Ngày tôi nhận được giấy chẩn đoán bệnh của chồng, chưa kịp thông báo thì anh ta đột nhiên lắp một chiếc camera trong phòng ngủ chính.
Tối đó, tôi nghe thấy anh ta thề thốt qua điện thoại:
"Anh sẽ không động vào cô ta nữa, mật khẩu tài khoản anh đều gửi cho em rồi, em có thể đăng nhập kiểm tra bất cứ lúc nào."
"Anh quyết định, vì thủ thân vì tình."
Nhìn khuôn mặt hăng hái, ửng hồng của anh ta, tôi lặng lẽ bỏ tờ giấy chẩn đoán vào máy hủy tài liệu.
Vì yêu mà thủ thân...
Ừm, vậy thì thủ cả đời đi.
01
Khi mấy chữ "ALS*" trên tờ chẩn đoán của Hạ Tư Minh đập vào mắt, tôi suýt chút nữa đứng không vững.
(Bệnh xơ cứng teo cơ một bên, hay hội chứng ALS (Amyotrophic Lateral Sclerosis), là một bệnh lý liên quan đến hệ thống thần kinh, ảnh hưởng đến các tế bào thần kinh trong não và tủy sống, gây mất kiểm soát cơ bắp. Bệnh thường bắt đầu với cơn co giật cơ, yếu ở một bên chi hoặc nói chậm. Bệnh xơ cứng teo cơ bên trái ảnh hưởng chủ yếu đến các nhóm cơ bên trái của cơ thể. Cuối cùng, bệnh ảnh hưởng đến toàn bộ quá trình kiểm soát các cơ cần thiết để di chuyển, nói, ăn và thở. Hiện nay chưa có cách điều trị cho căn bệnh này.)
Ba tháng trước, Hạ Tư Minh bị ngã khi leo núi, trong thời gian nằm viện, tôi đã đặc biệt nhờ bác sĩ kiểm tra toàn diện, vốn là muốn yên tâm, không ngờ lại nhận được kết quả như vậy.
"Bệnh xơ cứng teo cơ một bên hiện tại không thể chữa khỏi hoàn toàn, chỉ có thể dùng thuốc làm chậm quá trình bệnh, nhưng kết quả cuối cùng là không thể đảo ngược."
Ánh mắt bác sĩ nhìn tôi lộ vẻ thương cảm.
Hạ Tư Minh mới ngoài ba mươi, đẹp trai phong độ, trẻ trung sung sức, sự nghiệp thành đạt.
Là một luật sư ly hôn nổi tiếng trong nước, anh ta thông minh quyết đoán, bình tĩnh lý trí, là tinh anh trong giới tinh anh; cuộc sống riêng tư giản dị quy củ, thích tập thể hình và leo núi, cực kỳ chú trọng chất lượng cuộc sống.
Nghĩ đến một người như anh ta, sau này sẽ trở thành một bệnh nhân xơ cứng teo cơ không thể tự chăm sóc bản thân, tôi thực sự không nỡ tưởng tượng.
Ngồi bên đường, nhìn dòng người qua lại tấp nập, một lúc lâu sau, tôi từ từ đứng dậy.
Tôi đã suy nghĩ kỹ.
Đã là vợ chồng, thì nên cùng tiến cùng lùi, bất kể sau này anh ta có trở thành thế nào, tôi sẽ cùng con trai và anh ta đối mặt.
Về đến nhà, trời đã tối.
Con trai Nhất Hiên yên lặng ngồi trong phòng riêng đánh cờ vây, thằng bé bảy tuổi đã đạt trình độ cờ vây ngũ đẳng, từng được đài truyền hình phỏng vấn là "thần đồng".
"Con ăn cơm chưa?"
Tôi điều chỉnh lại tâm trạng, dịu dàng hỏi con.
"Con ăn rồi, hôm nay dì giúp việc nấu canh sườn củ sen."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Thằng bé không nhìn tôi, chỉ chăm chú nhìn bàn cờ.
"Bố đâu rồi con?"
"Bố đi chạy bộ rồi ạ."
Nhất Hiên tính cách trầm lặng, nói năng ngắn gọn.
Giống cả tôi và bố nó.
Hai tiếng sau, tôi đang dựa vào giường do dự không biết có nên nói cho Hạ Tư Minh biết bệnh tình hay không thì anh ta về.
Một thân đồ thể thao màu đen, khí thế hiên ngang, gọn gàng nhanh nhẹn.
Tôi lập tức có chút lo lắng, "Ngoài trời nhiệt độ có mấy độ thôi, sao anh lại mặc ít thế?"
Trong những điều cần chú ý mà bác sĩ dặn dò hôm nay có một điều, bệnh nhân xơ cứng teo cơ một bên bị teo cơ nên sản sinh nhiệt ít hơn, không được để bị lạnh, nếu không sẽ làm bệnh tình tiến triển nhanh hơn.
Hạ Tư Minh mặt không biểu cảm, nhàn nhạt nói:
"Chạy bộ đều như vậy."
Anh ta tự mở hộp đồ trong tay, lấy ra một chiếc camera, đặt lên tủ đối diện để điều chỉnh.
Chĩa thẳng vào giường.
Tôi có chút nghi hoặc.
"Sao tự nhiên lại lắp camera?"
"Gần đây có mấy vụ trộm, có camera an toàn hơn."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Không sợ lộ bí mật riêng tư sao?"
Tôi do dự hỏi, dù sao Hạ Tư Minh là người cực kỳ coi trọng sự riêng tư cá nhân.
Anh ta liếc tôi một cái, khẽ cười:
"Bí mật riêng tư? Ai thèm xem bí mật riêng tư của cô?"
Trong lòng tôi đủ loại cảm xúc đan xen, không muốn tranh cãi với anh ta.
Trước khi ngủ, anh ta nằm xuống quay lưng về phía tôi, nằm rất xa, rõ ràng là dáng vẻ mệt mỏi không muốn nói chuyện.
Tôi khẽ thở dài trong lòng.
Anh ta vừa kết thúc một vụ án ly hôn của người nổi tiếng gây xôn xao dư luận, áp lực giảm đột ngột, cứ để anh ta thư giãn một chút đã.