn vụ nơi này có chút kỳ lạ, hình như là do trận pháp tạo thành.

- Quỷ Lâm rộng hơn mấy trăm dặm, nơi nào cũng có hắc vụ, nếu do trận pháp tạo thành thì nhất định phải là một cái đại trận rất lớn.

- Có thể là địa cấp trận pháp.

- Lợi hại như vậy sao?

Lâm Phong nhớ không lầm thì hộ thành đại trận của Thương Vân Thành là một cái huyền cấp trận pháp do chính tay trận sư của Vô Cực Thánh Cung bài ra, một khi kích hoạt có thể ngăn được sức tấn công của cả trăm đầu huyền cấp yêu thú.

Lâm Phong sẽ không ngu ngốc chui đầu vào một cái địa cấp trận pháp, không cần lão đầu nhắc nhở hắn cũng sẽ rời đi, đột nhiên hắn chợt nhớ đến một chuyện.

- Ta nghe nói hắc vụ bên trong Quỷ Lâm cứ mười mấy năm sẽ suy yếu một lần, hình như lần tiếp theo chỉ còn hơn một tháng nữa.

- Vậy thì đến lúc đó rồi vào.

- Hài…

Lâm Phong vỗ đầu, tại sao hắn lại có thể nói ra những lời ngu ngốc như vậy chứ, lần này đúng là tự đào hố chôn mình.

Mục tiêu kế tiếp là Lạc Nhạn Cốc, nơi này cách khá xa Quỷ Lâm, với tốc độ di chuyển của Lâm Phong thì phải mất ít nhất ba ngày đi đường.

Nghỉ ngơi bên trong Hoang Nguyên là một chuyện vô cùng nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể bị tấn công. Nguy hiểm không chỉ đến từ yêu thú mà còn đến từ tu sĩ, trên cái đại lục này, nơi tốt nhất để giết người cướp của chính là Hoang Nguyên.

Nhưng chuyện này đối với Lâm Phong như muối bỏ biển bởi vì hắn chính là thổ địa nơi đây, chỉ cần nằm trong phạm vi ngàn dặm xung quanh Thương Vân Thành thì hắn rõ như lòng bàn tay.

Lâm Phong tìm được một cái hang động kín đáo để dừng chân, hắn bố trí vài cái bẩy bên ngoài để đề phòng bị tập kích.

- Lão đầu, đã tìm ra được phương pháp phá giải huyễn vụ chưa?

- Thứ này lão phu chỉ cần liếc mắt là nhận ra, chỉ là Thương Vân Thành không có nguyên liệu.

- Tốt quá… à ý của ta là không cần gấp quá, có câu dục tốc bất đạt.

- Nhưng ở Thất Tinh Thành thì có.

Xem ra lão đầu rất có hứng thú với Quỷ Lâm, mỗi lần lão lên cơn thì Lâm Phong cũng không cản được.

Lâm Phong lấy ra linh dược tiếp tục luyện chế dược tề, khi luyện đủ số lượng hắn lại chuyển sang luyện chế pháp chỉ, cuối cùng là tu luyện Liệt Hỏa Phần Thiên.

Ba ngày sau, Lâm Phong đứng trước lối vào Lạc Nhạn Cốc, vẻ mặt cảnh giác, ánh mắt liên tục liếc nhìn xung quanh.

- Lão đầu xong chưa?

- Được rồi, không ngờ ở đây lại có một cái độc địa.

Lạc Nhạn Cốc nổi tiếng với vô số kịch độc, từ yêu thú đến linh dược đều mang theo độc tính, độc khí bên trong sơn cốc nhiều đến mức yêu cầm bay ngang cũng phải chết ngạc, tới giờ vẫn chưa ai biết vì sao nơi này lại có độc khí.

Nguy hiểm càng cao thì cơ duyên càng lớn, nghe nói bên trong Lạc Nhạn Cốc không chỉ có độc dược mà còn có cả linh dược giải độc hiếm có khiến cho bao tu sĩ phải liều mạng tiến vào, ngay cả yêu thú cũng bị dược hương hấp dẫn.

Những loại độc thú bên trong sơn cốc khi chết đi thường không bị nuốt xác vì bản thân chúng ẩn chứa kịch độc, đây là một nơi lý tưởng để đào cốt.

Vừa rồi lão đầu đã phân tích thành công độc khí bên trong Lạc Nhạn Cốc, theo lời nói của lão thì nơi này có địa hình tương đối đặc biệt có thể thu hút độc khí thiên địa, những độc khí này có lẽ đã tích tụ qua hàng vạn năm.

- Vận khí của tiểu tử ngươi không tệ.

- Ý của tiền bối là bên trong đó có thứ tốt sao?

- Tạm được.

Lâm Phong nghe được liền sáng mắt.

- Là thứ gì vậy? Giá bao nhiêu?

- Bây giờ vẫn chưa thể lấy.

- Vậy phải đợi đến bao giờ? Lỡ như có người lấy mất thì sao?

- Có người lấy được thì đã lấy từ lâu rồi, còn khi nào thì lấy…

Lão đầu ngừng lại một lúc rồi nói tiếp.

- Đợi đến khi từ Thất Tinh Thành trở về, lão phu sẽ nói.

- Cuối cùng cũng chết a, đúng là chạy trời không khỏi nắng.

Lâm Phong đoán chắc lão đầu vẫn chưa từ bỏ ý định tiến vào Quỷ Lâm, tinh thần mạo hiểm của lão đầu không thua gì đam mê linh thạch của hắn.

- Tiểu tử ngươi mau lấy ra một ít độc Thanh Lân Xà, lão phu giúp ngươi tiến vào bên trong.

- Hay là đợi từ Thất Tinh Thành trở về rồi đi luôn.

- Không sao, chỉ lượn mấy vòng, không chết đâu mà sợ.

Nghe đồn bên trong Lạc Nhạn Cốc từng xuất hiện huyền cấp yêu thú đỉnh phong còn có cả độc vụ kia, một khi sảy chân là chết như chơi, thật lòng thì Lâm Phong không muốn mạo hiểm.

- Nếu tiểu bối nói quên mang theo Thanh Lân Xà thì tiền bối có tin không?

- Tiểu tử ngươi không tin lão phu sao?

Lâm Phong lấy ra một đầu Thanh Lân Xà, để chắc ăn hắn chọn đầu hoàng cấp cao giai yêu xà duy nhất của mình.