Trong tiếng thê lương rít gào, Thích Vô Niệm lăn lộn bay ra.
Ngay lúc hắn bay ra thì cũng có một bàn tay từ không trung đánh tới, đúng là Huyền Nguyệt Chân Quân ra tay.
Mắt thấy đã lâm vào tuyệt cảnh, toàn thân Thích Vô Niệm bùng phát kim quang, chặn lại Huyền Nguyệt Chân Quân.
Phòng ngự của Thiên Thần Cung quả nhiên là tuyệt thế vô song, mà cảnh giới của Huyền Nguyệt Chân Quân còn thấp hơn Thích Vô Niệm một bậc, kết quả một chưởng này đúng là vô công.
Nhưng ngay lúc này, Đường Kiếp đã tế lên một vật đập tới Thích Vô Niệm.
Vạn Tiên Đỉnh!
Sau khi Đường Kiếp tiến vào Tử Phủ, hắn rốt cục có thể vận dụng được đạo binh Vạn Tiên Đỉnh.
Đỉnh trấn Càn Khôn, đạo ở âm dương.
Thời khắc này Vạn Tiên Đỉnh vừa xuất hiện, chỉ riêng uy áp kinh khủng đã khiến ý thức Thích Vô Niệm bị uy hiếp, bật thốt lên thành tiếng: - Đạo Binh!
Thích Vô Niệm đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Nếu chỉ có Huyền Nguyệt với Đường Kiếp, thêm một hóa thần sơ sinh, Thích Vô Niệm cũng không phải không có hy vọng đánh một trận, dù sao cảnh giới cũng không cách quá xa.
Nhưng Đường Kiếp tế lên Đạo Binh, ý nghĩa hoàn toàn bất đồng.
Hắn không biết đại đạo binh có tác dụng gì, nhưng hắn biết, phàm là Đạo Binh đều có vô thượng thần uy, không thể khinh động, nếu trong tình huống này mà động thì có thể động chết người.
Hắn đầu tiên bị Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm làm thần hồn tổn thương nặng, tiếp theo bị Diệt Ma Quyền làm thương thân thể, thân hồn đều có tổn thương, hiện giờ chống lại hai Tử Phủ có Đạo Binh, hắn không còn nắm chắc, trong lòng biết trận chiến này mình sẽ bại, chỉ có thể nhẫn tâm.
Chỉ thấy một nửa thân người bùng nổ, hóa thành huyết quang dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Thích Vô Niệm, Thích Vô Niệm nháy mắt hóa thành một đạo huyết quang bay về phương xa, trong chớp mắt biến mất không thấy gì nữa, đúng là cứ như vậy đã chạy thoát.
- Đáng chết! Đường Kiếp vất vả bố trí lâu như vậy mà vẫn không thể giết chết Thích Vô Niệm, trong lòng khẩn trương.
Đang muốn đuổi theo lại bị Huyền Nguyệt ngăn trở: - Chớ đuổi theo, lão già kia liều mạng chạy trốn, chúng ta đuổi không kịp đâu.
Đường Kiếp nắm chặt tay: - Đệ tử hiểu, chỉ là có chút không cam lòng. Mất đi cơ hội lớn, nhưng lại để gã trốn thoát rồi.
Huyền Nguyệt Chân Quân cười nói: - Ta thấy ngươi ở Thanh Vân Giới tung hoành đã quen, cho rằng Tử Phủ dễ giết như vậy. Kỳ thật đi đến một bước này, có ai không ẩn giấu chút thủ đoạn đâu. Thích Vô Niệm dù gì cũng là tu giả đã xuất khiếu, nếu dễ giết như vậy thì đã chả phải hắn. Bất quá lần trước hắn bị chưởng kiếm nhân làm thương nặng thần hồn, lại bị ngươi đánh vào thân, sử dụng cấm kỵ bí thuật, nguyên khí đại thương, ta thấy trong vòng một hai trăm năm cũng đừng mơ khỏi hẳn. Nhất là Diệt Thần Kiếm uy năng phi phàm, chữa không tốt lão tiểu tử đó cả đời đừng mơ tiến thêm, thậm chí thực lực có khi phản lùi cũng không chừng.
- Hai trăm năm sao. Đường Kiếp thì thào, hiển nhiên không hài lòng lắm với đáp án này, tuy rằng một quyền của hắn tiêu hao khí lực chỉ cần chút thời gian đã có thể khôi phục lại, nhưng Thích Vô Niệm chỉ cần trăm năm dưỡng sức thì vẫn có oán niệm.
Càng nghĩ càng không cam lòng, Đường Kiếp nói: - Không được, lần này làm lớn như vậy, không giết được một Tử Phủ là thua lỗ.
Huyền Nguyệt ngẩn người: - Vậy ý của ngươi là?
- Thích Vô Niệm chạy rồi, phía dưới không phải còn có mấy Tử Phủ đó sao? Đường Kiếp âm trầm nói. Thân hình vừa chuyển đã biến thành dáng vẻ của Thích Vô Niệm.
Huyền Nguyệt nhìn thấy tình cảnh này ngây ngốc một chút, nhất thời không kịp phản ứng.
Đường Kiếp nói: - Đến truy sát ta.
Nói xong liền bay xuống dưới.
Huyền Nguyệt Chân Quân giờ mới hiểu được Đường Kiếp đang làm gì, hắn hóa thành Thích Vô Niệm đi đánh lén đám người bên dưới.
Huyền Nguyệt cả đời khổ tu, nhưng thật ra là trạch nam chân chính, cùng người tác chiến đều là đường đường chính chính, chưa bao giờ dùng mưu mẹo nham hiểm, bởi vậy hoàn toàn không ngờ Đường Kiếp sẽ làm như thế, nhất thời cũng có chút ngây ngốc.
Hắn không biết Đường Kiếp làm như vậy là ngựa quen đường cũ, còn tưởng rằng Đường Kiếp là lâm thời nảy sinh ý tưởng, không khỏi cười khổ nói: - Người trẻ tuổi bây giờ thật đúng là nhiều ý tưởng.
Lắc lắc đầu tỏ vẻ không muốn nói gì, tuy nhiên người đuổi theo rất nhanh, vung một thanh trường kiếm quát lớn: - Thích Vô Niệm chạy đi đâu!
Tuy rằng hành động hơi kém chút, nhưng người ở phía dưới cũng không rảnh phân tâm chú ý, thấy Thích Vô Niệm lao xuống, tưởng đến giúp mình nên chẳng ai ngăn cản, ngược lại là Lăng Tiêu tung Thủy Vân Tụ quất tới, Đường Kiếp sợ tới mức vội vàng dùng Loạn Phong Bộ tránh thoát.
- A? Nhìn đến cảnh này Lăng Tiêu cũng ngẩn ngơ.
Đường Kiếp đã tới bên Huyết Sát Chân Quân nói: - Kim huynh ta giúp ngươi đối phó Lăng Tiêu, ngươi giúp ta ngăn lão nhân kia một chút!
Kim Sơn Nhạc quát: - Hảo!
Thích Vô Niệm cảnh giới cao hơn hắn, để hắn đối phó Lăng Tiêu, còn mình đối phó Huyền Nguyệt là đương nhiên, còn về phần tại sao Thích Vô Niệm cảnh giới cao hơn lại bị Huyền Nguyệt đuổi theo thì hắn không kịp suy nghĩ nữa rồi.
Bởi vì khi Đường Kiếp lướt qua bên cạnh hắn đã rút ra Đế Nhận chém tới.
Thập Tuyệt Sát Nhận!
Lúc này Kim Sơn Nhạc nghênh đón Huyền Nguyệt đánh tới, hoàn toàn không ngờ Đường Kiếp ở sau đánh lén.
Đám đại yêu cũng đã nhận thấy điều không đúng, gầm thét lao tới Đường Kiếp, đầu thú phun ra một cột khói màu đen tới Đường Kiếp, nhìn kỹ thì cột khói là do vô số phi kiến thật nhỏ tạo thành. Đây là một loại quái thú nuôi kiến, bản thân chính là tổ kiến, có vô số kiến độc bay trên trời to như châu chấu, chuồn chuồn, hung tàn thành tính, ngay cả vàng sắt cũng bị nhai tới mục nát, một khi dính vào người sẽ điên cuồng cắn xé không chết không ngừng.
Đường Kiếp không biết kiến độc lợi hại, chỉ dùng một kiếm sơ sài quét qua, mắt thấy kiến độc sắp quấn thân, Lăng Tiêu đã vung tay áo hất ngược chúng về, lộ vẻ đã nhận ra đó là do đệ tử mình đóng giả.
Phong Mục Nguyên cũng ý thức được không ổn, hô to: - Kim huynh...
Hắn chưa kịp nói, Đường Kiếp đã dùng Thập Tuyệt Sát Nhận xẹt qua đầu Kim Sơn Nhạc, một cái đầu lâu bay ra ngoài, lực hủy diệt đi kèm đã khiến đầu lâu kia bị ăn mòn hầu như không còn.
Chỉ có điều Kim Sơn Nhạc kia vẫn chưa chết, ngược lại một cái đầu từ lồng ngựa nhoi ra, quay lại nhìn Đường Kiếp, giận dữ nói: - Thích Vô Niệm, ngươi có ý gì?
Lại nhìn thấy Đường Kiếp đã biến trở về bộ dáng lúc trước.
- Đường Kiếp! Nhìn thấy Đường Kiếp xuất hiện, mọi người đều thất kinh, rốt cục bọn họ đã nhận ra mình bị mắc lừa, phái Tẩy Nguyệt đã sớm chuẩn bị tốt lần phục kích này.
Về phần Thích Vô Niệm hiện giờ tăm hơi không thấy, hơn phân nửa là đã lành ít dữ nhiều.
Tin vậy nên uy thế yếu đi vài phần, ngược lại đám đệ tử Tẩy Nguyệt tinh thần dâng cao, trong khốn cảnh vùng lên chém giết.
- Hả Với việc Kim Sơn Nhạc mọc đầu ra nhanh như vậy, Đường Kiếp cũng ngẩn ra.
Tuy rằng hắn biết đến cấp Tử Phủ, chém đầu cũng chưa chết, nhưng kẻ sống lại nhanh như Kim Sơn Nhạc lại rất hiếm gặp.
Thế nhưng Đường Kiếp cũng không chậm trễ, Vạn Tiên Đỉnh lại lần nữa tế ra. Cũng không phải đánh tới Kim Sơn Nhạc mà là hướng tới con ban chích kia.