Xem ra, Nghiêm Hưng này tuy phần lớn không phải hung thủ nhưng chắc chắn có liên quan đến nguyên nhân cái chết của Tiền Đức.
“Điều thú vị là, người bị tình nghi nhiều nhất trong cái chết của Tiền Đức lại là nạn nhân thứ hai, Tào Cương.”
“Giữa hai người bọn họ vẫn luôn có giao dịch tiền bạc.”
Ta nhíu mày, thảo nào Kỳ Nghiên lại đặt trọng tâm điều tra vào nạn nhân thứ ba, Triệu Thanh Trực.”
“Vậy đại nhân vốn cho rằng hung thủ chỉ mượn tay của Tào Cương để hành sự thôi sao?
“Hoặc có lẽ cái chết của Tiền Đức không liên quan nhiều đến toàn bộ vụ án, thậm chí có thể chỉ là ân oán cá nhân giữa hai người bọn họ mà thôi?”
Kỳ Nghiên gật đầu: “Đúng vậy.”
Những gì hắn nghĩ không phải là không có lý. Tào Cương giết Tiền Đức, theo lý hắn ta cũng phải là một trong những hung thủ, nhưng Tào Cương lại chết ngay sau đó. Lẽ nào hung thủ lại xảy ra nội chiến?
“Mà tính tình Tào Cương lập dị, hay đi về một mình, rất ít giao du với người khác, hàng xóm đều nói hắn ta thật thà hiền lành, không kết oán với ai.”
“Mẫu thân hắn ta qua đời vì bệnh lao phổi một tháng trước, ngoài ra, hắn ta còn có một người thân mật cùng hắn ở phố Tây, mấy tháng trước thì cãi nhau chia tay.”
“Người tình kia nói, là vì trên người Tào Cương luôn có mùi phấn son, chắc chắn là có người mới.”
“Ban đầu không phải ta không nghi ngờ là án tình, nhưng khi Tào Cương chết, căn bản nữ tử kia không ở kinh thành.”
Ta hồi tưởng lại kết quả khám nghiệm tử thi của Tào Cương, cảm thấy rất bất thường.
“Thân thể hắn ta cường tráng, trong người có dấu vết của thuốc mê nhưng liều lượng rất nhẹ, thậm chí không đủ để khiến hắn ta mất ý thức.”
“Xương cốt toàn thân vỡ vụn, nhưng kỳ lạ là xương tay phải của hắn ta lại rất nguyên vẹn.”
“Có vẻ như bị tra tấn đến chết, nhưng nguyên nhân cái chết của hắn ta lại là ngân châm đâm vào huyệt á môn sau gáy, một châm trí mạng.”
“Thủ đoạn nghiền xương thành tro, chắc chắn là do thâm thù đại hận mới đến mức này, nhưng cuối cùng lại cho hắn ta một cái chết thống khoái, giống như là mềm lòng vậy.”
Vụ án trở nên ly kỳ khó đoán, nhưng sự việc đã đến nước này, không thể bỏ qua bất kỳ manh mối nào.
“Ngày mai, ta dẫn cô đến nhà Tào Cương điều tra.”
18
Hôm sau, trở lại hiện trường, ta mới thấy kỳ lạ.
Vị Tào Cương Tuần kiểm sứ phố Tây này, nhà cửa vô cùng nghèo khó, thậm chí nghèo đến mức vườn không nhà trống, trong nhà không có bất cứ đồ vật nào.
“Nếu Tào Cương và Tiền Đức vẫn luôn có giao dịch tiền bạc, vậy tại sao nhà hắn ta lại bần hàn đến mức này?”
Kỳ Nghiên mở cái ấm sắc thuốc trong nhà ra, bên trong là một ấm đầy bã thuốc đen ngòm.
“Mẫu thân hắn ta mắc bệnh lao phổi, nếu muốn giữ mạng, phải tiêu tốn không ít tiền bạc.”
Ta khẽ cười: “Quả là một người con có hiếu.”
Ta đảo mắt nhìn khắp nhà, đột nhiên phát hiện chăn trên giường bị gấp một góc nhỏ.
“Đại nhân, kể từ ngày khám nghiệm tử thi xong, ngài có sai người đến đây nữa không?”
Kỳ Nghiên nhận ra giọng điệu bất thường của ta, nhanh chóng tiến lại gần: “Không hề.”
Ta chỉ vào góc chân bị gấp: “Có người… đã động vào căn phòng này.”
Sắc mặt Kỳ Nghiên chợt trầm xuống, nhanh chóng vén chăn lên, quỳ một gối xuống kiểm tra xung quanh.
“Có người đến tìm, vậy chứng tỏ Tào Cương nhất định đã để lại thứ gì đó!”
“Hy vọng là chưa bị lấy đi.”
Ta lập tức theo sát kiểm tra kỹ lưỡng, đến khi mặt trời xế bóng, gần như lật tung cả căn nhà nhưng vẫn không thu hoạch được gì.
Đang cảm thấy nản lòng, Kỳ Nghiên chợt ngẩn người rồi chạy về phía cái ấm sắc thuốc: “A Tử, lang trung kê đơn thuốc, thông thường dùng liều lượng bao nhiêu?”
Nhớ tới cái vại thuốc đầy ắp bã kia, ta vội nói: "Đúng! Nhiều quá rồi!"
Vừa dứt lời, Kỳ Nghiên đã dốc ngược vại thuốc, bã thuốc ào ào rơi xuống, dưới đáy rớt ra một gói giấy dầu căng phồng. Bên trong lớp giấy dầu là mấy tờ giấy vàng chi chít chữ.
Hắn nhanh chóng lướt nhìn, mày càng lúc càng nhíu chặt: "Tuổi tác, tên họ, ngày tháng, ở đây... toàn bộ đều là nữ tử."
Ta đứng sau lưng hắn, chăm chú nhìn theo. Những người này không chỉ là nữ tử mà còn đều là những thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi. Xem xét kỹ càng một lượt, Kỳ Nghiên gọi Mộc Bạch tới, sắc mặt trở nên nặng nề.
“Đến Hộ Bộ, phủ Khai Phong, bất kể có hay không, tra soát hộ tịch từng người trong danh sách này.”
"Đêm nay tăng cường phòng bị nội thành, tăng gấp đôi tuần vệ, nếu thấy kẻ nào có hành vi khả nghi, lập tức bắt giữ."
Đưa giấy cho Mộc Bạch, Kỳ Nghiên liếc nhìn sắc trời, quay đầu nói: "Xem ra, chúng ta phải đi đến phủ Nghiêm Hưng một chuyến ngay trong đêm rồi."
Kỳ Nghiên mơ hồ mò ra manh mối của vụ án này.
Tuần kiểm sứ, Hộ tào Tham quân qự, Triệu Thanh Trực, Hình tào Tham quân Sự... dường như tất cả đều có liên hệ với nhau thông qua danh sách này.