Sau ba lần đập đầu xuống bàn, hai lần gào "Tôi không yếu đuối!" và một lần run tay bật chế độ "Chăm sóc chuyên sâu", Raichi Jingo... chính thức trở thành người chơi nghiêm túc.
Màn hình chuyển sang giao diện cửa hàng vật phẩm.
Toàn bộ siêu thị ảo rộng như một hành tinh thu nhỏ: các kệ hàng xếp tầng, từ đồ ăn cho thú cưng cấp S, gối ôm nhiều hình dáng, cho đến nguyên liệu nấu ăn, nhạc ru ngủ, giường nấm... và cả... găng tay "vuốt lông cấp thiên hà".
Raichi Jingo, lính cứu hộ cháy nổ, tay cầm bảng điều khiển như iPad, mặt đỏ gay như đang chạy bộ 3 vòng quanh Mặt Trời.
Còn trong màn hình?
Bé thỏ Yoichi đã được đặt vào xe đẩy hàng mini. Ghế lót lông mềm, có dây cài an toàn và cả... chuông trang trí nhỏ leng keng.
"Pi~ pi~" – bé thỏ ngồi gọn lỏn, mắt tròn lấp lánh như đang khám phá thiên đường.
Raichi rít răng.
"Đừng có... đáng yêu nữa..."
Anh bặm môi, chọn nhanh một chiếc gối ngủ mềm cấp A, một lọ nước ép trái cây nguyên chất, và một... lọ bột dâu cao cấp dùng pha sữa.
Khi đang định thanh toán, Yoichi đột nhiên... vươn người, giơ chân vẫy vẫy.
Raichi giật mình.
"Sao? Đừng có đòi xuống chạy lung tung đấy nha!!"
Nhưng—
Bé không muốn xuống.
Mà là đang vươn tới một gối ôm hình bánh Kintsuba – màu nâu dịu, viền đậu đỏ, bề mặt mềm như bánh thật. Giống hệt cái gối ở phòng ngủ có cái to hơn 1 size.
Raichi nheo mắt.
"Cái gì đây... bánh à?"
Bé thỏ ôm chặt.
"Pi~!!!" – như thể nếu bị lấy đi là sẽ... khóc.
[Hệ thống thông báo: Bé thỏ bộc lộ cảm xúc thích thú mãnh liệt với vật phẩm này.]
[Tình yêu +3]
Raichi: "...Thôi được rồi. Cho thêm cái bánh."
Anh gãi đầu, đẩy xe đi tiếp.
Rồi bé lại với thêm cái mền hình dâu tây, lại đòi bột sữa chuối, rồi cuối cùng là... một đôi dép hình chân thỏ.
Raichi đứng sững giữa siêu thị, nhìn giỏ hàng đầy ắp những thứ hồng hồng trắng trắng, mềm mềm thơm thơm...
Một cảm giác... hỗn loạn trong lòng anh.
Anh – Raichi Jingo – người từng dùng tay không vác thuốc nổ 500kg, đang đứng giữa hàng gối ôm hình trái tim, mua dép lông thỏ.
"Ha... ha ha..."
Anh cười khan.
"Đây là mưu đồ của tụi lập trình viên đúng không?"
Yoichi vẫn ngồi trong xe, vẫy tai, ôm gối bánh Kintsuba, mắt long lanh như thể nói: "Mua nữa đi, mua nữa đi~~"
Raichi cứng người.
"Tôi... TÔI KHÔNG PHẢI LÀ CÁI MÁY IN TIỀN!!!"
[Tình yêu -0.5]
[Bé thỏ co người, tai cụp.]
"Ơ—KHÔNG KHÔNG KHÔNG!!!"
Raichi hoảng loạn, bấm ngay mua tất cả, cộng thêm kẹo mềm hình dâu, mũ nón con thỏ, chăn lông ánh tím, khăn ướt mùi sữa...
Ting.
[Tổng thanh toán: 58.420 Credit.]
"..............."
Raichi run run xác nhận đơn hàng.
"Cái trò chơi chết tiệt này... hút máu hơn cả bom nổ chậm..."
Nhưng khi anh nhìn lại màn hình—
Bé thỏ Yoichi đang ngồi ngoan ngoãn trong xe đẩy, gối ôm trong tay, mắt sáng long lanh, đôi má phúng phính phập phồng nhẹ như bánh sữa nóng.
"Pi pi~"
Raichi nuốt nước bọt.
[Tình yêu +8]
[Cảm xúc mới: "Thỏa mãn khi chiều đúng ý bé thỏ"]
[Phản ứng đặc biệt: Bé thỏ nhớ người chơi đầu tiên mua đồ chơi cho mình.]
"..."
Raichi Jingo chống tay lên trán, lẩm bẩm:
"Chết tiệt... cái trò chơi này... đáng sợ hơn cả vụ nổ siêu tân tinh..."
.....
Sau đợt mua sắm "bốc đồng vì hai con mắt long lanh", Raichi Jingo vẫn chưa hoàn hồn.
Anh – một lính cứu hộ chuyên xử lý các vụ nổ hành tinh – giờ đây đang nhìn đống gối ôm, mền dâu, và... gấu bông mặc đồ thỏ chất cao như núi trong kho dữ liệu game.
Nhưng điều làm anh rối não nhất—lại là... cái cách bé thỏ Yoichi đang ngồi xếp gối từng cái một, như đang xây nhà.
"Pi~ pi~!" – bé thỏ gọi, nhảy cẫng về phía anh.
Raichi ngồi xuống, gãi đầu.
"Cậu muốn xây phòng riêng hả?"
Thỏ gật đầu lia lịa, hai tai cụp cụp rung rung.
Raichi: "...Được. Làm luôn. Mà đã làm là phải chắc chắn. Phòng cháy. Chống nổ. Bền cấp vũ trụ."
Giao diện "Thiết kế không gian" bật lên.
Raichi khựng lại vài giây.
Cỏ êm, bầu trời cam dịu, nấm phát sáng? Quá yếu!
Anh gạt tất.
Thay vào đó—
Mặt đất được lót bằng cỏ chịu lửa cấp S+, có khả năng tự làm mát khi thỏ chạy nhiều.
Các cạnh tường xung quanh được gắn rào chắn năng lượng mềm – không gây tổn thương khi va đập nhưng có chức năng hấp thụ lực.
Góc phòng có một trạm y tế mini, đặt ngay cạnh tủ đựng sữa dâu cấp cứu (loại sữa khi thỏ buồn sẽ phát sáng).
Trên trần là hệ thống cảnh báo nhiệt độ, liên tục điều chỉnh nhiệt độ phù hợp với nhịp tim và thân nhiệt của Yoichi.
Và dĩ nhiên... thiết bị phun sương phòng cháy chữa cháy khẩn cấp, cài đặt mặc định: "chỉ kích hoạt nếu Yoichi khóc to hơn 6 giây."
Góc phải là nơi Raichi gọi là "Trạm cứu hộ cá nhân".
Ở đó, anh đặt thêm một cái mũ cứu hỏa tí hon, một bình chữa cháy mô phỏng bằng nhựa mềm (chỉ xịt ra bọt sữa ngọt), và một tấm bảng:
"CỨU HỘ YOICHI – KHÔNG AI ĐƯỢC LÀM EM KHÓC."
Bé thỏ Yoichi chạy một vòng quanh căn phòng.
Tai cụp, đuôi xù. Rồi bé chui tọt vào trạm y tế mini, nằm lăn giữa gối và... sữa dâu dự trữ.
"Pi~ pi~!"
[Tình yêu +7]
[Cảm xúc mới: "Yêu thích nơi ở an toàn. Tò mò về bình chữa cháy."]
Sau đó...
Giao diện hệ thống bỗng ting! một tiếng.
🎁 Phần thưởng hoạt động chăm sóc đầu tiên
Bạn có thể:
✨ Tự thiết kế trang phục chủ đề cứu hộ cho thú cưng! ✨
Raichi: "..."
"Trang phục cứu hộ cho bé thỏ?"
Mặt anh đỏ như cà chua chín. Nhưng tay đã... mở giao diện.
[Thiết kế trang phục]
Màu chủ đạo: đỏ cam, giống đồng phục cứu hộ cấp cao.
Mũ: nón lính cứu hỏa mini có gắn hai lỗ tai thỏ, viền phản quang.
Quần áo: áo liền quần có khóa kéo, chất liệu co giãn, lót bông mềm bên trong.
Lưng: biểu tượng cứu hỏa cách điệu, hình trái tim bọc lửa.
Ủng: giày nhồi bông có móng nhọn mô phỏng, nhưng mềm xốp như bánh mochi.
Ngay sau khi mặc lên—
Bé thỏ Yoichi xuất hiện giữa căn phòng như một cứu hộ nhí đích thực, đội mũ lính cứu hỏa, chân giậm giậm trên nền cỏ chống cháy, mắt long lanh đầy tự hào.
"Pi~!" – Bé giơ chân trước, như đang... sẵn sàng lên đường đi giải cứu thế giới.
Raichi: "..."
[Tình yêu +10]
[Cảm xúc: "Tự hào. Đáng yêu. Vô phương chống đỡ."]
Anh ngồi thụp xuống ghế.
Một tay ôm đầu.
Một tay đưa ra... chạm lên màn hình.
Yoichi nghiêng đầu, dụi má vào vị trí đó. Cái nón cứu hỏa lắc lư. Miệng thì nhóp nhép:
"Pi~"
[Tình yêu +5]
[Cảm xúc: "Cảm nhận an toàn. Đòi ôm."]
Raichi thở hắt một tiếng.
"Này, tôi không có yếu đuối đâu nhé..."
Nhưng môi anh lại khẽ nhếch thành nụ cười – thứ nụ cười lúng túng, vụng về, và thật sự... ấm áp.
Ở tầng điều khiển
Meo Meo 001 đang tròn mắt nhìn bảng số liệu.
"Ủa??? Tên cục súc này mà tăng cảm xúc nhanh hơn cả tên tóc đỏ hả???"
Bé thỏ trong hình ảnh 3D bên cạnh mèo vẫn đang nhún nhảy với bộ đồng phục cứu hộ, còn thỉnh thoảng ôm... bình chữa cháy mà gặm như đồ chơi.
Meo Meo bật cười.
"Bé thỏ đáng yêu thế này... bảo sao mấy ông này không rụng tim!"