Tiên Lộ Kỳ Duyên
Thiên Kiếm Tông Bóng Tối Dưới Nhẫn Đạo
Bên ngoài, Thiên Kiếm Tông rực rỡ như ánh dương, Nhẫn Đạo lan rộng khắp tu chân giới, hàng vạn tu sĩ quỳ bái, vô số tông môn tranh nhau quy phục.
Nhưng không ai biết…
Trong bóng tối, một thế lực ngầm đáng sợ đang tồn tại.
Tầng hầm bí mật dưới Thiên Kiếm Tông
Bên dưới đại điện uy nghi, có một tầng hầm được ẩn giấu trong không gian gấp.
Nơi đây không có ánh sáng, chỉ có hàng trăm bóng người đứng lặng lẽ, khí tức lạnh lẽo, sát ý ẩn sâu trong từng hơi thở.
Họ không phải là đệ tử bình thường.
Họ là "Hắc Nhẫn" đội sát thủ tuyệt mật của Thiên Kiếm Tông.
Một giọng nói trầm thấp vang lên:
Mục tiêu tiếp theo là Huyết Ảnh Tông, tiêu diệt toàn bộ, không chừa một ai.
Ầm!
Trong bóng tối, từng đôi mắt đỏ rực lóe lên, không một ai phản đối.
Bọn họ không cần biết lý do.
Bọn họ chỉ biết… lệnh từ trên ban xuống, tất cả phải thực thi.
Nhẫn không có nghĩa là không động thủ.
Nhẫn là… ẩn nhẫn, chờ thời cơ giết chóc!
Bàn cờ trong bóng tối
Trong một gian phòng bí mật khác, Trần Bất Nghi ngồi trước một bàn cờ, đối diện hắn là Nam tử áo đen, thân phận thần bí, chưa ai biết rõ.
Nam tử áo đen nhẹ giọng cười:
Ngươi giảng Nhẫn Đạo với thiên hạ, nhưng trong bóng tối lại nuôi dưỡng sát thủ. Chưởng môn Thiên Kiếm Tông, rốt cuộc ngươi muốn gì?
Trần Bất Nghi phe phẩy quạt, ung dung đáp:
Thiên hạ đều đã tin vào Nhẫn Đạo… nhưng có những thứ, chỉ tin thôi thì chưa đủ.
Có kẻ muốn chống lại Thiên Kiếm Tông, chúng ta sẽ nhẫn… cho đến khi chúng không còn cơ hội tồn tại.
Nam tử áo đen cười khẽ, thả một quân cờ xuống bàn:
Ta thích cách chơi của ngươi.
Tu chân giới rung chuyển!
Chỉ trong một đêm, ba đại tông môn đối đầu với Thiên Kiếm Tông đột ngột biến mất!
Không ai biết chuyện gì đã xảy ra.
Không ai tìm được dấu vết nào.
Chỉ có một tin đồn lan truyền trong bóng tối:
Kẻ nào chống lại Nhẫn Đạo… sẽ không còn tồn tại trên thế gian.
Từ đó về sau, không một ai dám nghi ngờ Thiên Kiếm Tông nữa.
Nhẫn Đạo vẫn là ánh sáng soi rọi thiên hạ…
Nhưng dưới ánh sáng ấy, bóng tối ngày càng sâu thẳm.
Thiên Kiếm Tông Bóng Tối Không Thể Chạm Tới!
Bên ngoài, Nhẫn Đạo vẫn lan rộng, Thiên Kiếm Tông ngày càng trở nên thịnh vượng.
Bên trong, một thế lực ngầm đang lặng lẽ cắt đứt từng cái cổ của kẻ dám chống đối.
Không ai thấy.
Không ai biết.
Không ai dám nói.
Đêm huyết sát Tiêu diệt Vô Không Cốc!
Nửa đêm.
Vô Không Cốc một thế lực ẩn thế hàng ngàn năm, vốn tưởng có thể lặng lẽ quan sát thời cuộc.
Nhưng đúng vào giờ tý…
ẦM!
Cả Vô Không Cốc bốc cháy!
Sát khí tràn ngập thiên địa, từng bóng đen lao vụt qua không trung, hệt như ác quỷ đến từ cửu u!
Một trưởng lão Vô Không Cốc gào lên:
Không thể nào! Chúng ta chưa từng đắc tội Thiên Kiếm Tông!
Nhưng câu trả lời hắn nhận được chỉ là một lưỡi kiếm lạnh băng cắt qua cổ!
Đừng tìm lý do. Một giọng nói lạnh như băng vang lên.
Chưởng môn của ta đã ra lệnh, ngươi chỉ cần chết là đủ.
Hắc Nhẫn… không cần lý do.
Bọn họ không phải người, mà là công cụ của Thiên Kiếm Tông!
Trong bóng tối Bàn tay giấu kín
Một đêm sau khi Vô Không Cốc bị diệt, tin tức lan truyền khắp tu chân giới.
Không ai biết ai đã ra tay.
Không có dấu vết.
Không có lời cảnh báo.
Không có bất kỳ manh mối nào.
Chỉ có một câu duy nhất được truyền đi trong giới lão quái vật:
Khi Thiên Kiếm Tông nhìn ngươi… nghĩa là ngươi không còn tồn tại.
Tại đại điện Thiên Kiếm Tông
Hoàng Bất Bại nhấp một ngụm trà, nhíu mày:
Chưởng môn, chẳng lẽ chúng ta cứ tiếp tục như vậy?
Trần Bất Nghi vẫn điềm nhiên phe phẩy quạt, nhìn về bầu trời xa xa.
Càng nhiều người tin vào Nhẫn Đạo, chúng ta càng dễ kiểm soát.
Hắn đặt quạt xuống, ánh mắt lóe lên hàn quang:
Nhưng để giữ vững đức tin của họ… đôi khi cần phải có kẻ biến mất.
Hoàng Bất Bại im lặng, rồi khẽ thở dài.
Hắn biết…
Thiên Kiếm Tông không chỉ nắm giữ Nhẫn Đạo.
Mà còn nắm giữ sinh tử của cả tu chân giới!
Thiên Kiếm Tông Ánh Sáng và Bóng Tối Đụng Độ!
Tu chân giới tưởng rằng Nhẫn Đạo chỉ là một con đường tĩnh lặng.
Nhưng những kẻ thật sự hiểu Thiên Kiếm Tông đều biết…
Đằng sau ánh sáng là vực sâu.
Đêm Cuối Cùng Của Ma Long Tông!
Nửa đêm.
Tại Ma Long Tông, một đại ma đầu Hóa Thần trung kỳ Độc Long Chân Nhân đang ngồi trong động phủ, sắc mặt u ám.
Hắn nhìn tấm lệnh bài trong tay, ngón tay run rẩy.
"Thiên Kiếm Tông gửi cho ta lệnh Nhẫn Đạo… bọn chúng muốn ta quy phục?"
Hắn cười lạnh.
"Nực cười! Một đám giả nhân giả nghĩa, ta đã tu luyện Hắc Long Đại Pháp ngàn năm, há lại cúi đầu trước bọn ngươi?"
Bỗng nhiên…
Tất cả đèn trong động phủ vụt tắt.
Không gian trở nên tĩnh lặng một cách đáng sợ.
Hắn lập tức đứng bật dậy, linh thức quét ra bốn phương tám hướng nhưng…
Không có gì cả.
Không có khí tức địch nhân.
Không có sát khí.
Không có bất kỳ dấu hiệu nào của kẻ đột nhập.
Nhưng bản năng của hắn lại gào thét điên cuồng!
Có thứ gì đó đang rất sai.
ẦM!
Bỗng nhiên, một bóng đen từ trong chính bóng tối của hắn bước ra!
Một kẻ mặc hắc y, toàn thân không chút hơi thở, tựa như đã hoà vào hư vô.
Chỉ có đôi mắt…
Đỏ như máu!
"Hắc Nhẫn..." Độc Long Chân Nhân run rẩy, trán đổ mồ hôi lạnh.
Hắn biết.
Nếu kẻ này xuất hiện trước mặt hắn…
Nghĩa là hắn đã chết.
"Chậm rồi."
Hắc Nhẫn khẽ nói, giọng điệu bình thản như nói về thời tiết.
Chỉ một tích tắc sau…
Sát khí bùng nổ!
Trận chiến trong bóng tối!
ẦM!
Độc Long Chân Nhân rống lên, thi triển Hắc Long Hóa Thân, biến thành một con cự long đen kịt, xuyên phá cả động phủ, lao thẳng lên trời!
Nhưng vừa ra ngoài…
"Không có bầu trời."
Hắn sững sờ.
Những vì sao đã biến mất.
Cả bầu trời bị thay thế bằng một không gian đen kịt vô tận.
"Ảo cảnh?"
Không.
"Đây là Nhẫn Vực của Thiên Kiếm Tông..."
Hắn chưa kịp phản ứng
Xoẹt!
Cơ thể hắn bị cắt làm ba mảnh mà hắn còn chưa kịp thấy đối thủ ra tay thế nào!
Lần đầu tiên trong đời, hắn cảm thấy tuyệt vọng.
Hắn muốn nói gì đó… nhưng ánh sáng trước mắt hắn đã tắt.
Hắc Nhẫn một kiếm, một mạng.
Tại đại điện Thiên Kiếm Tông
Một tin báo khẩn cấp được đưa đến tay Trần Bất Nghi.
"Độc Long Chân Nhân đã bị xử lý."
Hắn đọc xong, không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gấp lại, đặt sang một bên.
Hoàng Bất Bại đứng bên cạnh, sắc mặt ngưng trọng:
"Chưởng môn, cứ tiếp tục thế này, các tông môn khác sớm muộn cũng sinh nghi..."
Trần Bất Nghi nhàn nhã nhấp một ngụm trà, khẽ cười:
"Khi một con hổ đi săn, bầy cừu có thể nhận ra sao?"
Hắn đặt chén trà xuống, ánh mắt sắc bén như lưỡi kiếm:
"Càng nhiều người tin vào Nhẫn Đạo... thì càng ít người nhận ra họ đã bị khống chế."
"Cứ để họ ca tụng chúng ta."
"Còn kẻ nào không chịu ca tụng... thì tự khắc biến mất."
Thiên Kiếm Tông Cuộc Phản Kháng Đầu Tiên!
Cả tu chân giới tưởng rằng Thiên Kiếm Tông là con đường duy nhất.
Nhưng có một kẻ… dám nói không!
Huyết Ảnh Thánh Địa Tử Thành Cuối Cùng
Tại sâu trong Huyết Ảnh Thánh Địa, một nơi được mệnh danh là bóng tối vĩnh cửu, các lão tổ đang tụ tập.
Giữa đại điện, Huyết Tàn Lão Quỷ, một tồn tại Hóa Thần hậu kỳ, đập mạnh bàn, giọng đầy phẫn nộ:
Ta không tin! Lẽ nào chúng ta chỉ có thể cúi đầu trước Nhẫn Đạo?! Một đám giả nhân giả nghĩa lại có thể hủy diệt tu chân giới?!
Bên cạnh hắn, Bạch Vô Hồn, kẻ mạnh nhất dưới trướng, trầm giọng:
Ba tông môn lớn đã bị diệt, tất cả đều không có dấu vết.
Kẻ ra tay… không phải đệ tử bình thường của Thiên Kiếm Tông. Chúng ta đang đối đầu với thứ mà chúng ta chưa từng thấy trước đây.
Cả đại điện chìm trong im lặng.
Họ đều biết.
Bóng tối của Thiên Kiếm Tông… đáng sợ hơn những gì thế nhân nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com