Ta là đại tiểu thư của Giang Tả Kiều thị, từ nhỏ đã lớn lên cùng Giang Yến và Lý Thụy An, là tình cảm thanh mai trúc mã.
Cả hai người bọn họ đều thề nguyện sẽ che chở, yêu thương ta, một đời một kiếp một đôi.
Nhưng rồi cả hai lại đều yêu người khác.
Kiếp trước, ta gả cho Tiểu Hầu gia Giang Yến trước.
Ta tự tay thêu giá y cho mình, mang theo đầy ắp mong đợi gả vào Giang gia.
Thế nhưng sau khi thành thân, ngoài đêm đại hôn ra, hắn ta chưa từng đặt chân vào phòng ta nửa bước. Ta vẫn luôn không hiểu, mãi cho đến khi ta vô tình nhìn thấy hắn ta và muội muội nuôi Kiều Chi ôm chặt lấy nhau.
“Chi Chi, đời này chúng ta vô duyên, chỉ đành hẹn kiếp sau gặp lại.”
Ta gần như đã cắn nát răng.
Rõ ràng Kiều Chi chỉ là một cô nhi, phụ mẫu mất sớm, là ta thương hại nàng ta không nơi nương tựa mới để phụ mẫu ta nhận nuôi, nhưng trang sức nàng ta đeo trên người luôn là mẫu thời thượng nhất Kinh thành.
Kiếp trước ta có mắt như mù, không biết tiền nàng ta có được từ đâu?
Giang Yến à, sao ngươi có thể vừa nói yêu ta, trong lòng lại vừa tơ vương người khác.
Hắn ta vì Kiều Chi, ở trước mặt mọi người mà tặng chiếc vòng ta chọn cho nàng ta, nhưng cũng đi khắp trời nam đất bắc tìm cây trâm hợp với sinh thần ta nhất để cài cho ta.
Hắn ta vì Kiều Chi, vội vàng điều thái y khám bệnh cho ta đi nơi khác, nhưng cũng liều c.h.ế.t trèo lên vách núi để hái cho ta một gốc thảo dược.
Hắn ta lấy danh nghĩa chăm sóc cho muội muội đưa Kiều Chi nghênh ngang khắp phố, còn ta ba năm không thể có con, lại trở thành trò cười cho cả Kinh thành.
Sau này, trong một cuộc săn b.ắ.n mùa thu, hắn ta vì bảo vệ Kiều Chi mà bị một con ngựa đang hoảng sợ giẫm chết.
Còn ta bị thân mẫu ghét bỏ, vì uất ức mà c.h.ế.t khi ngoài ba mươi.
Kiếp thứ hai, ta không lựa chọn Giang Yến nữa, mà chọn Tiểu Tướng quân Lý Thụy An.
Lý Thụy An lúc nào cũng đối xử với ta ôn tồn chu đáo, tuy xuất thân võ tướng, không thể chu đáo như Giang Yến, nhưng hắn ta lại đem tất cả những gì hắn ta có thể kiếm được đến trước mặt ta như dâng báu vật.
Dù hắn ta đang ở tận Tây Bắc xa xôi, nhưng nào là da thú, hương liệu, các loại quà cáp đều là từng xe từng xe được gửi về nhà. Sau khi về Kinh thành, nhờ chiến công hiển hách mà hắn ta thăng tiến như diều gặp gió, rồi lập tức xin phong tước cho ta.
Mỗi lần ta đi xã giao, hắn ta không tiện vào trong thì sẽ đích thân chờ sớm trong xe ngựa để đón ta về. Trong giới quý nữ, ai mà không khen ta tốt số.
Ta cứ ngỡ lần này cuối cùng đã chọn đúng người.
Cho đến khi Lý Thụy An xuôi nam diệt cướp, lại lần nữa gặp gỡ Kiều Chi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Kiếp này nàng ta dây dưa với Giang Yến trước, nhưng sau bị Giang gia ghét bỏ vì xuất thân mà bị đuổi khỏi Kinh thành, không ngờ lại có thể gặp Lý Thụy An ở Giang Nam.
Lý Thụy An vì bảo vệ nàng ta toàn vẹn mà liều c.h.ế.t cứu giúp, trúng tên qua đời.
Trước khi lâm chung hắn ta đã để tâm phúc hộ tống Kiều Chi và một đứa bé ba tuổi về nhà, nói đứa bé là con của hắn.
Lúc này ta mới biết, hắn ta vậy mà đã sớm lén lút tư tình với Kiều Chi!
Hắn ta chỉ để lại cho ta một phong thư.
“Thiên Thiên, kiếp này là ta phụ nàng, nhưng người ta luôn yêu là Chi Chi. Nàng hãy giúp ta chăm sóc hai mẫu tử họ, nếu có kiếp sau, ta nhất định không phụ nàng.”
Toàn thân ta lạnh buốt.
Thế nhưng lúc này nhà mẹ đẻ ta đã lụn bại, ta không con cái, lại còn mất chồng. Sau khi Kiều Chi vào cửa, nàng ta nịnh bợ thân mẫu, ỷ vào đứa bé mà ức h.i.ế.p ta đến chết.
Ta là bị đông lạnh, đói khát mà bệnh chết.
Mãi đến trước khi c.h.ế.t ta mới biết, ta không có con là vì Lý Thụy An đã cho ta uống thuốc tuyệt tự, hắn muốn để lại vị trí và gia sản của mình cho con của Kiều Chi!
Ta c.h.ế.t không nhắm mắt!
Ta không biết mình thua ở đâu, cũng không hiểu vì sao Giang Yến và Lý Thụy An lại si mê nàng ta như vậy, thậm chí hai người còn không ngần ngại thương lượng với nhau, hi sinh một người cưới ta, còn người kia thì bất kể thế nào cũng phải chăm sóc tốt cho Kiều Chi.
Hi sinh? Là con người sao có thể vô liêm sỉ đến mức này?
Ta dùng hai kiếp để chứng kiến tình yêu thủy chung son sắt đến c.h.ế.t của bọn họ, thật nực cười, ta đâu phải cứ nhất thiết phải gả cho hai người bọn họ, dựa vào đâu mà cả đời ta phải trở thành lời chú thích cho mối tình dây dưa của ba kẻ cẩu nam nữ ấy?
2
Đúng lúc này, tiếng bước chân truyền đến từ ngoài cửa.
Giang Yến xuất hiện ở cửa, gương mặt tràn đầy ý cười.
“Thiên Thiên, xem ta mang gì đến cho nàng này!”
Trên tay hắn ta cầm một chiếc trâm bộ d.a.o vân mây khảm ngọc tuyệt đẹp, đôi mắt sáng lấp lánh.
“Đây là thứ ta đặc biệt đến Bách Công Phường chọn cho nàng, suýt nữa đã không giành được. Bây giờ các cô nương ở Kinh thành đều ưa chuộng kiểu này, nàng có thích không?”
“Còn cái này nữa, Phố Tây bên kia mới mở một tiệm bánh ngọt, đây là bánh sữa vị mới, nàng nếm thử xem có thích không?”
…