Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1033: Cải cách (p3)



Dân chúng có cuộc sống an khang, hiệu suất làm việc cũng cao lên, hơn nữa hàng năm mưa thuận gió hoà, một ít Linh Điền các nơi sản lượng cũng tăng cao, tiền lời của toàn bộ phái Tẩy Nguyệt theo đó tăng lên. Đường Kiếp hạ lệnh cuối năm ấn cấp bậc mỗi người được thêm một lọ đan dược tu luyện, khiến cho toàn phái hoan hô.

Một phái phát triển không ngừng.

Đến tận đây, những tiếng phản đối Đường Kiếp đã nhỏ đi nhiều.

Không thể không thừa nhận, việc Đường Kiếp làm không thể lý giải, nhưng lại tạo nhiều chỗ tốt cho phái Tẩy Nguyệt, cho mọi người, cho toàn bộ Văn Tâm Quốc.

Nhưng mà sự tình không chỉ vẻn vẹn như vậy.

Thổ địa thông nhau, quốc gia ở giữa biến hóa cũng ảnh hưởng đến nước láng giềng.

Đường Kiếp cố ý dưới chỉ thị, những việc xảy ra ở Văn Tâm dần thẩm thấu sang các nước láng giềng, vẫn là cách thong thả mà kiên định ảnh hưởng tới bọn họ, khiến cho vận mệnh của Đường Kiếp bắt đầu lan khắp Tê Hà Giới.

Trình độ cuộc sống chênh lệch, hơn nữa có lưới vận mệnh cố ý dẫn đường, quanh Văn Tâm quốc bắt đầu thành nơi đất lành, rất nhiều dân chúng từ nước láng giềng chạy tới Văn Tâm đến.

Mà Đường Kiếp lại hạ lệnh, mặc kệ đến bao nhiêu người, đều phải tận lực thu dụng, an bài, giúp bọn họ nhanh chóng trở thành dân của Văn Tâm Quốc.

Đối với một quốc gia đột nhiên phát triển lên mà nói, nhân lực là một trong những tài nguyên cần có. Trước đây quốc gia thông qua phương pháp sinh sản để giải quyết nhân lực không đủ thì giờ trực tiếp lấy di dân.

Các quốc gia mới đầu còn không quá để ý, nhưng rất nhanh bọn họ liền phát hiện nước mình bắt đầu có nhiều ruộng bỏ hoang, rất nhiều địa phương đi tới chín mười dặm cũng không thấy có người sinh sống.

Không có bóng người, người nghèo rời khỏi quốc gia, chỉ còn đám thủ công, người giàu có, cơ cấu quốc gia cũng bắt đầu xảy ra vấn đề, do đó cũng tạo nên hỗn loạn.

Nhưng mà mấy vấn đề này cuối cùng cũng chỉ khiến phàm nhân khủng hoảng, đối với tu giả thì vốn không có vấn đề gì.

Bọn họ chưa từng quan tâm phàm nhân, giống người sẽ không quan tâm bùn cát dưới chân.

Nhưng nếu như có một ngày, bùn cát trôi hết, con người phải đặt chân ở đâu?

Không có ai biết điều này, càng không ai hiểu Đường Kiếp đang làm chuyện đại sự gì.

Ai cũng thấy dân chúng đang ở xói mòn, quốc gia đang kém phát triển đi, người quan tâm thì không có biện pháp, người có biện pháp thì không quan tâm.

Tu luyện quan trọng hơn mà!

Vì thế khi Đường Kiếp cố ý thúc đẩy, chênh lệch giữa Văn Tâm với các nước khác càng ngày càng lớn.

Quá trình này liên tục suốt hai mươi năm.

Trong hai mươi năm, số dân của Văn Tâm Quốc tăng gấp đôi, mà nhân khẩu quốc gia khác giảm bớt.

Học viện Tẩy Nguyệt thiên tài cũng ùn ùn, trước một giới mới có một cửu chuyển thiên phú, nhưng bây giờ là mỗi giới đều có mấy người.

Tẩy Nguyệt Học Viện bắt đầu khuếch trương số lượng chiêu sinh, học sinh thu nhận gấp ba mọi năm.

Đệ tử ưu tú cũng càng ngày càng nhiều, tài nguyên cũng càng ngày càng phong phú.

So sánh ra, nhân tài các phái khác đều điêu linh.

Mất đi lượng lớn phàm nhân cùng giống như đại phái mất dần đi máu của mình.

Mà một môn phái nếu như không có đầy đủ máu mới duy trì, sẽ hình thành cục diện thu không đủ bù chi, số lượng tu giả giảm xuống, thực lực cũng theo đó giảm xuống.

Dù là mặt ngoài hay cách xử lý sự vụ, đều kém phái Tẩy Nguyệt một đoạn.

Giống như đệ tử hai phái cùng ở trong khu vực thám hiểm vô ý phát hiện một số của cải, đệ tử phái khác cùng lắm chỉ gọi được 3~5 đồng bạn, người của phái Tẩy Nguyệt hộ một cái là có mười mấy người tới.

Cảnh này khiến phái Tẩy Nguyệt bắt đầu dần dần chiếm cứ ưu thế hạ tầng.

Ưu thế hạ tầng của tu giả chính là tương lai ưu thế trung tầng, theo thời gian sẽ biến thành cao tầng thậm chí là ưu thế tầng cao nhất.

Đây là một quá trình năm rộng tháng dài quá trình, vốn cần mấy trăm năm mới có hiệu quả, nhưng có Đường Kiếp có tâm thúc đẩy, chỉ hai mươi năm đã lộ ra manh mối.

Theo vận mệnh mở rộng, ảnh hưởng tăng lên, biến hóa tăng tốc độ tiến hành.

Mọi người rất nhanh đã phát hiện, mới đầu lơ đãng một chút, hoá ra trong nháy mắt đã tạo ra một con mãnh thú và một dòng nước lũ, ảnh hưởng đến các nhân vật cao cao tại thượng.

Mãi khi thời khắc này đã đến.

——————————

Thất Tuyệt Môn, Phiêu Diêu Phong.

Một gã trung niên văn sĩ áo xanh xem hiện tượng thiên văn, bấm đốt ngón tay làm như đang tính toán gì đó.

Một lúc sau cúi đầu tự nói:
- Vật đổi sao dời, mệnh hải sinh toàn, chẳng lẽ nói, thăng bằng hơn hai nghìn năm của Tê Hà đại thế muốn thay đổi sao? Chỉ có điều lúc này số mệnh muốn chú ý tới người nào?

Trong mắt tràn đầy nghi hoặc.

Đáng tiếc dù hắn là địa tiên, nhưng vận mệnh chi đạo thô thiển, nhìn không ra được vận mệnh huyền bí, không giải được sợi đay rối, bởi vậy cũng chỉ có thể cảm nhận sự cân bằng hơn hai nghìn năm đang nổi lên gợn sóng, sinh ra lốc xoáy, lại không nhìn ra những thứ phát sinh với thiên hạ hôm nay, càng nhìn không ra lốc xoáy tập hợp ở nơi nào.

Nhưng giữa mờ mờ ảo ảo, văn sĩ vẫn nhìn thoáng qua phương hướng Văn Tâm, lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ chính là chỗ ấy?

Giữa cảnh không nhìn thấy, vận mệnh chi võng bao phủ toàn bộ thế giới Đại Thiên.

Tê Hà Giới, giống như một khoảng trời nhỏ, chặt chẽ bao lại Tê Hà giới.

Hơn hai nghìn năm qua, tấm lưới này vẫn gió êm sóng lặng không có xuất hiện biến hóa gì lớn.

Nhưng hiện giờ, nếu từ bên ngoài nhìn vào, sẽ phát hiện tấm lưới này đã có thêm một vùng lốc xoáy.

Giống như cái phễu tập trung số mệnh vào đó từng chút một, mà hướng cái phễu chỉ là người được vận mệnh yêu mến.

Xuyên thấu qua vận mạng sẽ phát hiện cái phễu này tọa lạc trên núi Xuất Vân.

Nhưng nó không ở trên đầu của Đường Kiếp, cũng không ở đầu Nhị Hổ mà là ở sườn núi nhỏ của Trích Tinh đỉnh, trong túp lều thấp bé, một cụ già râu tóc bạc trắng ngồi bất động.

Đôi mày hơi giật giật, lão nhân nhìn lên không trung, phát ra một tiếng than nhẹ:
- Tụ tập thiên địa chi linh, hợp thành thế nhân chi yêu, thêm vào số mệnh, phù hộ thân ta... Hảo tiểu tử, càng ngày càng lợi hại, không ngờ có dấu hiệu ngưng tụ đạo pháp.

Áo xanh văn sĩ thì khác, hắn cũng là biết lai lịch của Đường Kiếp.

Ra khỏi tiêu dao điện, nhìn cảnh tượng không trung có thêm mảnh số mệnh thêm vào, Đường Kiếp khẽ cười.

Ba mươi năm cày cấy, rốt cục đã có thu hoạch.

Có đại khí vận thêm vào, Vân Tổ tấn công Chân Tiên sẽ có thêm trợ lực.

Đường Kiếp không quên năm đó Quý Thanh Phong nói với mình, đối với môn phái mà nói, vĩnh viễn là người ở tầng cao nhất quyết định đại vị môn phái lớn hay nhỏ.

Chỉ cần Địa Tiên không ngã, phái Tẩy Nguyệt sẽ vĩnh viễn sẽ không nghiêng, cũng chỉ có Địa Tiên đột phá mới có thể chèn ép các môn phái khác, cũng chỉ có Vân Tổ mới giúp được Đường Kiếp thực hiện mục tiêu kế tiếp của hắn.

Hiện giờ số mệnh thêm vào mới thành lập, theo thời gian nó sẽ không ngừng mở rộng, chỗ tốt mạng tới cho Vân Tổ càng nhiều. Tích lũy nó, lại thêm Cơ Dao Tiên chỉ điểm, đột phá Chân Tiên đã gần như là ván đóng thuyền, chỉ còn là vấn đề thời gian.

Không biết có ích khi mình chống lại Linh Lung Tiên Tôn không.

Đường Kiếp nghĩ.

Đông!

Sau Trích Tinh đỉnh vang lên một tiếng chuông vang.

Âm thanh Vân Tổ du dương truyền vào tai Đường Kiếp:
- Đến bên cạnh ta.

Đường Kiếp đã bay ra sau núi.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com