Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1013: Mặc cả (p2)



Đây không phải nói yêu cầu của Đường Kiếp có bao nhiêu tham lam, bởi vì mấy thứ đó rất bình thường, tỷ như các loại linh cốc, hạt giống linh thảo, một ít linh mộc lâu năm, còn có các loại yêu vật ấu sinh, ….

Cũng không đáng giá nhưng lại vô cùng toàn diện, gần như một lưới bắt hết tất cả linh thực, yêu vật trong Tê Hà Giới, hơn nữa số lượng lại vô cùng khổng lồ. Tỷ như hạt giống Nga Mi đại chủng tử phải năm trăm cân, hạy giống Hồng Lệ phải bảy trăm cân, hạt giống Tử Thử phải tám trăm cân,…. Cái này cũng mới nói về lương thực, về phần các vật khác, số lượng lại càng nhiều hơn.

Thoạt nhìn Đường Kiếp giống như muốn một lưới bắt hết hạt giống trong Tê Hà Giới, cũng khó trách Thất Tuyệt Môn phải hít vào một ngụm khí lạnh.

Quý Thanh Phong run rẩy nói:
- Mấy thứ này có phải hơi nhiều không?

Đường Kiếp không nhanh không chậm nói:
- Thất Tuyệt Môn muốn chất lượng, ta muốn số lượng, theo như nhu cầu thôi.

Thân Bắc Vọng trầm tư một lát, nói:
- Nhiều đồ vật như vậy, chẳng lẽ Đường huynh đệ muốn tự mình xây dựng một động tiên?

Mấy thứ này khẳng định không phải dùng cho mình, thứ Đường Kiếp muốn ăn cả mười ngàn năm cũng không hết, vậy cũng chỉ có thể giải thích là vì muốn tự xây dựng động tiên.

Bất quá hắn thân là thiếu chủ của Tẩy Nguyệt phái, lại lấy được đặc quyền có thể tự do xuất nhập Thủy Nguyệt Động Thiên, lại có Bí Cảnh vạn năm trong tay, còn muốn tự xây dựng động tiên làm gì.

Đường Kiếp ngẫm nghĩ một chút, cũng không giấu diếm, trực tiếp lấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ ra.

Vật này là do Thất Tuyệt Môn tặng, tự nhiên vô cùng quen thuộc, thời khắc này vừa thấy liền phát hiện bất thường.

Quý Thanh Phong xem đi xem lại nhiều lần, lúc này mới phát hiện bên trong có chỗ thần dị, kinh sợ nói:
- Không ngờ lại thành một thế giới nhỏ, điều này sao có thể?

Đường Kiếp cũng không giấu diếm mọi người, nói:
- Mọi người cũng biết Tẩy Nguyệt phái ta có nhiều nhất chính là thần vật vũ tinh.

Mọi người lúc này mới hiểu ra, Thân Bắc Vọng gật gật đầu:
- Vũ tinh là thần vật không gian, có thể thay đổi vạn vật, có vật ấy, khó trách Sơn Hà Xã Tắc Đồ có thể hóa thành thế giới nhỏ. Đường tiểu huynh đệ có bảo bối này, cũng khó trách muốn nó phát huy. Tuy nhiên, tuy tác dụng của thế giới nhỏ này lớn nhưng lượng tiến vào cũng lớn, trước khi nó phát huy tác dụng thật sự của mình cần bỏ vào khá nhiều, có thể trở thành gánh nặng của ngươi!

- Cho nên mới cần mọi người hỗ trợ. Ta cung cấp dược vật mà quý phái cần nhất, quý phái thì cung cấp tài nguyên cơ bản cho ta, thế nào?
Đường Kiếp thu Xã Tắc Đồ hỏi.

- Cái này…
Mọi người đều do dự.

Tuy Đường Kiếp muốn đều là linh vật bình thường, nhưng số lượng thật sự quá lớn, thật sự là toàn bộ mọi thứ, muốn có hết cũng cần phí rất nhiều tiền tài.

Theo phương diện này mà nói, Đường Kiếp kỳ thật vẫn là ra một cái giá trên trời, riêng vật lực vô tận kia cũng đủ khiến Thất Tuyệt Môn không sống được.

Tuy nhiên có giá so với vô giá cũng tót hơn, dù sao thứ Đường Kiếp đưa ra hiện tại Tê Hà Giới căn bản không có, mà chỉ cần có giá liền có thể trả giá.

Vì thế kế tiếp, hai bên bắt đầu tranh luận về giá cả, Đường Kiếp cung cấp tài nguyên là cố định, cho nên biến hóa là bên Thất Tuyệt Môn. Hai bên cần vật tư đàm phán, Thất Tuyệt Môn muốn giảm số lượng, vung tay lên liền khiến tài nguyên giảm hai phần ba, Đường Kiếp làm sao chịu, vươn tay nói ta nhiều nhất chỉ bớt năm cân.

Trên đại sảnh Hoa Niên điện nhất thời vang lên tiếng tranh luận không ngớt, cả tổng bộ cứ như vậy cò kè mặc cả như chợ bán thức ăn. Đại khái cũng chỉ có ở trong Thất Tuyệt Môn dày đặc hơi thở thương nhân mới phát sinh chuyện này.

Cùng lúc đó ngoài Hoa Niên điện.

- Cái gì? Đường Kiếp giết đồ đệ của ta, còn có cả Ngọc Tuyền phái?
Một tu giả trung niên sắc mặt đại biến:
- Có chắc không?

- Đã xác nhận, cực kỳ chính xác!
Một gã đệ tử trả lời.

Tu giả trung niên kia đã quay đầu nhìn về phía Hoa Niên điện:
- Thật tốt cho Đường Kiếp nhà người, khinh người quá đáng!

Đã nhanh chóng đi vào trong Hoa Niên điện.

Đi vào trên điện, tu giả trung niên đi tới bên người Quý Thanh Phong, nói vài câu với Quý Thanh Phong.

- Hả? Lại có việc này sao?
Quý Thanh Phong khẽ nhíu mày một chút, lập tức giãn ra, sắc mặt hơi trầm xuống nói với Đường Kiếp:
- Đường tiểu huynh đệ, có một chuyện lão phu muốn hỏi một chút, nghe nói trên người tiểu huynh đệ tới Thất Tuyệt Môn chúng ta, thuận đường còn giết một môn phái nhỏ do Thất Tuyệt Môn chúng ta bảo trợ, giết một gã đệ tử của Thất Tuyệt Môn chúng ta phải không?

- Ồ, ngươi nói là Ngọc Tuyền phái sao? Là ta giết. Bọn họ cướp bóc chung quanh, tác phong làm việc khác người, lại cấu kết với đệ tử quý phái làm việc ác, ta gặp chuyện bất bình liền diệt trừ bọn hắn, chưởng giáo không cần cảm tạ ta.
Đường Kiếp tùy ý trả lời.

Quý Thanh Phong nhíu nhíu mày:
- Nhưng có thế nào thì đó cũng là đệ tử và môn phái của bổn phái.

Đường Kiếp không hề để ý nói:
- Chúng ta mới vừa nói tới chỗ nào rồi?

- Ba trăm cây Hà Quang Mộc nhiều quá, muốn tìm Mộc này ở Tê Hà Giới cũng không phải dễ.

- Ta nhượng bộ một lần, hai trăm cây.

- Nhiều nhất là một trăm cây, mặt khác số lượng của Chức Uyên điểu cũng giảm xuống một trăm, chim này hợp với Quang Mộc, Quang Mộc ngươi cần bấy nhiêu thì cần ba trăm chim làm gì?

- Đồng ý.

Đề tài lại tiếp tục nhiệt tình đàm luận, đối với đệ tử đã chết và Ngọc Tuyền phái không ai hỏi thăm một tiếng, giống như bọn họ chưa từng tồn tại.

Tu giả trung niên kia lặng yên nửa ngày mới hiểu được, hóa ra việc này đã kết thúc.

Mặc cả giằng co suốt ba ngày.

Đường Kiếp phát huy tất cả kinh nghiệm kiếp trước, kiên trì chịu đựng từng chút bào mòn với Thất Tuyệt Môn, tranh giành một chút. Tranh giành càng về sau, ngay cả Thất Tuyệt Môn cũng cảm thấy mệt mỏi, cuối cùng sau khi cắt giảm số lớn tài nguyên đã nhất trí ý kiến với Đường Kiếp.

Dù vậy, tài nguyên còn dư lại cũng cần Thất Tuyệt Môn phát ra số lượng lớn người lục soát mua sắm xung quanh, dự tính phải mất mấy năm mới có thể lấy được vật Đường Kiếp cần.

Đương nhiên Đường Kiếp cũng không vội, dù sao những thứ tài nguyên này cũng đều còn trong cốc, nếu muốn từ nơi ấy lấy ra còn cần thực lực của mình hùng mạnh thêm một bước.

Những ngày tiếp theo, Đường Kiếp ở lại Thất Tuyệt Môn làm khách, đầu tiên tăng thêm tình hữu nghị, dù sao đây cũng chỉ là mua bán một ít vật, cũng không có nghĩa là Đường Kiếp sẽ lấy hết những thứ tốt ra, thứ hai là đợi Vương Tuyệt Diệt, thằng nhãi này còn muốn đánh một trận với Đường Kiếp. Thứ ba kỳ thật vẫn còn chút ít mua bán muốn nói, nhưng là về Thiên Thần Cung.

Nhưng mà so sánh với mua bán Bí Cảnh, chuyện Thiên Thần Cung có vẻ tinh tế hơn rất nhiều. Tất cả mọi người đều biết đối phương là kẻ thù của Thiên Thần Cung, cũng đều nghĩ muốn lấy viện binh mà không phải là tới để đàm phán.

Nếu Thất Tuyệt Môn giữ khách, Đường Kiếp cũng không vội đi, cứ ở lại Thất Tuyệt Môn như vậy.

An bài chỗ ở tốt nhất, linh khí sung túc, thực vật tinh mỹ, chiêu đãi ân cần, dù sao tạm thời cũng không thể tu luyện.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com