Thiếu Gia Và Ta

Chương 7



Thiếu gia còn muốn hỏi: "Hiện tại thế nào? Vẫn còn lén khóc sao?"

"Bây giờ? Bây giờ ta đã lớn rồi, ta sẽ không khóc nữa."

Đây không phải là lời nói dối, vì nước mắt cuối cùng cũng sẽ cạn.

Thiếu gia giơ tay lên như muốn chạm vào đầu ta nhưng rồi lại đặt xuống.

Ta không quan tâm mà nói tiếp.

"Thiếu gia, trong cuộc sống của ngài không thể tránh khỏi những chuyện không như ý muốn.

Ngài là người hiểu biết, dung mạo tốt, tính tình cũng tốt, mọi thứ đều tốt.

Đây là những điều mà không ai cũng có thể cầu được.

Đó là điều may mắn, nhưng trong cuộc sống ai mà không đau khổ một chút chứ?

Cuộc đời chúng ta, ai cũng vất vả như vậy, sống mà vẫn không buông bỏ được nỗi đau trong lòng, nhưng vẫn phải sống nha."

Thiếu gia nhìn ta, trong mắt hình như có hào quang.

Ta vô thức cúi đầu, không dám nhìn hắn, đột nhiên cảm thấy hôm nay mình đã nói quá nhiều, sau này tốt nhất không nên nói nhiều nữa.

Thiếu gia vẫn ngơ ngác ngồi đó, nhưng ta cảm thấy mình không thể ở lại lâu hơn nữa.

"Sắc trời không còn sớm nữa, ta đi nhóm bếp sưởi, đã đến giờ nghỉ ngơi rồi."

Thiếu gia ngăn ta bước tiếp.

"Ngươi có biết tại sao phụ thân ta lại ghét ta đến vậy không?

Bởi vì ông ấy luôn cảm thấy ta không phải là con ruột của ông ấy."

4

Nói gì vậy?

Thiếu gia ngươi dám nói ta cũng không dám nghe nha!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ta không biết nên làm sao tiếp, chỉ có thể trầm mặc.

May mắn thay, thiếu gia cũng không có ý định để ta trả lời, nhưng vẫn không ngừng nói.

"Mười sáu năm trước, có một hình án quan nổi danh trong triều.

Người này tài năng kinh tài tuyệt diễm, đột nhiên xuất hiện.

Với sự hỗ trợ của tiên đế, hoàn thiện luật pháp, trấn áp kẻ mạnh, bảo vệ bình dân.

Không chối từ vất vả, giải quyết hết tất cả những vụ án oan tồn đọng trong mười năm qua, toàn bộ đều được xét xử lại."

Vấn đề có phải con ruột hay không dường như đã bị bỏ qua rồi sao?

Ta nhanh chóng tiếp lời.

"Người này quả thực rất lợi hại, đáng được thiếu gia kính ngưỡng."

"Đúng vậy, từ khi còn nhỏ ta đã biết người đó sẽ là tấm gương để ta noi theo suốt đời.

Có tin đồn rằng lúc mẫu thân của ta chưa xuất các, người này đã đến thăm phủ đệ của ông ngoại ta nhiều lần, rất thân thiết với mẫu thân của ta."

Không tốt!

Tại sao lại vòng trở về rồi?

Thế là ta lại ngậm miệng, hành động như một con chim cút.

"Việc cải cách của người đó đã xúc phạm rất nhiều người có thế lực, nên dưới sự chỉ đạo của họ, tin đồn ngày càng gay gắt.

Thậm chí truyền ra có hạ nhân đã chứng kiến ​​​​người đó bước ra từ khuê phòng của mẫu thân ta."

Ta không dám nói lời nào, trái tim như thắt lại.

Những tin đồn như vậy đơn giản là một tai hoạ ngập đầu đối với một nữ tử.

"Sau đó, hình án quan đột nhiên lâm bệnh qua đời, mẹ ta nhanh chóng được ông ngoại gả cho cha ta cùng với toàn bộ gia sản.

Tám tháng sau, mẹ ta sinh ra ta.

Ta dần dần lớn lên, cũng rất yêu thích thư pháp, nhất là hình luật."