Thủ Thân Vì Tình

Chương 2



Nửa đêm, lòng tôi bất an, đột nhiên tỉnh giấc.



Bên cạnh giường trống không, Hạ Tư Minh không có ở đó.



Trong lòng bỗng có chút hoảng hốt, tôi xuống giường đi tìm anh ta.



Ngoài ban công, anh ta mặc bộ đồ ngủ mỏng manh, đứng trong gió đêm gọi điện thoại.



Tôi vội vàng cầm áo khoác đi qua.



"Anh sẽ không động vào cô ta nữa..."



Tiếng nói nhỏ nhẹ truyền đến, bước chân tôi khựng lại.



"Mật khẩu và tài khoản anh đều gửi cho em rồi, em có thể đăng nhập kiểm tra bất cứ lúc nào."



"Anh quyết định, vì yêu mà giữ thân."



Qua lớp kính, tôi sững sờ nhìn Hạ Tư Minh.



Trên khuôn mặt vốn lạnh lùng thờ ơ của anh ta, lại trào dâng cảm xúc mãnh liệt.



Nhìn khuôn mặt hăng hái, ửng hồng của anh ta, trong đầu tôi dần dần hiểu ra logic trong lời nói kia.



Trong khoảnh khắc đó, tôi có cảm giác như đột nhiên không nhận ra anh ta nữa.



02



Hạ Tư Minh là người có nhu cầu rất lớn trong chuyện chăn gối.



Ban ngày cấm dục tự kỷ luật, ban đêm đòi hỏi rất nhiều.



Mấy năm gần đây, áp lực của anh ta tăng lên đột ngột, nói năng làm việc không thể không cẩn trọng tỉ mỉ, kín kẽ không có sơ hở, cũng vì vậy mà càng ngày càng biến mình thành chế độ khép kín.



Chỉ có những giây phút ân ái quấn quýt ban đêm, khi anh ta thở hổn hển bên tai lúc động tình, tôi mới có thể tìm lại được hình dáng của cậu thiếu niên đỏ mặt khi nhìn thấy tôi ngày xưa.



Chúng tôi là bạn học cùng lớp thạc sĩ, anh ta theo đuổi tôi.



Chàng trai lạnh lùng kiêu ngạo, duy chỉ có ánh mắt nóng bỏng, giọng nói run rẩy dành cho tôi, tôi nhanh chóng sa vào lưới tình.



Sau đó, tôi ở lại trường làm giảng viên, dạy môn tâm lý học. Anh ta bắt đầu từ vị trí luật sư được trả lương, một đường thăng tiến lên làm đối tác, trở thành luật sư ly hôn nổi tiếng toàn quốc, thu nhập hàng chục triệu một năm.



Về tính cách, chúng tôi có rất nhiều điểm tương đồng:



Ổn định về mặt cảm xúc, lý trí thực tế, khách quan bình tĩnh, coi trọng chất lượng cuộc sống, sẵn sàng nỗ lực vì lý tưởng.



Tôi có công việc ổn định, có thể chăm sóc con cái và gia đình; anh ta sự nghiệp thành đạt, trong lĩnh vực chuyên môn thăng tiến vượt bậc. Kết hôn tám năm, chúng tôi tôn trọng lẫn nhau, cùng nhau phát triển, sống trong căn hộ cao cấp rộng lớn, có một cậu con trai được mệnh danh là "thần đồng" rất ngoan ngoãn.



Có thể nói, là một gia đình mà ai cũng ngưỡng mộ.



Nhưng nửa năm trước, anh ta đột nhiên có một số thay đổi.



Anh ta có thói quen chạy bộ đêm.



[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Trước đây luôn là tám giờ ra ngoài, chín giờ về nhà, tắm rửa xong là nửa tiếng thời gian dành cho gia đình.



Không bao giờ thay đổi.



Nhưng nửa năm trước, anh ta đột nhiên bảy giờ đã ra ngoài, mười giờ mới về, về đến nhà dường như rất mệt, tắm xong liền lên giường, thời gian dành cho gia đình đương nhiên bị hủy bỏ.



Tôi hỏi anh ta tại sao chạy bộ đêm lại lâu như vậy.



Anh ta mím môi nhàn nhạt nói, "Vụ án không có manh mối, ở ngoài lâu hơn một chút đầu óc sẽ tỉnh táo hơn."



Lao động trí óc đôi khi còn mệt hơn lao động chân tay.



Tôi hiểu.



Sau đó, anh ta dường như đột nhiên mất hứng thú với chuyện chăn gối, tôi cho rằng là do áp lực quá lớn ảnh hưởng đến cơ thể anh ta, sợ anh ta tổn thương lòng tự trọng, ngoài miệng không nhắc đến, nhưng trong lòng rất lo lắng cho anh ta.



Cũng vì vậy mà khi anh ta bị ngã phải nhập viện, tôi đã hết sức khuyên anh ta dứt khoát bỏ công việc để nghỉ ngơi một thời gian, đồng thời nhờ bác sĩ kiểm tra toàn diện cho anh ta.



Nhưng bây giờ xem ra, tình hình không giống như tôi nghĩ...



Tôi nằm lại trên giường, trong bóng tối mở to mắt, tĩnh lặng nhìn trần nhà.



Những lời anh ta vừa nói khiến tôi xa lạ, biểu cảm trên khuôn mặt anh ta càng khiến tôi cảm thấy không chân thực.



Đến nỗi sau khi liên tiếp chịu hai đả kích lớn trong ngày hôm nay, sự tò mò mãnh liệt lại lấn át cả cảm xúc đáng lẽ phải đau lòng, tức giận.



Tôi thực sự tò mò.



Rốt cuộc người phụ nữ ở đầu dây bên kia là người như thế nào, lại khiến Hạ Tư Minh, người mà mấy năm nay đã luyện được sự lạnh lùng lý trí đến cực điểm.



Trở thành bộ dạng như vậy?



Tôi làm việc trước nay luôn thẳng thắn.



Tối hôm sau, tôi bỏ thuốc ngủ vào sữa của anh ta.





03



Anh ta ngủ say, tôi cầm ngón tay anh ta mở khóa điện thoại.



Tìm số điện thoại gọi lúc nửa đêm hôm qua, nhìn một hồi, một dây thần kinh nào đó trong não tôi bắt được tín hiệu.



Số điện thoại này tôi đã từng thấy.



Ba tháng trước, sau khi Hạ Tư Minh bị ngã khi leo núi phải nhập viện, tôi đã tìm cảnh sát để xin số điện thoại liên lạc của người đầu tiên phát hiện anh ta báo cảnh sát, muốn bày tỏ lòng cảm ơn.



Cảnh sát đã cho tôi số điện thoại này.



Trí nhớ của tôi cực tốt, đặc biệt nhạy cảm với những con số.



Sẽ không nhớ nhầm.



 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com