Tiên Lộ Kỳ Duyên

Chương 5: Nguyên Anh lão quỷ



Một ngày nọ, trong khi toàn bộ tu chân giới vẫn còn chìm đắm trong Nhẫn Đạo, một biến cố bất ngờ xảy ra. 

Một kẻ không tin vào Nhẫn Đạo xuất hiện! 

Hắn là Hàn Tuyệt, một tán tu bí ẩn, mang theo một thanh đại đao màu đen, sát khí cuồn cuộn. 

Tại đại môn Thiên Kiếm Tông, hắn đứng sừng sững, giọng lạnh lùng: 

“Nhẫn nhục? Nhẫn đến bất tử? Một đám ngu muội tự lừa mình dối người! Tu chân là để mạnh mẽ, không phải để nhịn nhục như rùa rút đầu!” 

Lời vừa dứt, cả đại điện Thiên Kiếm Tông rung chuyển. 

Hàng ngàn đệ tử run rẩy. 

Lần đầu tiên trong ba năm qua… có kẻ không tin vào Nhẫn Đạo! 

Trần Bất Nghi khoanh tay, thản nhiên bước ra, ánh mắt vẫn bình tĩnh như nước. 

“Ồ? Ngươi không tin vào Nhẫn Đạo?” 

Hàn Tuyệt cười lạnh: “Chỉ có kẻ yếu mới cần nhẫn. Kẻ mạnh sẽ lấy đao giải quyết tất cả!” 

Lời nói của hắn như sấm vang giữa trời quang. 

Toàn bộ đệ tử Thiên Kiếm Tông bỗng nhiên cảm thấy… có gì đó sai sai. 

Bọn họ… đã nhịn nhục quá lâu rồi sao? 

Bọn họ… thật sự mạnh hơn, hay chỉ đang tự huyễn hoặc? 

Ngay lúc này, Hoàng Bất Bại đột nhiên lẩm bẩm: 

“Chưởng môn… hình như… hắn nói cũng có lý?” 

Trần Bất Nghi chậm rãi quay đầu, ánh mắt hắn trở nên sắc bén. 

Hoàng Bất Bại rùng mình, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. 

Bỗng nhiên  

ẦM! 

Hàn Tuyệt chém một đao, đại điện Thiên Kiếm Tông rung chuyển! 

Một trưởng lão hét lên: 

“Hắn thật sự muốn diệt Thiên Kiếm Tông sao?!” 

Trần Bất Nghi híp mắt, nhưng vẫn không hoảng loạn. 

Hắn chỉ nhẹ nhàng vẫy tay. 

Lập tức, một đệ tử bước ra, khuôn mặt tái nhợt nhưng đầy kiên định. 

Hắn chính là Lý Vô Hối, người đã tu luyện Nhẫn Đạo đến cực hạn! 

Lý Vô Hối chắp tay, thản nhiên nói: 

“Ngươi có thể giết ta, nhưng ta sẽ không phản kháng.” 

Hàn Tuyệt trố mắt

Lý Vô Hối nhắm mắt, mỉm cười: 

“Chỉ cần ta không phản kháng, ngươi sẽ không thể đánh bại ta.” 

Hàn Tuyệt tức giận, chém ra một đao. 

Xoẹt! 

Thanh đao lướt qua, nhưng Lý Vô Hối vẫn đứng đó. 

Hàn Tuyệt mở to mắt. 

Hắn… không có một vết thương nào! 

Trần Bất Nghi chậm rãi nói: 

“Nhẫn đến cực hạn, mọi đòn tấn công đều trở nên vô nghĩa.” 

Hàn Tuyệt nắm chặt đại đao, trong lòng dâng lên một cảm giác đáng sợ. 

Lẽ nào… Nhẫn Đạo thật sự vô địch?!

Thiên Kiếm Tông Nhẫn Đạo Đại Thành! 

Hàn Tuyệt cầm chặt đại đao, gân xanh nổi lên. 

   Không thể nào! Không có ai bất tử! Chỉ có kẻ mạnh mới quyết định tất cả!   

Hắn rống lên một tiếng, bạo phát toàn bộ tu vi, đao ý cuồng bạo bùng nổ, kiếm khí xé rách không gian! 

ẦM ẦM ẦM! 

Đại điện Thiên Kiếm Tông rung chuyển dữ dội, cả ngọn núi chấn động, trời long đất lở! 

Đệ tử Thiên Kiếm Tông sợ hãi lui lại. 

Nhưng Lý Vô Hối… vẫn đứng đó. 

Thậm chí, hắn còn mỉm cười, nhắm mắt, hai tay buông lỏng. 

Nhẫn. 

Nhẫn. 

Nhẫn đến mức thiên địa cũng phải khuất phục! 

"Không thể nào!" Hàn Tuyệt gào lên, bổ một đao cực mạnh xuống Lý Vô Hối. 

Xoẹt! 

Không có tiếng máu chảy. 

Không có tiếng hét đau đớn. 

Lý Vô Hối vẫn đứng nguyên tại chỗ. 

Hàn Tuyệt mở to mắt, cả người run rẩy. 

Thanh đao của hắn… xuyên qua cơ thể Lý Vô Hối… nhưng không gây ra một vết thương nào! 

   Đây… Đây là gì?!   

Trần Bất Nghi chậm rãi cười, quạt giấy phe phẩy trong tay, thản nhiên nói: 

"Ngươi có biết… vì sao Thiên Kiếm Tông lại là vô địch hay không?" 

Hàn Tuyệt không thể tin nổi nhìn lại bàn tay mình. 

Sát khí của hắn… đang dần tan biến! 

Sự giận dữ của hắn… cũng đang nhạt đi! 

Càng nhìn Lý Vô Hối, hắn càng cảm thấy  

   Chẳng lẽ… ta thực sự sai rồi sao?   

Bất giác, đại đao trong tay hắn rơi xuống đất. 

KENG! 

Hắn lảo đảo quỳ xuống. 

"Ta… Ta không thể đánh bại các ngươi..." 

Một luồng linh quang bừng lên trong mắt hắn. 

Một suy nghĩ mới hình thành. 

Nhẫn. 

Nhẫn mới là con đường đúng đắn! 

Hàn Tuyệt run rẩy nhìn Trần Bất Nghi, giọng khàn khàn: 

   Chưởng môn… Xin hãy thu nhận ta làm đệ tử!   

ẦM!!! 

Khoảnh khắc này, cả tu chân giới chấn động! 

Đao đạo cường giả Hàn Tuyệt quy y Nhẫn Đạo! 

Từ đó về sau, không còn ai dám nghi ngờ sức mạnh của Thiên Kiếm Tông nữa. 

Nhẫn Đạo, vô địch thiên hạ!

Tiếp

Thiên Kiếm Tông Nhẫn Đạo Vô Địch! 

Tin tức Hàn Tuyệt quy y Nhẫn Đạo như một cơn bão càn quét khắp tu chân giới. 

Các tông môn khác khiếp sợ. 

Những đại năng từng chế giễu Nhẫn Đạo nay lại bắt đầu run rẩy suy nghĩ. 

"Chẳng lẽ… chúng ta sai rồi sao?" 

"Không thể nào! Không thể nào! Một tông môn dựa vào 'nhẫn' mà có thể vô địch?" 

Nhưng dù họ không tin, sự thật vẫn bày ra trước mắt. 

Hàn Tuyệt, người từng cuồng ngạo nhất, nay lại quỳ dưới chân Trần Bất Nghi, cam tâm làm đệ tử Thiên Kiếm Tông! 

… 

Tại đại điện Thiên Kiếm Tông. 

Hàn Tuyệt mặc một bộ đạo bào mới, quỳ xuống, kính cẩn cúi đầu: 

“Đệ tử… bái kiến chưởng môn!” 

Trần Bất Nghi gật đầu, quạt giấy phe phẩy, thản nhiên nói: 

“Từ hôm nay, ngươi là đệ tử nội môn Thiên Kiếm Tông.” 

Hàn Tuyệt hít sâu, trong mắt tràn đầy kiên định. 

Từ nay về sau, hắn không còn là đao tu điên cuồng nữa. 

Hắn muốn bước lên con đường mới… 

Con đường của Nhẫn Đạo! 

Thời đại mới của tu chân giới! 

Từ ngày đó, Nhẫn Đạo lan rộng khắp thiên hạ. 

Các đại tông môn bắt đầu nghiên cứu bí ẩn của Thiên Kiếm Tông. 

Vô số tu sĩ từ khắp nơi kéo đến xin bái sư. 

Trần Bất Nghi chỉ mỉm cười, phất tay một cái, lập tức có một bảng hiệu mới treo lên trước đại môn: 

"TUYỆT ĐỈNH NHẪN ĐẠO PHÍ NHẬP MÔN: 10 VẠN LINH THẠCH" 

Và rồi, hàng loạt tu sĩ… vẫn xếp hàng dài từ Đông Hoang đến Tây Hoang! 

Hoàng Bất Bại đứng bên cạnh, trầm ngâm một lúc rồi hỏi: 

“Chưởng môn, tiếp theo chúng ta làm gì?” 

Trần Bất Nghi khẽ cười, ánh mắt lóe lên tia sáng trí tuệ. 

“Tiếp theo?” 

Hắn vung quạt giấy, giọng nhẹ như gió thoảng. 

“Tiếp theo… chúng ta sẽ mở Nhẫn Đạo Chi Nhất Mạch." 

Hoàng Bất Bại có chút mộng

Trần Bất Nghi thản nhiên tiếp lời: 

"Bán chức danh trưởng lão, giá khởi điểm: 1 tỷ linh thạch." 

… 

Tu chân giới, từ đây bước vào kỷ nguyên mới Kỷ nguyên Nhẫn Đạo!

Thiên Kiếm Tông Nhẫn Đạo Thống Trị! 

Tin tức Thiên Kiếm Tông bán chức danh trưởng lão với giá 1 tỷ linh thạch vừa được công bố, cả tu chân giới như phát điên! 

"Đây… Đây là thật sao?!" 

"Không thể nào! Một chức trưởng lão mà lại có thể mua được?" 

"Nhưng… nếu có thể bước vào Thiên Kiếm Tông, ta sẽ có cơ hội tu luyện Nhẫn Đạo! Lẽ nào… ta sắp bất tử?!" 

Trong vòng ba ngày, hơn một ngàn đại năng, giáo chủ, thánh chủ từ khắp bốn phương tám hướng đổ về, mỗi người đều mang theo linh thạch chất cao như núi. 

Tại Thiên Kiếm Tông, một hàng dài các tu sĩ chen lấn đứng chờ. 

Một lão quái vật Nguyên Anh kỳ, tóc bạc trắng, trán đổ đầy mồ hôi, lo lắng hỏi: 

"Chưởng môn, ngài xem… ta có đủ tư cách làm trưởng lão không?" 

Trần Bất Nghi phe phẩy quạt, nhàn nhã nói: 

"Nhẫn là quan trọng nhất. Nếu ngươi có thể chịu đựng việc vứt bỏ toàn bộ linh thạch mà không chớp mắt, ngươi đã bước vào cảnh giới Nhẫn." 

Lão quái vật run rẩy, nghiến răng móc ra 1 tỷ linh thạch, mắt đỏ bừng nhưng… vẫn nhịn! 

"Ta… Ta nguyện bái nhập Nhẫn Đạo!" 

Cùng lúc đó, ở các tông môn khác… 

Một cuộc khủng hoảng bắt đầu diễn ra. 

Minh Nguyệt Thánh Địa: "Không xong rồi! Đệ tử chúng ta chạy hết sang Thiên Kiếm Tông!" 

Ma Môn: "Ta luyện ma công mấy ngàn năm, vậy mà bây giờ môn nhân đều muốn nhẫn?! Có còn thiên lý không?!" 

Thiên Kiếm Tông… đang hủy diệt toàn bộ quy tắc tu chân giới! 

Đại lễ Nhẫn Đạo! 

Một tháng sau, Thiên Kiếm Tông chính thức tổ chức đại lễ Nhẫn Đạo, công bố tông môn chính thức bước vào thời kỳ đỉnh cao. 

Hơn 10 vạn tu sĩ quỳ trước đại điện, hô vang: 

"Nhẫn Đạo vô địch!" 

"Nhẫn đến tận cùng, vạn pháp không xâm!" 

"Thiên Kiếm Tông vĩnh sinh bất diệt!" 

Trần Bất Nghi đứng trên cao, nhìn xuống biển người, nhẹ nhàng vung tay. 

“Bắt đầu từ hôm nay, mọi đệ tử Thiên Kiếm Tông đều có thể mở cửa hàng Nhẫn Đạo! Công pháp, đan dược, trận pháp… tất cả đều có thể bán!” 

Hoàng Bất Bại đứng bên cạnh, hưng phấn đến phát run: 

"Chưởng môn… vậy có phải chúng ta sắp trở thành tông môn giàu nhất tu chân giới không?" 

Trần Bất Nghi cười nhẹ: 

"Giàu ư? Chúng ta đã là thiên hạ vô địch rồi." 

… 

Từ đó về sau, tu chân giới không còn giống như trước nữa. 

Thiên Kiếm Tông… thống trị toàn bộ tu chân giới! 

Nhẫn Đạo… vô địch thiên hạ!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com