Tiền Bối Xin Hãy Uống Thuốc

Chương 23






 

Mễ Nghiên lên tiếng trước: "Tiểu Mộ, cậu xem quảng cáo này đi, Khiêm ca trong đó thật sự quá đẹp trai."

 

"Tục không chịu được!" Tôi cúi đầu hừ một tiếng.

 

"Đúng rồi, tối qua Khiêm ca rốt cuộc đã nói gì với cậu thế?" Mễ Nghiên lại tò mò hỏi.

 

Tôi trong lòng có quỷ, liếc Mễ Nghiên một cái, ho khan vài tiếng, làm bộ đứng đắn nói: "Không có gì. Còn có thể nói gì chứ? Chính là cổ vũ tớ phải nỗ lực tập luyện, tranh thủ thi đấu giành được thứ hạng."

 

"Thật không? Tớ cứ cảm thấy cậu tối qua sau khi về ký túc xá không bình thường lắm." Mễ Nghiên kỳ quái thăm dò.

 

"Tớ còn thấy cậu không bình thường đấy." Tôi phản bác.

 

Tiểu Kiều ra sức cắn một miếng quẩy, miệng dính đầy dầu mỡ, hàm hồ nói: "Tớ thấy hai người các cậu đều không bình thường."

 

"Cái gì?"

 

"Cái gì?"

 

Tôi và Mễ Nghiên đồng thanh kêu lên. Lúc này, Đại Kiều điềm nhiên đặt đũa xuống, nghiêm túc nói: "Hôm qua tớ nghe ngóng được hai tin tức từ ký túc xá nam số hai."

 

"Tin tức gì?" Tiểu Kiều rất nể tình hỏi trước.

 

"Hôm qua, trong lúc ký túc xá nam số hai bị mất điện nửa tiếng đã xảy ra hai chuyện lớn. Một là học bá không ăn khói lửa nhân gian ôm một cô gái mặc váy ngắn, hai là nam thần khoa Luật đang tắm thì bị một nữ sinh vô lại có diễm phúc nhìn trộm."

 

Ký túc xá nam hôm qua chắc chắn có nội gián! Còn nữa, xưng hô "nữ sinh vô lại" này không thích hợp với tôi chút nào!

 

Nghe xong lời Đại Kiều, mặt Mễ Nghiên lập tức sa sầm xuống, từ từ quay mặt lại, mang theo vẻ mặt oán giận nhìn tôi. Tôi lập tức giải thích: "Tớ thề, chuyện cậu và Tiểu Đinh ôm nhau tuyệt đối không phải tớ nói với Đại Kiều."

 

Đại Kiều, Tiểu Kiều lập tức ném ánh mắt về phía Mễ Nghiên. Tôi hung hăng vỗ đầu mình một cái, vội vàng giải thích: "Thật ra cũng không có gì, chỉ là Mễ Nghiên bị dọa sợ, cho nên mới ôm Tiểu Đinh."

 

"Dọa sợ?"

 

"Ký túc xá của Cố Khiêm Chi có một con nhện rất lớn. Mễ Nghiên sợ quá, liền ôm lấy Tiểu Đinh." Tôi giải thích.

 

"Là Tiểu Đinh ôm tớ, không phải tớ ôm Tiểu Đinh!" Mễ Nghiên phản bác.

 

Bây giờ giải thích chuyện này thật sự có ý nghĩa sao?

 

"Tớ và Tiểu Đinh tuyệt đối trong sạch! Xin đấy, cả thế giới đều biết người tớ thích là Cố Khiêm Chi!" Mễ Nghiên thành khẩn nói thêm.

 

"Vậy chuyện kia thì sao? Chẳng lẽ nữ sinh vô lại đó là..." Tiểu Kiều nghi ngờ chuyển ánh mắt sang người tôi.

 

Tôi bật dậy, tức giận  nói: "Rốt cuộc là nữ sinh vô lại nào nhìn trộm nam thần khoa Luật? Đúng là trời đất không dung!"

 

"Còn nữa, rốt cuộc là nam thần nào bị nhìn trộm?" Tôi bổ sung thêm một câu, dáng vẻ vô cùng kích động.

 

Mễ Nghiên, Đại Kiều và Tiểu Kiều đều bị phản ứng kịch liệt của tôi làm cho kinh ngạc. Tiểu Kiều ngẩn ra, kéo kéo góc áo tôi nói: "Đừng kích động như vậy, ngồi xuống từ từ nói."

 

Tôi bưng ly sữa đậu nành trên bàn lên uống ừng ực, cố gắng giữ bình tĩnh.

 

"Chỉ cần nữ sinh vô lại kia nhìn trộm người không phải Khiêm ca là được rồi! Nếu không... nếu không tớ rất có thể sẽ phát điên muốn móc mù hai mắt cô ta!"

 

Mễ Nghiên hung thần ác sát giơ ngón trỏ và ngón giữa lên làm động tác móc mắt, tôi bị sặc sữa đậu nành ho khan không ngừng, cô ấy tốt bụng vỗ lưng cho tôi, lại nói: "Tiểu Mộ, không phải cậu và Khiêm ca có quan hệ rất tốt sao? Thường xuyên cùng nhau ăn cơm, cùng nhau chơi..."